“Mẹ bảo này thằng hai, sáng sớm con đã ầm ĩ cái gì đấy? Con không ngủ cũng phải cho người khác ngủ chứ? Bây giờ là con cưới vợ, chứ không phải là mẹ cưới! Xem tiền đồ của con kìa, bây giờ hai đứa cũng nói chuyện cưới gả rồi, Lâm Mỹ Chi không lấy con làm chồng thì còn có thể gả cho ai? Nói cách khác, còn ai thèm lấy cô ta?” Triệu Ngũ Châu từ trước đến giờ không lo lắng hôn sự này bị hỏng, mặc dù Lâm Mỹ Chi rất tốt, nhưng con trai của bà ta cũng không kém, vừa cao vừa đẹp trai, cũng có công việc chính thức, khu tập thể cũng có không ít cô gái thích thằng bé.
Hơn nữa, nam nữ trẻ tuổi cũng nói chuyện cưới gả rồi, còn có thể từ hôn sao?
Có cô gái nhà nào không thương tiếc danh tiếng đâu chứ!
Cố Thanh Tùng nghe mẹ anh ta nói vậy, cảm thấy cũng có lý.
Hơn nữa anh ta và Mỹ Chi thật lòng yêu nhau, cũng thật lòng muốn cùng anh ta đi đến cuối đời, cô ấy cũng không muốn móc sạch tiền nhà anh ta, dù sao sau khi cưới rồi người chịu khổ là hai người họ.
Nhưng vừa nghĩ tới ba mẹ của Mỹ Chi, Cố Thanh Tùng lại có hơi sợ.
Mặc dù tình cảm của anh ta và Mỹ Chi rất tốt, nhưng anh ta biết ba mẹ Mỹ Chi vẫn không hài lòng về anh ta cho lắm, nếu không sao lại đưa ra một khoản tiền sính lễ cao như vậy, lại còn xem thường anh ta nữa chứ.
Cố Thanh Tùng gấp đến độ nhảy dựng lên, ồm ồm nói: “Mẹ, mẹ cũng không muốn con không ngóc đầu lên trước mặt nhà mẹ của Mỹ Chi mà, tiền sính lễ đã bàn xong, bây giờ con không lấy ra được, sau này ba mẹ cô ấy sẽ nhìn con thế nào? Hơn nữa, ngày hôm qua con tìm anh cả hỗ trợ, anh ấy rõ ràng có tiền, lại không chịu giúp con!”
Khi Triệu Ngũ Châu nghe được Cố Thanh Tùng nói Cố Thanh Hàn có tiền, cuối cùng tỉnh ngủ không ít.
Lập tức hỏi: “Anh cả con có tiền?”
Cố Thanh Tùng rất kiên định gật đầu một cái: “Con có hỏi lão Dương trong trung đoàn của anh cả rồi, anh ta nói lần trước anh cả lập công, thăng chức phó đoàn trưởng, được phát một khoản tiền thưởng, anh cả nhất định có tiền!”
Tiếp theo Cố Thanh Tùng lại thở dài một tiếng: “Con nói với anh cả là tiền này con chỉ mượn thôi, sau này sẽ trả lại cho anh ấy, nhưng anh ấy lại không cho con mượn! Mẹ, mẹ nói xem có phải anh cả cho người khác mượn tiền rồi không?”
Vốn dĩ Cố Thanh Tùng cũng không muốn nói như vậy, nhưng từ nhỏ đến lớn, Cố Thanh Hàn đều dùng hết sức lực giải quyết mọi vấn đề cho anh ta, lần này liên quan đến chuyện cả đời của anh ta, anh lại buông tay mặc kệ, nhìn thế nào cũng thấy không đúng.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa