[Thập Niên 70] Mẹ Xinh Đẹp Hàng Ngày Nuôi Con

Chương 23: Chương 23: Bảo vệ 4




Ôn Noãn mặc kệ bà ta, buông đũa xuống, ôm lấy con gái đi thẳng về phòng, sẵn tiện đóng cửa một tiếng “uỳnh“.

Khuôn mặt Triệu Ngũ Châu đen như nhỏ ra mực, đũa đâm một cái, chọc thức ăn vang lên tiếng loảng xoảng.

Cố Thanh Tùng thấy thế, sợ lại phải rửa bát, vội vã liếm sạch sẽ trứng trong bát, sau đó bỏ lại bát đũa, chạy ra cửa: “Mẹ, con đi tìm Mỹ Chi đây.”

Triệu Ngũ Châu nhìn một bàn đầy bát đĩa, ngộ ra mắng: “Mẹ nó, một đám chỉ biết ăn thôi!”

*

Đầu tháng mười một.

Mắt thấy mùa đông dần dần tới gần, mấy ngày này Ôn Noãn đều ở nhà làm áo bông cho con gái.

Sau khi Ôn Noãn chạy đi hỏi mấy người chị dâu ở trong khu tập thể xong, cũng học được sơ sơ, chẳng qua bởi vì khả năng lực tay mạnh, tuy rằng làm không được đẹp mặt, nhưng đường may coi như cũng chặt chẽ vuông vức.

Bởi vì đứa bé lớn nhanh, mùa đông ăn mặc cũng nhiều, cho nên lúc Ôn Noãn làm áo bông cố ý làm lớn một chút.

Mấy ngày vùi đầu gian khổ làm ra, rốt cục quần áo cũng có dáng dấp, Ôn Noãn bỏ quần áo đặt lên người đứa bé ướm ướm, cười tủm tỉm nói: “Xem mẹ làm áo bông cho con này, có đẹp không?”

Đứa nhỏ đã có thể ngồi vững được rồi, cô bé nghe Ôn Noãn nói vậy, liền tràn đầy phấn khởi mà nằm sấp xuống kéo kéo quần áo mới của mình, bật cười khanh khách.

Ôn Noãn dịu dàng cười cười: “Biết là con sẽ thích mà!”

Làm xong hai bộ quần áo, bông còn dư lại một chút, vải vóc cũng thừa lại không còn bao nhiêu, làm một bộ quần áo nữa thì không đủ, làm quần cộc thì thiếu chút.

Ôn Noãn còn chưa nghĩ xem phải làm cái gì, bèn bỏ số vải cùng với bông còn thừa vào trong ngăn kéo.

Nghĩ đến đứa nhỏ vừa ngủ một giấc buổi trưa rồi, có thể “chờ đợi” thêm mấy tiếng đồng hồ nữa, Ôn Noãn dự định đi ra ngoài mua ít thức ăn, đêm nay phải ăn mừng vì đôi tay may áo vừa vặn của mình!

Thời đại này ấm no còn là một vấn đề, quanh năm suốt tháng cũng không ăn được mấy bữa thịt, nhưng may mắn thành phố này lại gần sông, thuỷ sản không khó mua như thịt lợn.

Đợi đến chiều, nếu như may mắn, nói không chừng còn có thể gặp lúc bán phá giá không cần phiếu.

Ôn Noãn không có việc lầm, hiện giờ lại đang tiết kiệm chi tiêu, 180 đồng trước đó Cố Thanh Hàn gửi cho cô, cô còn chưa tiêu đến.

Tuy rằng cô tiếc tiền, nhưng lâu rồi không có thịt cá dính răng, quả thực cũng hơi thèm. Cô quyết định đêm nay sẽ mua một con cá lớn, hầm cách thủy, cá nấu tiêu, thuận tiện nấu ít canh cá, cũng coi như tăng thêm “dinh dưỡng” cho đứa nhỏ.

Lúc mới ra khỏi khu tập thể, Ôn Noãn lại đụng phải một chị dâu cũng dự định đi mua cá.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.