Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Người đó tên là Thiết Trụ, dáng người của anh ấy thô kệch, cao to lực lưỡng, vẻ ngoài của anh ấy khá dọa người, nhưng tính cách lại khá thật thà, anh ấy đã sớm quen thuộc với cách cải trang của cô.
Thiết Trụ giống như người em trai mà cô nuôi dưỡng, anh ấy luôn lấy hàng của cô, đem đến những nơi xa hơn để bán, anh ấy thà cực khổ kiếm tiền còn hơn tranh giành mối làm ăn với cô.
Mặc dù bây giờ đã có những lựa chọn tốt hơn, đương nhiên quân nhân áo màu xanh lục Nhạc Kỷ Minh thì càng có tính đe dọa hơn.
Sau khi Nhạc Kỷ Minh nghe yêu cầu của Tề Đường, trong lòng cơ bản đã biết rõ trù tính của cô, cảm thấy đồng chí Tiểu Tề suy nghĩ rất chu toàn.
Khi nói chuyện, cô chưa từng nhắc đến người nhà, cô nghĩ rằng bản thân không thể dựa vào người nhà.
Nếu như không thể dựa vào người nhà, vậy thì nên lên kế hoạch thật tốt cho bản thân.
Ai cũng biết, rời xa quê hương không phải là chuyện đơn giản, phải nói rằng nếu như bị đưa tới nơi vùng núi xa xôi hẻo lánh kia, cả đời này chắc chắc không thể rời khỏi đó, càng không thể quay về.
Mấu chốt là tiểu cô nương này, vậy mà thực sự đến cái nơi xa lạ, không người nào muốn tới đó, điều này khiến cô rất dễ bị kẻ xấu để mắt tới.
Để có được công việc này, Tề Đường nói cô đã lấy trộm một số món đồ cũ trong nhà rồi đem đi bán, ngoài ra cô còn mượn thêm tiền của các bạn, không dễ gì mới xoay sở được.
Gia đình nào thực sự có đồ cũ có giá trị chắc chắn sẽ bí mật giấu đi chứ đừng nói đến thời điểm nhạy cảm như hiện nay.
Vì vậy Tề Đường không sợ Nhạc Kỷ Minh đi kiểm tra, dù sao có tra cũng không tra được gì, cùng lắm anh chỉ cảm thấy nhân cách của cô không được tốt lắm.
Dù sao thì cô cũng chỉ coi Nhạc kỷ Minh là công cụ thôi, dùng một lần rồi vứt, cô không có ý định làm quen với anh nên cô không quan tâm đến chuyện này lắm.
Nhạc Kỷ Minh: .........
Người đọc: Đúng là một người đàn ông xấu số, hahaha .......
Hơn nữa Nhạc Kỷ Minh là một người đàn ông to lớn, lại còn là quân nhân, vậy mà thực sự đáp ứng yêu cầu của cô, không biết anh có âm mưu gì sau lưng cô không.
Tề Đường vốn để sau này mới đi xử lý thủ tục, ngay mai đi tìm Thiết Trụ bàn bạc, nhưng khi cô nhìn vào đồng hồ đeo tay của Nhạc Kỷ Minh, mới có một giờ rưỡi, cô quyết định chớp thời cơ, tranh thủ đi xử lý luôn.
Cô bảo Nhạc Kỷ Minh nhanh chóng trở về nhà thay quần áo, bản thân sẽ đến trường học để lấy trước bằng tốt nghiệp cấp ba.
Nhưng lúc này bên phía trường học không được ổn cho lắm, học sinh sắp tốt nghiệp phải sau Tết nguyên đán mới được nhận trước bằng.
Chỉ có điều Tề Đường mới chuyển tới, vẫn chưa biết điều này, cô lo lắng sau khi nhận bằng tốt nghiệp sẽ bị sắp xếp quay trở lại quê hương, hôm nay đúng lúc có thể xử lý chuyện này.