Thanh Quan

Chương 335: Chương 335: Thu lưới bắt cá lớn. (4)




Đám công nhân ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng đề cử ba công nhân chừng năm mươi tuổi đi ra. Tần Mục gật gật đầu, nhảy xuống xe, lãnh đạo và ba công nhân chui vào trong xe của Lưu Đại Hữu. Cừu Tiểu Bằng theo sát bên cạnh, lấy một ấm trà đưa vào trong xe, trong xe đã biến thành thế giới khác.

Tần Mục ngồi ở trong xe, nghiêng người nói ra:

- Mấy vị hương thân, tôi biết rõ vì sao các vị vây quanh nơi này, nhưng chúng tôi cũng có nỗi khổ tâm, nếu như chúng tôi không niêm phong nhà máy thì tài sản quốc gia thất thoát rất lớn.

Nói xong hắn mang chuyện Trọng Công làm hàng nhái buôn bán cho người dân. Hắn nói chuyện có tình có lý, cộng thêm biểu lộ chân tình của hắn khiến cho ba công nhân nhìn nhau, đều thở dài.

Sau khi tự thuật nguyên nhân vụ việc xong, Tần Mục bảo Cừu Tiểu Bằng móc thuốc ra mời ba công nhân này, lúc này mới nói tiếp:

- Nhà xưởng đóng cửa sẽ ảnh hưởng tới sinh kế của mọi người, huyện ủy tuyệt đối không để các vị chịu thiệt. Chư vị xin yên tâm, Tần Mục tôi ở đây nói rõ ràng, trong vòng một tháng tôi sẽ khiến nhà máy khôi phục sản xuất, hơn nữa sẽ bồi thường tiền nếu làm trái điều ước này.

Tần Mục nói chém đinh chặt sắt khiến cho ba công nhân không thể không tin. Tần Mục là phó bí thư huyện ủy, ở trong huyện chính là chính quyền, bọn họ đều chỉ là người dân lo cho công ăn việc làm cho nên cũng gật đầu mà thôi. Tần Mục dường như làm chuyện này rất tuyệt, bảo Cừu Tiểu Bằng đi vào trong xe của mình lấy công văn ra. Cừu Tiểu Bằng khó hiểu ngây ngốc nhìn qua Tần Mục, khiến Tần Mục tức giận nói:

- Phải anh đi thì đi đi!

Nói xong Tần Mục gật đầu với Cừu Tiểu Bằng một cái, không nhìn kỹ căn bản không nhìn ra được Cừu Tiểu Bằng lúc này mới chạy tới chiếc xe bị đập vỡ kính, cầm cặp công văn chạy về.

Tần Mục từ bên trong lấy bản thảo viết tay một bản cam kết, móc bút máy ra sau đó thổi vài hơi cho đầu bút nóng lên, kế tiếp là viết vào.

Tần Mục viết hứa hẹn của mình ra, nét chữ cứng cáp phiêu dật mang theo vài phần hùng hồn. Cuối cùng Tần Mục lại viết ngày tháng và ký tên của mình ở góc dưới, từ trong cặp công văn lấy con dấu ra đóng vào, hai chữ "Tần Mục" hiện ra trên giấy.

Sau khi làm xong tất cả Tần Mục hai tay đưa giấy cam kết qua, đưa tới người ngồi giữa và trịnh trọng nói:

- Chú à, đây là hứa hẹn của tôi, nếu như một tháng còn chưa tìm được công việc cho công nhân, không chỉ bồi thường tiền, các vị cứ tới tòa nhà chính quyền tìm tôi, đảm nhiệm đánh không đánh trả, mắng không đáp lời.

Tần Mục nói thú vị cho nên ba công nhân này cảm thấy thoải mái trong lòng. Người nọ run run cầm lấy giấy cam kết, trong hốc mắt có lệ quang chảy ra ngoài, giọng run run nói;

- Lan Trữ có cán bộ như anh chính là phúc khí của người dân.

Sau khi ba công nhan nhận giấy cam đoan của Tần Mục xong thì quay về, lập tức khiến cả đám người hoan hô. Có mấy người của viện kiểm sát nhanh tay nhanh chân liền giật giấy niêm phong của nhà xưởng. Tần Mục hồn nhiên không biết việc này, bị đám công nhân vây lại và Tần Mục bắt đầu phổ cập quyền lợi của họ.

Thời gian đã tới chạng vạng tối, đợi đến lúc Tần Mục muốn rời đi thì phát hiện kính xe vỡ tan đã không còn, ngược lại có một tấm kính mới thay vào. Cừu Tiểu Bằng đứng ở bên cạnh xe vừa cười vừa nói:

- Khá lắm, toàn bộ là thủy tinh cường hóa, cái này tốt hơn cái trước nhiều lắm.

Trên đường quay về đoàn xe tải vẫn đậu ở đó nhưng mà chung quanh đã có thêm xe quân dụng. Tần Mục mỉm cười, nhìn Cừu Tiểu Bằng nói ra:

- Xem ra trò hay đã bắt đầu rồi.

Cừu Tiểu Bằng nhìn ra Tần Mục tâm tình không tệ, thừa cơ nói ra:

- Tần ca, buổi tối hôm nay chị tôi làm muốn thịt, bảo tôi mời anh qua ăn.

Tần Mục cười ha hả giáo dục Cừu Tiểu Bằng:

- Anh cảm thấy tối nay tôi còn dám về nhà hay sao, rất nhiều đang ngồi không yên đấy. Đi nhà của Lôi bí thư đi.

Với tư cách lái xe Tần Mục thì Cừu Tiểu Bằng đã sớm nhớ rõ nhà của những nhân vật trọng yếu trong đầu, nghe Tần Mục phân phó thì hiểu rõ huyện Lan Trữ đang gió táp mưa sa, chạy về phía nhà của Lôi Bình Xuyên tránh né đám người kia dây dưa.

Hiện tại Tần Mục từ một người không có quyền lực bao nhiêu biến thành thanh đao sắc bén, hắn phải làm cẩn thận, bằng không hắn sẽ biến thành cái đích cho người ta chỉ trích, tuyệt đối ảnh hưởng tới kế hoạch của Tần Mục. Cừu Tiểu Bằng nhớ rõ phương thức xử lý của Tần Mục trong lòng, chiếc xe chạy như bay.

Lưu Đại Hữu cùng đám người viện kiểm sát có nhiệm vụ khác đi làm, lúc này đang dán giấy niêm phong ở đám xe tải. Liên tục ra tay với hai xí nghiệp, loại chuyện này truyền ra cực nhanh. Trong thành phố Đằng Long, chủ tịch Vạn Hữu Niên sứt đầu mẻ trán gọi điện thoại hỏi thăm tình huống, biện hộ là cấp dưới truyền lệnh, ngay cả người trong tỉnh cũng điện thoại tới hỏi đã xảy ra chuyện gì, nếu như là vấn đề nhỏ thì không nên giống trống khua chiêng, ảnh hưởng tới đầu tư từ bên ngoài.

Vạn Hữu Niên đã sớm điện thoại tới huyện Lan Trữ, lại nghe người ta báo lại tất cả thường ủy và nhân viên đang ở chỗ nhà xưởng chưa về, chuyện này làm nội tâm của hắn nghi hoặc. Ba mươi tháng chạp chính là ngày trọng yếu của người dân Trung Quốc, các ngành chức năng đã được nghỉ rồi, nhưng mà huyện Lan Trữ làm ra hành động như thế, là ai ở sau lưng bày ra vũng nước đục này đây?

Cận Thương Giang hôm nay vẫn còn ở nước Mỹ, ngày hôm qua truyền tin tức sẽ đi tới thành phố Seattle, tiến hành khảo sát thành phố thư hai. Từ khi Vạn Hữu Niên tỉnh ngộ mình phạm sai lầm không lớn không nhỏ thì hành quân lặng lẽ tu thân dưỡng tính, công tác trong thành phố không chạm vào, thật sự ủy quyền cho chủ tịch giải quyết, hắn lấy cớ mình không có mặt sau đó áp qua chuyện này, chỉ cầu không qua không cầu có công, lúc trước Cận Thương Giang muốn cải cách cũng bỏ qua không nhìn tới. Hắn thấy động tác của huyện Lan Trữ quá lớn, đã kinh động tới tỉnh ủy, cũng nhạy cảm biết được chuyện này có vấn đề.

Có can đảm trực tiếp động thủ với đầu tư từ bên ngoài đó là một lực lượng lớn, Vạn Hữu Niên cho dù là kẻ đần cũng không dám chống lại. Tâm tư đã chết bỗng nhiên lay động, lập tức bắt đầu cân nhắc mình sẽ đạt được chỗ tốt gì từ chuyện này, phải chăng có thể từ đó tìm ra lỗi loại Tần Mục ra hay không. Nghĩ tới đây Vạn Hữu Niên phân phó thư ký của mình mỗi nửa giờ điện thoại báo tình hình ở huyện Lan Trữ cho hắn, chú ý động tĩnh bên kia, đồng thời cũng điện thoại tới mấy người thân thích làm trong chính quyền huyện Lan Trữ hỏi thăm huyện Lan Trữ mấy ngày nay có phải xảy ra chuyện kỳ quái gì hay không.

Không có chuyện đặc biệt diễn ra, nhưng mà Vạn Hữu Niên vẫn tìm ra căn nguyên của chuyện này, chính là Tần Mục trở về. Tần Mục từ nước Mỹ trở về và không thông qua tỉnh ủy thị ủy, trực tiếp trở lại huyện Lan Trữ đã nói lên chuyện này có vấn đề.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.