Thanh Quan

Chương 461: Chương 461: Tần đại pháo trong hội nghị toàn thành phố. (2)




Tần Mục nhìn Diệp Thạch Bình lắc nhẹ đầu, ánh mắt liếc nhanh về hướng Vạn Hữu Niên. Ý tứ rất rõ ràng, để Diệp Thạch Bình mở miệng phản bác Vạn Hữu Niên. Nếu việc này bị quyết định ngay trong hội nghị, hai người biến thành bùn đất rơi trong đũng quần, không phải phân thì cũng biến thành phân. Nếu việc này ký hợp đồng thành công, hai người chỉ sợ phải gánh nguy hiểm làm xói mòn tài sản quốc gia trên lưng, nếu đưa ra dị nghị không ký hợp đồng, chính là không thành thật với thành ủy, lại gánh tội không thành thục, sẽ phi thường bị động.

Kế sách duy nhất hiện tại là liều mạng nguy hiểm bị bí thư thành ủy làm khó dễ, phản tự phát ra thanh âm phản đối.

Diệp Thạch Bình lại lắc đầu, tỏ vẻ chuyện này không thể tùy tiện nói ra, nói đến cùng là do Diệp Thạch Bình không dám mạo hiểm. Vấn đề của một quốc xí không quá lớn, nhưng nếu đem quan đồ chôn vùi, vậy mất nhiều hơn được.

Trong lòng Tần Mục thở dài, nhìn nhìn chung quanh, bên tay phải Lý Trung Nguyên có một microphone, xem bộ dạng là đặc biệt lưu cho Lý Trung Nguyên phát biểu.

Tần Mục cắn chặt răng, đưa tay kéo microphone tới gần, gõ gõ vào máy, thanh âm bang bang phát ra. Vạn Hữu Niên đang nói tới kế hoạch đầu tư cùng chính sách từ bên ngoài đến, bị thanh âm Tần Mục gõ microphone cắt đứt, thoáng cau mày.

- Vạn bí thư, cắt đứt lời ngài một chút, tôi có chuyện muốn nói.

Thanh âm trong trẻo của Tần Mục vang lên trong phòng hội nghị.

Lần này tham gia hội nghị ngoại trừ Vạn Hữu Niên, còn có chủ tịch thành phố, hai phó bí thư, phó chủ tịch thành phố.

Vạn Hữu Niên biến sắc, phó chủ tịch Vương Nghiễm Nghĩa ho khan một tiếng bất mãn nói:

- Tần chủ tịch, mọi người đều biết ban lãnh đạo huyện Thanh Thao có ủy khuất. Nhưng có thể tìm chúng tôi bàn riêng là được, thỉnh đừng nên ảnh hưởng đến trật tự của cuộc họp.

Nói xong còn hung hăng trừng mắt nhìn Tần Mục, trong lòng đã xem Tần Mục là bệnh đau đầu của toàn thành phố, về sau nhất định phải cho hắn giáo huấn.

Tần Mục cúi đầu kéo microphone đến gần, vang vang từng chữ:

- Nếu thành ủy đã cho tôi tham gia hội nghị này, như vậy tôi có quyền lợi phát biểu trong hội nghị. Vô luận lời nói của tôi là đúng hay sai, cũng là thể hội rõ ràng nhất của cán bộ cơ sở đối với cải cách.

Vương Nghiễm Nghĩa trách mắng:

- Tần chủ tịch, thỉnh đừng quấy rối trật tự của hội nghị.

Lý Trung Nguyên dùng tay kéo Tần Mục dưới mặt bàn, chỉ hành động này làm Tần Mục cảm thấy thật ấm áp. Diệp Thạch Bình chuyển người nhích ra xa một chút, thật hiển nhiên tỏ ý lời của Tần Mục không quan hệ gì tới mình.

Ánh mắt mọi người tụ tập trên người Tần Mục, Lý Trung Nguyên ho khan một tiếng ngồi thẳng người lại.

Tần Mục cười khổ, mình lại làm Tần đại pháo thêm lần nữa, nhưng không chút sợ hãi nói:

- Về chuyện Vạn bí thư nói xí nghiệp nước ngoài đến huyện Thanh Thao đầu tư, tôi có ý kiến không đồng nhất. Căn cứ theo nguyên tắc thật sự cầu thị, tôi có nghĩa vụ cùng trách nhiệm đem ý nghĩ của mình nói ra. Một đảng viên chưa bao giờ e ngại đối mặt sự thật, đây là phụ trách đối với huyện Thanh Thao, cũng là phụ trách đối với dân chúng trong huyện Thanh Thao.

Những lời này của Tần Mục nói ra có chút khác người. Dựa theo tính tình của hắn, lẽ ra không thể làm loại chuyện giống như kẻ nóng đầu như vậy. Nhưng Tần Mục lo lắng trong làn sóng cải cách, không chỉ xí nghiệp Tam Tinh có thể thâu tóm vào trong túi nhờ lỗ hổng trong cải cách của quốc nội, những xí nghiệp nước ngoài khác cũng sẽ chằm chằm rình rập khối thịt béo thị trường trong nước. Hiện tại hắn đứng ra chính là muốn đem hiểu biết của mình nói thẳng, phát ra thanh âm của mình trong vùng đất Bắc Liêu này. Cho dù bản thân mình từ nay về sau bị lãnh đạm, bị cách chức, chỉ cần bừng tỉnh vài nhân sĩ có hiểu biết cũng phi thường đáng giá.

Vương Nghiễm Nghĩa còn định nói chuyện, Vạn Hữu Niên đã ngăn lại, khóe môi mang theo ý cười nhìn Tần Mục, chậm rãi nói:

- Ý của anh là anh không đồng ý kế hoạch xí nghiệp nước ngoài đến Thanh Thao đầu tư vào quốc xí sao?

Những lời này của Vạn Hữu Niên trực tiếp nói thẳng mấu chốt vấn đề, thật không dễ ứng phó. Ánh mắt Tần Mục trong suốt nhìn thẳng Vạn Hữu Niên, không trả lời hắn, nhận chân nói:

- Chỉ cần là đầu tư hữu hảo, chúng ta đều nên hoan nghênh. Nhưng một vài ngoại xí rắp tâm hại người, chúng ta không nên chấp nhận.

Vạn Hữu Niên lắc đầu, chuyện Tần Mục chỉnh rụng Triệu Đông Bạch trong Thanh Thao, hắn nghe được Thường Phúc Thu thuật lại, có chút xem trọng Tần Mục ẩn nhẫn. Nhưng bây giờ Tần Mục ở trong hội nghị vô duyên cớ nã pháo, thật khiến cho hắn có chút khinh thị.

- Tần chủ tịch, khi anh nói chuyện mời chú ý trường hợp, đừng nói ra những ngôn luận giật gân, đây là phi thường bất lợi với tiết tấu cải cách.

Vương Nghiễm Nghĩa thấy sắc mặt bất động của Vạn Hữu Niên, lại xen vào một câu.

Tần Mục cười khẽ, nhìn quanh bốn phía, không chút sợ hãi nói:

- Khi tôi công tác tại cơ sở ở Tây Túc, từng đánh qua giao tế với công ty Tam Tinh. Tình hình trong nước của họ bất đồng với chúng ta, bọn họ đã đi theo lộ tuyến phương Tây, hết thảy hám lợi, nếu không có lợi nhuận thật lớn bọn họ sẽ không dễ dàng ra tay.

Những lời này làm mọi người đều nở nụ cười, Vạn Hữu Niên gõ gõ bàn, chậm rãi nói:

- Nếu người ta đến đầu tư, tự nhiên là vì kiếm lợi nhuận mà thôi. Chúng ta không cho người ta kiếm tiền, còn muốn người ta bỏ ra kỹ thuật kinh nghiệm, điều này rõ ràng không có đạo lý.

Một câu làm mọi người cười lớn, nhìn vị chủ tịch huyện trẻ tuổi nhất thành phố, không ngừng bàn tán xôn xao.

Trong lúc nhất thời, chim đầu đàn Tần Mục phải đối mặt nguy hiểm bị bắn chết.

Tần Mục mỉm cười, tràn ngập vẻ tự tin cùng kiên trì, trầm giọng nói:

- Chính sách của chúng ta xây dựng trên cơ sở ngang hàng hỗ huệ, nếu muốn lợi dụng một ít thủ đoạn gồm thâu tài sản quốc hữu, loại hiện tượng này chúng ta nhất định kiên quyết ngăn lại.

Những lời này vừa ra, tiếng cười trong toàn trường yên lặng xuống, mỗi người đều mang theo ánh mắt không thể tin được nhìn Tần Mục. Đây là trực tiếp hướng thành ủy, ủy ban thành phố, hướng thẳng bí thư thành ủy Vạn Hữu Niên nã pháo, pháo oanh lại không có mục đích cùng nguyên tắc, thanh niên Tần Mục kia chỉ sợ là xong rồi.

Vạn Hữu Niên ngăn cản động tác muốn mắng của Vương Nghiễm Nghĩa, sắc mặt không thay đổi nói:

- Tần chủ tịch, hôm nay là đại hội động viên toàn thành phố, cũng không bài trừ biến thành đại hội thảo luận. Anh đã có ý tưởng, là có thể rõ ràng nói ra, thành ủy cần tiếp thu ý kiến quần chúng, nghe thật nhiều thanh âm từ khắp nơi.

Giọng nói của hắn không có bất kỳ biến hóa, nhưng người quen thuộc hắn đều biết, Vạn bí thư đã vô cùng tức giận.

Lý Trung Nguyên đổ mồ hôi lạnh cho Tần Mục, Tần Mục rõ ràng là đang chơi lửa. Ở trong đại hội ngang nhiên làm bí thư thành ủy không thể xuống đài, cấp gan báo cũng không nên làm như vậy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.