Chu Tiểu Mai ôn nhu cười cười, yên tĩnh đặt tay trong bàn tay ấm áp của Tần Mục, ôn nhu nói:
- Không có việc gì, em không phiền lụy.
Hà Tinh vừa thấy vậy thì thanh tỉnh, rõ ràng cho thấy lâm vào hạ phong,
con mắt vụt sáng lên vài cái, lúc này trong mĩ mắt có lệ quang chớp động Tần Mục nhìn qua Hà Tinh nói ra:
- Tiểu nha đầu, bá phụ bá mẫu bây giờ còn đang ở dại sứ quán nước ngoài nhỉ? Chờ bọn họ quay về anh mời bọn họ ăn cơm.
Hà Tinh nước mắt giấu đi, vui thích nói ra:
- Được a, khi đó sẽ ăn chết của anh!
Nói xong còn đắc ý nhìn qua Chu Tiểu Mai sau đó vểnh môi một cái.
Tần Mục lắc đầu, hôm nay cũng đủ hoang đường, buông tay Chu Tiểu Mai ra và nói:
- Hai người đi tắm rửa đi, sớm nghỉ ngơi một chút.
Nói xong câu đó Tần Mục cảm thấy có chút không được tự nhiên, cái gì gọi là tắm rửa nghỉ ngơi sớm một chút?
Trong tâm tư của hai nữ nhân này đều muốn loại chuyện này đấy, Tần Mục
lúc này nói vậy thì hai người đỏ mặt lên, lại xấu hổ đi vào trong phòng
lấy khăn tắm.
Lần này tốt rồi, ba gian phòng ngủ, thấy thế nào cũng là phòng của ba
người vợ. Tần Mục bị suy nghĩ hoang đường của mình làm khiếp sợ, vội
vàng đi vào trong phòng ngủ, sau khi đóng cửa thì thấy Hàn Tuyết Lăng
đang hào hứng bừng bừng chơi kiếm tiên kỳ hiệp truyện.
- Tuyết Lăng.
Tần Mục kêu một tiếng. Chuyện hôm nay hắn cần giải thích với Hàn Tuyết
Lăng một chút, tuy giải thích này phi thường phiền toái, cũng phi thường vô lực.
Hàn Tuyết Lăng không để ý hắn, chỉ thao túng Lý Tiêu Dao đi trong miếu
nhỏ đánh quái, còn cười khanh khách. Tần Mục bất đắc dĩ, đi tới phía sau nàng và vờn quanh vai của nàng.
Hàn Tuyết Lăng bả vai run lên, tay của Tần Mục run lên, hừ hừ hai câu nói ra:
- Trò chơi này rất thú vị, nghe Dương đại minh tinh nói, tình yêu của Lý Tiêu Dao và Lâm Nguyệt Như phi thường thê mỹ.
Trong miệng của nàng, bốn chữ Dương đại minh tinh này được nhấn mạnh
thêm, rất hiển nhiên là phi thường bất mãn Dương Yếp ở trong phòng ngủ
chơi trò chơi.
Tần Mục chưa từ bỏ ý định đặt tay lên vai của nàng, Hàn Tuyết Lăng lắc
lư hai cái, cảm thấy Tần Mục phi thường kiên quyết, cũng mặc hắn, trong
miệng khó chịu nói:
- Tần Mục, anh được lắm, thừa dịp em không ở nhà, biết rõ mang người vào nhà đấy. Một còn không tính, còn mang cả ba?
Nói xong câu đó chính cô ta cười lên, ném con chuột qua một bến, quay đầu nện vào ngực của Tần Mục một cái.
Tần Mục tay mắt lanh lẹ, vội vàng bắt lấy tay nhỏ của nàng. Hàn Tuyết
Lăng nếu thật muốn đánh, cho dù mười Tần Mục trước mặt của nàng cũng
không đáng gì, có thể bắt lấy tay của Hàn Tuyết Lăng thì nói rõ trong
lòng chỉ tức giận một chút thôi.
Quả nhiên nàng giả bộ giãy dụa vài cái, lúc này mới oán hận nói ra:
- Anh được lắm, xem như anh có chút lương tâm, không có mang... Không có mang nữ nhân quan hệ nam nữ tới, bằng không em sẽ không để yên cho anh
đâu.
Những lời này nói tự nhiên bao nhiêu thì tự nhiên bấy nhiêu, Tần Mục
hiểu được Hàn Tuyết Lăng biết rõ những chuyện hư hỏng của hắn nhất thanh nhị sở. Không có một nữ nhân nào cam tâm tình nguyện chia sẻ nam nhân
của mình với người khác, nhưng nếu là nữ nhân chưa quan hệ thì không để
ý. Tần Mục không có ở bên ngoài mang Ngô Cúc, Lưu Đan, Cừu Tiểu Thiền
người nào vào trong nhà, ở ngoài vẫn duy trì tôn trọng Hàn Tuyết Lăng.
Nếu như hai người vẫn là vợ chồng giả thì Hàn Tuyết Lăng cũng không có
tức giận gì đâu, nhưng mà hai người đã là vợ chồng va chạm xác thịt
chính thức, thiên tính nữ nhân đã bị Hàn Tuyết Lăng phát huy vô cùng
tinh tế.
Tần Mục thở dài, ôm Hàn Tuyết Lăng vào trong ngực, nhẹ khẽ vuốt vuốt
lưng của nàng. Hai người qua một đêm kia vẫn xa cách nhau, chỉ có ôm ấp
này Hàn Tuyết Lăng lúc đầu còn vặn vẹo trong ngực Tần Mục một cái, Tần
Mục chợt cảm thấy nóng tính và xúc động khác thường.
Là vì bọn người Chu Tiểu Mai kích thích, hay là cần phát tiết ra ngoài,
Tần Mục đã không đi truy cứu, chỉ mượn rượu ôm Hàn Tuyết Lăng kéo lên
vào lòng, dùng sức hôn môi Hàn Tuyết Lăng.
Hàn Tuyết Lăng chỉ kinh hô vài tiếng, đã bị Tần Mục công kích bất ngờ
nên đại loạn, hai bàn tay nhỏ bé cũng không biết nên đánh Tần Mục hay đi ôm Tần Mục, chỉ ngây ngốc như vậy và bắt đầu động tình.
Môi của Hàn Tuyết Lăng lúc này không bị cản trở, giống như tảng đá bị
ném vào mặt mũi, sóng nước lưu chuyển, nhiệt tình lại bình yên, làm cho
Tần Mục nhất thời buông lỏng tâm tư. Hắn dùng đầu lưỡi liếm bờ môi lạnh
buốt của nàng, làm cho nàng cố gắng phối hợp với hắn. Dần dần, càng
nhiệt tình đáp lại Tần Mục, một tay của Tần Mục đã xâm nhập vào áo lông
của nàng.
- A....
Hàn Tuyết Lăng rất hiển nhiên không thích ứng tiết tấu của Tần Mục, một
cánh tay của nàng vòng ra sau lưng Tần Mục sau đó ôm lấy hắn, ý loạn
tình mê.
Tạch...
Lúc này tiếng đóng cửa vang lên khiến hai người giật mình. Hàn Tuyết
Lăng cuống quít đứng dậy túm lấy một tay của Tần Mục đã xâm nhập vào
trong áo lông của nàng, nét mặt của nàng đỏ ửng lên, dùng sức véo da
thịt mềm bên hông của Tần Mục, thấp giọng mắng:
- Đã biết rõ lmaf chuyện xấu, vậy nên xử lý cục diện hiện tại đi, hừ hừ!
Tần Mục cười một tiếng, ôm vai Hàn Tuyết Lăng và ôn nhu hỏi:
- Tại sao hôm nay quay về vậy, nhiệm vụ bên Ký Nam đã hoàn thành rồi sao?
- Em tới bắt gian!
Hàn Tuyết Lăng cười khúc khích, nói ra:
- Bộ đội có kỷ luật, không thể nói thì anh đừng hỏi. Em hiện tại được
nghỉ nửa tháng, sau đó còn phải đi tới hạm đội Hoa Đông nhìn một chút.
- Cái gì? Hạm đội Hoa Đông?
Tần Mục trái tim nhảy lên, hỏi:
- Bên kia có việc gì?
Hàn Tuyết Lăng thở dài, trong ánh mắt mang theo sát khí, tức giận nói ra:
- Có ít người muốn giở trò, bên kia chuẩn bị tập trận quy mô lớn, dùng hải lục không quân tác chiến bày ra đối tượng chủ yếu.
Tần Mục liền không hỏi nữa, những chuyện này hắn không biết, hắn trực
tiếp không đi quan tâm. Quan tâm càng nhiều thì một tiểu khoa trưởng như hắn có thể làm được cái gì cơ chứ.
Hàn Tuyết Lăng đẩy hắn một cái, làm cho tay hắn thành thật. Tần Mục có
chút xấu hổ, đứng lên ném cho Hàn Tuyết Lăng một câu "Anh đi giải
quyết phiền toái một chút", liền có chút ít hoảng hốt rời khỏi phòng
ngủ, khiến Hàn Tuyết Lăng cười không thôi, càng đặt lực chú ý vào trong
trò chơi.
Chu Tiểu Mai cùng Hà Tinh lại không ở cùng một chỗ, qua trong chốc lát
vẫn đang giằng co xem ai vào trong phòng tắm trước. Tần Mục bất đắc dĩ,
hắn đi tới cửa phòng Dương Yếp gõ cửa, ném Chu Tiểu Mai cùng Hà Tinh qua bên này, mắt không thấy tâm không phiền. Lúc này lại phân tranh thì Hà
Tinh không muốn đi bên Dương Yếp, Chu Tiểu Mai cũng không cam lòng rớt
phía sau, muốn đi cùng đi muốn lưu thì cùng lưu. Tần Mục đang nhức đầu
thì thu được điện thoại của Lý Trung Nguyên, thì ra sau khi hắn quay về
chỗ ở, hắn lại lấy đồ mang qua bên này.