Thanh Quan

Chương 337: Chương 337: Thu lưới bắt cá lớn. (6)




Tần Mục, Lôi Bình Xuyên, Hàn Tuyết Lăng và vợ Lôi Bình Xuyên đang ngồi vây quanh cái bàn, ăn thịt heo và hành tây. Bánh bao sủi cảo nhân thịt, uống rượu tiểu phần của tỉnh Bắc Liêu, lúc này đang xem ti vi chiếu các tiết mục mừng tết.

Nhưng mà đêm nay chính quyền huyện Lan Trữ không có tâm tư vui vẻ như mọi người khác, tâm tư của bọn họ đều đọng lại trong chuyện xảy ra lúc sáng, nửa đêm không ngừng điện thoại cho nhau, tất cả nhân vật trong vòng tròn luẩn quẩn mượn hào khí chúc tết mờ mịt trao đổi ý kiến với nhau.

Lôi Bình Xuyên cũng đã đi qua nhà máy rồi. Các chiến sĩ lực lượng võ trang lúc tối đã tìm bãi đổ xe gửi số xe tải kia lại, một cử động này khiến không ít người chú ý. Có chút ngươi không rõ chi tiết đưa ra ý kiến với Lôi Bình Xuyên, cũng muốn cầu Lôi Bình Xuyên cho giải thích tương ứng. Đối với chuyện này thái độ của Lôi Bình Xuyên phi thường cứng rắn, toàn bộ đẩy danh nghĩa bộ đội dã chiến đang thực tập khiến Hàn Tuyết Lăng bật cười.

Ba mươi tết thực tập dã chiến, lừa gạt quỷ đi thôi! Lôi Bình Xuyên bất đắc dĩ nói ra:

- Địa phương khác với quân đội, quân đội chỉ nghe quân lệnh, không ai dám nói câu nào.

Tần Mục cũng cười, nói ra:

- Lôi lão ca, anh đừng nói như vậy, không có trợ giúp phía sau thì quân giải phóng chúng ta đều đói bụng trong chiến tranh rồi.

Tần Mục lúc này tươi cười nhìn qua vợ Lôi Bình Xuyên, nói:

- Chị dâu, tôi thấy chúng ta nên chuẩn bị thêm đồ ăn đi.

Lôi Bình Xuyên nghe Tần Mục đề nghị thì lấy lại tinh thần, hét lớn:

- Đúng vậy, lão bà tử, xào cho chúng tôi mấy món đi, mở hai bình rượu ra, hôm nay chúng ta uống rượu suốt đêm.

Đêm nay Tần Mục là lần đàu tiên Tần Mục cam tâm tình nguyện uống say như vạy, Lôi Bình Xuyên càng không chịu nổi, sớm ghé vào mặt bàn ngủ rồi. Tần Mục và vợ lão Lôi nâng lên đỡ Lôi Bình Xuyên vào trong phòng nghỉ ngơi, Tần Mục trở lại bên cạnh bàn, cầm ly rượu nói với Hàn Tuyết Lăng:

- Chúng ta lần đầu tiên uống rượu với nhau, ly này anh mời em.

Hàn Tuyết Lăng có chút nghi hoặc, Tần Mục cho tới nay đều biểu hiện như lão già, tại sao hôm nay đột nhiên có biểu hiện như thanh niên mới lớn nhiệt huyết xông lên đầu vậy? Nhìn thấy làn da đỏ ửng của Tần Mục, Hàn Tuyết Lăng đột nhiên tỉnh ngộ, Tần Mục qua năm nay đã là hai mươi ba tuổi rồi, bản thân đã là thành niên, nếu không như vậy thì sao kết hôn với mình?

Vợ lão Lôi thu thập xong cái phòng khác, trải chăn đệm trắng tinh, thấy hai người đang đối ẩm thì nói với bọn họ:

- Hai người cứ ngồi đi, tôi đi xem lão Lôi, ông ta cứ uống rượu vào là như không cần mạng vậy.

Tần Mục đã say rồi. Mới vừa nói chuyện với Lôi Bình Xuyên thì học thức làm quan của hắn đã vững vàng hơn trước, ít đi những nhược điểm. Cải cách cởi mở nhất định phải tiến hành dứt khoát, một mặt phải ổn và cầu thắng, một mặt tính toán không bỏ sót, không cho người ta ấn tượng mềm yếu. Hắn bưng chén rượu và cảnh giác nói:

- Có đôi khi anh muốn ném đi tất cả, mặc quân trang vào và đi theo em một lần.

Hắn nói ra những lời này không nghi ngờ chính là khẳng định chức nghiệp của Hàn Tuyết Lăng, cũng lộ ra ý tứ không khuyên Hàn Tuyết Lăng xuất ngũ kết hôn, Hàn Tuyết Lăng cho dù ngốc cũng biết lúc này phải cạn ly với Tần Mục.

Tần Mục uống cạn ly này, tự rót cho mình một ly nữa, Hàn Tuyết Lăng hôm nay cũng uống nhiều, tuy nói con nhà quân nhân uống rượu là truyền thống, nhưng nàng dù sao vẫn là con gái, ngày bình thường tiếp xúc với rượu không nhiều, trên mặt đã có rặng mây đỏ, đôi mắt to của nàng ngập nước, nàng thấy Tần Mục lại rót rượu nên muốn ngăn cản Tần Mục, lại nghe Tần Mục nói một chuyện:

- Tại tỉnh Tây Túc thôn Hạ Sơn nếu không có quân đội của em thì anh chẳng dễ ra tay rồi, với chuyện này anh phải cảm tạ em, ly rượu này đại biểu tâm ý của anh.

Tần Mục không có nói tới chuyện lúc cuối cùng bị đám quân nhân đánh cho một trận, chuyện này chẳng có gì tốt cả. Ly thứ hai Tần Mục lại uống cạn, Hàn Tuyết Lăng bất đắc dĩ cũng uống theo. Nàng cũng không có nói cho Tần Mục đám quân nhân kia đánh hắn là do hắn hái đóa hoa trong quân đội đi.

Trên mặt Hàn Tuyết Lăng càng đỏ tươi, đóa hoa cao ngạo trong quân đội lúc này xuất hiện vài phần tư thái nữ nhân. Tay Tần Mục lại đặt lên bình rượu, Hàn Tuyết Lăng vội vàng ngăn lại. Hai tay chạm nhau và hai người cảm thấy dòng điện chạy toàn tân, thời gian tích tắc này như vĩnh hằng.

- Anh không nên uống nữa, ngày mai còn có việc đấy.

Nhiệt độ trong phòng tăng lên, Hàn Tuyết Lăng chưa bao giờ cảm giác mình lại có thời điểm kinh hoàng, nhìn thây ánh mắt tỏa sáng của Tần Mục thì cúi đầu nhỏ giọng nói.

Tần Mục cười ha hả, lại rót một ly rượu, hai tay nâng lên có chút run run. Hàn Tuyết Lăng sợ Tần Mục sẽ tìm lý do nữa, vội vàng bưng ly không lên, nói:

- Ly rượu này em mời anh...

Tần Mục nhìn thấy cái ly của Hàn Tuyết Lăng trống không, khóe miệng tươi cười, cầm bình rượu lên rót cho nàng, nói:

- Nào có mời rượu dùng ly không như thế, anh sẽ rót cho em.

Hai người mời qua mời lại, tới tới lui lui tầm mười hiệp thì hai người cũng không biết mình uống bao nhiêu, chung quy là càng uống càng say, cuối cùng mặt đối mặt uống với nhau.

Tần Mục không biết mình nằm xuống thế nào, Hàn Tuyết Lăng cũng không biết mình vì sao nằm bên cạnh Tần Mục, nhưng mà buổi sáng đầu tháng giêng thì Hàn Tuyết Lăng thét lên, Tần Mục mơ mơ màng màng cảm giác sau lưng mình bị một đạo lực lượng lớn nện vào, cả thân thể bay xuống đất.

- Tần Mục, anh đã làm cái gì?

Hàn Tuyết Lăng nhanh chóng kiểm tra quần áo của mình, rất hiển nhiên kết quả làm cho nàng xấu hổ, quần áo vẫn mặc trên người.

Tần Mục vỗ đầu mơ hồ, cảm giác say rượu còn chưa hết, mờ mịt hỏi:

- Ở đây là nơi nào, tại sao mình bị người ta đánh?

Hàn Tuyết Lăng nghe Tần Mục nói lời này thì tươi cười, nghĩ đến tương lai phải ở cùng nam nhân này cả đời, cũng không phải chuyện gì quá khó khăn, sắc mặt bắt đầu đỏ lên.

Không nói Tần Mục Hàn Tuyết Lăng đối mặt Lôi Bình Xuyên xấu hổ như thế nào, ngày đầu năm gặp nhau, đại sứ quán Nhật Bản đưa kháng nghị với Trung Quốc, yêu cầu huyện Lan Trữ phải lập tức thả đội xe bị giam giữ kia ra, cũng tiến hành bồi thường tương ứng.

Vài tên lão đại ở tỉnh nhờ chính trị ra mặt, lập tức phái tổ điều tra đi tới huyện Lan Trữ tiến hành kiểm tra nghiêm túc, phát hiện vấn đề lập tức giải quyết ngay tại chỗ, cung cấp hoàn cảnh tốt cho đầu tư nước ngoài. Mượn việc này đầu năm trung ương đưa ra công văn xuống địa phương, thành lập phòng đốc tra đặc biệt cấp tỉnh, công năng chính là điều tra các việc buôn bán của xí nghiệp, từ xí nghiệp tư nhân tới quốc doanh, từ địa phương tới chính phủ, chuyên kiểm tra những chuyện không hợp lý. Cái nghành này có được quyền điều tra và giám sát nhưng không có quyền cưỡng chế, chỉ có thể báo cáo với đơn vị tương ứng sau đó bắt đầu điều chỉnh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.