Thanh Quan

Chương 304: Chương 304: Màn che. (2)​




Nếu không phải trải đường cho Tần Mục, chỉ sợ Cao Phái vĩnh viễn phải đứng ở vị trí phó bí thư tỉnh ủy.

Hai người lại nói một chút hạng mục công việc cần chú ý, Ông Văn Hoa tức giận nói mình vất vả nửa đời người, kết quả còn bị đứa con lấy ra làm vũ khí. Tần Mục nói hết lời, hứa hẹn Ông Văn Hoa làm xong vụ này tựu sẽ cho nàng an hưởng nửa đời sau, làm Ông Văn Hoa tràn đầy vui mừng, đang truy vấn đứa con dâu nào mang bầu.

Tần Mục lập tức đầu đầy mồ hôi, đã có con dâu còn hỏi con dâu nào. Lúc này Chu Tiểu Mai bưng hai ly cà phê đi tới, tiếng giày cao gót như nện vào trái tim của Tần Mục. Ông Văn Hoa hé miệng vui lên, bảo Tần Mục cùng Chu Tiểu Mai nên thảo luận công việc đi, sau đó cười ha hả đi giao lưu tình cảm với Hàn Tuyết Lăng.

Trông thấy vừa nói Chu Tiểu Mai lại nói Hàn Tuyết Lăng, Ông Văn Hoa nói chuyện cũng có chút kích thích người, may mắn Chu Tiểu Mai mang tâm tư đặt lên người Tần Mục, căn bản không nghe rõ ràng Ông Văn Hoa nói cái gì. Lại nói Ông Văn Hoa đang sốt ruột ôm cháu trai, tâm tình cũng có thể nghĩ. Thấy Ông Văn Hoa hấp tấp rời khỏi, trên mặt Tần Mục cùng Chu Tiểu Mai hiện ra biểu hiện xấu hổ, nhất là Chu Tiểu Mai, cảm giác như oán phụ không trâu bắt chó đi cày.

Hai người không nói gì một hồi, Tần Mục chỉ chén cà phê, nói ra:

- Khát a, uống cà phê trước đi.

Tâm tư của Chu Tiểu Mai đang loạn, nghe Tần Mục nói như vậy thì xấu hổ, giễu cợt nàng liều lĩnh, lúc này nàng trợn mắt với Tần Mục, bưng chén cà phê lên uống. Nàng giống như quên cà phe evuawf mới pha vẫn còn nóng, lập tức cả kinh kêu lên nhổ cà phê ra.

Nhìn thấy bộ dáng Chu Tiểu Mai luống cuống tay chân, Tần Mục đi qua bên cạnh nàng, nhẹ nhàng cầm chặt cổ tay trắng của Chu Tiểu Mai. Chu Tiểu Mai rất nhỏ giãy dụa ra, bây giờ nam nhân nàng ngày nhớ đêm mong hiện ra trước mặt nàng, đang dùng ngón tay vuốt ve cắm của nàng, ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm vào hắn.

- Khổ cho em rồi!

Tần Mục sâu kín nói ra. Ngữ khí này của hắn không xuất hiện nhiều lắm, sâu trong trí nhớ của Chu Tiểu Mai thì chỉ xuất hiện lần cuối cùng khi hắn nói ra chuyện đính hôn. Ủy khuất hơn một năm qua đã biến mất tăm, con mắt Chu Tiểu Mai đỏ bừng. Nàng oán hận nện vào ngực của Tần Mục, trong miệng vừa khóc vừa nói:

- Anh khi dễ em, là anh khi dễ em! Lưu Đan đúng không, Ngô Cúc đúng không, các nàng đều tốt hơn em đúng không, anh nên đi tìm bọn họ đi, tìm em làm gì, em chỉ lẻ loi trơ trọi, ai thèm nhớ thương, ai thèm nhớ anh.

Tần Mục mặc cho Chu Tiểu Mai đánh lên người thổ lộ hết oán khí, hắn cũng biết Chu Tiểu Mai những ngày này đang đắm chìm trong khổ sở. Nếu nói Tần Mục vô tình với Chu Tiểu Mai là chuyện không có khả năng, nhưng hắn không muốn tình cảm đẹp này bị hiệu quả và chiếm hữu làm phai nhòa, bởi vì đây là phần mềm mại và kiên cường trí nhớ hai đời không cho chạm vào.

Dần dần động tác của Chu Tiểu Mai trở nên chậm chạp, đánh lên người Tần Mục biến thành vuốt ve gương mặt Tần Mục. Tay của nàng vuốt lông tơ trên cằm Tần Mục, lại vuốt vành tai Tần Mục, tiếp theo đưa lên mép tóc, giống như muốn khắc sâu hình bóng của Tần Mục vào tim của nàng.

- Anh gầy rồi!

Tay của Chu Tiểu Mai cuối cùng dừng lại trên ngực Tần Mục, cảm thụ tiếng tim đập, nhẹ nhàng nói ra. Nói xong cầu này nước mắt không tự chủ rơi xuống, từ khóe mắt đổ xuống. Giống như đang phát tiết chua xót trong lòng của mình, muốn nhắm chìm tim của Tần Mục.

"..."

Tần Mục không nói gì, chỉ vuốt ve mái tóc của Chu Tiểu Mai, dùng tay kia lau nước mắt cho nàng. Hắn không làm thì khá tốt, động tác như tình này của hắn càng làm cho Chu Tiểu Mai khóc nhiều hơn, hàm răng xinh xắn cắn chặt bờ môi, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn qua Tần Mục.

Chỉ lặng lẽ ngắm nhìn, hai người cũng cảm giác sinh mệnh đẹp nhất chính là thời khắc này.

Nhưng mà không khí tốt đẹp như vậy đột nhiên bị Chu Tiểu Mai ai nha một tiếng phá ta, không ngừng dùng tay lau nước mắt, oán giận nói:

- Đều tại anh, tại anh làm em khóc, em làm sao tham gia yến hội được đây?

Nói xong muốn quay người rời khỏi, muốn trang điểm lại. Kỳ thật nàng nhắc tới yến hội chính là không muốn cho Tần Mục nhìn thấy mình khóc mà thôi, nàng thầm nghĩ nên lưu lại bóng dáng hoàn mỹ nhất trong tim Tần Mục. Tần Mục thò tay túm cánh tay của nàng, làm cho nàng nhất thời dừng bước, thò tay lau nước mắt cho nàng. Nhìn thấy nàng như đứa trẻ bị vắng vẻ khóc lóc đột nhiên nhìn thấy thân tình, Tần Mục ôn nhu ôm Chu Tiểu Mai vào trong ngực. Giờ khắc này không quan hệ gió trăng, chỉ có tình cảm ôn nhu của hai người mà thôi.

Cuối cùng nhất Chu Tiểu Mai cũng không có tham gia yến hội, có hôn thê chính quy của Tần Mục ở đây, nàng bao nhiêu cũng cảm giác không được tự nhiên. Hàn Tuyết Lăng cũng lạnh nhạt quan sát Chu Tiểu Mai, nữ nhân này nàng sớm nghe nói qua, tin tức này Hàn gia cũng không phải che dấu. Dĩ vãng Hàn Tuyết Lăng chẳng thèm quan tâm tới Chu Tiểu Mai, chỉ xem như đồ chơi của Tần Mục, bởi vì nàng cùng Tần Mục không có cảm tình gì. Thế nhưng mà lần này đi nước Mỹ thì Hàn Tuyết Lăng cảm nhận được trái tim quân nhân của mình đã buông lỏng, bị Tần Mục lưu lạc ấn trên đó. Nhưng mà ấn ký này bị nàng lau đi, ai ngờ càng muốn lau đi thì thân ảnh đó càng rõ ràng hơn, nàng thậm chí sâu trong lòng còn thích được gia gia an bài hôn sự này.

Bởi vì ngăn cản xấu hổ của nhau, Chu Tiểu Mai nhanh chóng thu liễm cảm tình, mang theo vài nhân viên công ty đĩa nhạc chuyên nghiệp của Seattle tiến tới nhà của Sydney, muốn kéo Sydney về với thế giới thuộc về nàng đáng được.

- Mỗi người đều có hai cơ hội thuộc về mình, em nói đúng không?

Đây là ánh mắt của Tần Mục thăm thúy nhìn qua Chu Tiểu Mai nói ra.

- Vâng, lại gặp lại chính là cơ hội thứ hai trong đời.

Chu Tiểu Mai nhu hòa nói ra. Tần Mục chính là nam nhân duy nhất trong lòng của nàng, nàng sẽ giữ gìn cả đời này.

Lại vào đêm, mỗi đêm của Seattle đều tràn ngập khí tức sinh hoạt vàng son lộng lẫy, nhưng mà một đêm này ánh mắt của Seattle lại tập trung vào nhà của thị trưởng Houston. Đây là vũ hội lấy danh nghĩa tổ chức sinh nhật của con gái, nhưng không ai biết rõ ánh mắt của Houston không có ngừng trên người con gái, hắn đang trò chyện với một nam nhân Châu Á.

Houston đã nhận được tin tức truyền tới từ Los Angeles, lập tức sinh ra ý niệm thần kỳ về nam tử này. Hắn thậm chí hoài nghi Tần Mục từ trong tay Warren Hughes tìm mấy thiệp mời chính là chuẩn bị mời tầng cao cấp của tập đoàn Hoa Hạ tới đây.

Âm nhạc vũ hội êm diệu, tuy danh nghĩa là sinh nhật con gái, nhưng Houston cũng sẽ không biết lễ phép cho nhạc rock xuất hiện. Tuy mở vũ hội này rất vội vàng, nhưng mà trong phòng này khiến Houston phi thường hài lòng, bố cục này mang theo phong cách Trung Quốc, Houston đang xem Tần Mục là khách quý từ Trung Quốc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.