Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ngoài phòng, Nhị Trụ nhìn thấy Hác Tứ Đạo bị tát một cái, ngẩn ngơ, mười dặm tám thôn không ai không biết Hác Tứ Đạo oai phong, anh lúc nào lại để người khác đánh?
Thiếu chút nữa anh liền muốn tiến vào trong nhà khuyên anh Tứ Đạo không nên tức giận, đây chính là cha mẹ vợ tương lai! Nhưng là... Một giây kế tiếp, Hác Tứ Đạo giống như một con chó lớn, ôn hòa hiền hậu, vô hại, mặt mũi tàn bạo ngày thường cũng có thể thấy trở nên rực rỡ, ấm áp.
Lý Nhị Trụ lúc nào thấy Hác Tứ Đạo trở mặt như vậy?
Triệu Xảo Liên cầm chổi lên, phủi vào tay Hác Tứ Đạo, “Tay cậu có sạch sẽ không, không có quy củ!”
Triệu Xảo Liên nghe lời con gái mình, biết là trách nhầm Hác Tứ Đạo.
Triệu Xảo Liên để cho con gái của mình bên cạnh Hác Tứ Đạo cũng là bất đắc dĩ, Tôn Miểu Miểu bị một tên hỗn tử nhà bên cạnh vừa ý, đối phương có mặt mũi, rất có thế lực. Bà nhờ người cẩn thận hỏi thăm, đàn trai sinh ra đã bị tật ở chân, tính cách cô độc, vợ trước nghe nói là bị anh ta đánh thừa sống thiếu chết. Triệu Xảo Liên nơi nào lại để cho con gái như hoa như ngọc của mình chịu khổ như vậy?
Cùng đường, Hác Tứ Đạo lọt vào mắt cô. Hác Tứ Đạo vốn là một hỗn tử nổi tiếng trong mười dặm tám thôn, những năm này những chuyện đánh nhau chảy máu cũng không ít, lăn lộn như thế, danh tiếng cũng không ai dám cọc, anh vung tay hô lên một tiếng có thể xuất hiện trăm anh em, vừa hay lấy ác không chế ác. Cộng thêm con gái bà cùng anh lớn lên, hai người có thể xem như quen thuộc.
Nhưng là Hác Tứ Đạo không có công việc chính đáng, lớn người không còn nhỏ nữa nhưng vẫn không có công việc nghiêm túc, Triệu Xảo Liên chính là hối hận vì điều này, hôm nay thấy anh ôm con gái hấp hối trở lại, lại giận không có chỗ phát tiết.
Cha mẹ vợ không thích anh đến gần Tôn Miểu Miểu, Hác Tứ Đạo không thể làm gì khác hơn là thu tay về, sắc mặt cũng khó coi. Anh biết Triệu Xảo Liên từ trước đến giờ đều coi thường anh.
Anh trầm mặc lấy trong túi ra một xấp phiếu, những tờ phiếu nhăn nhúm trộn lẫn với những tờ tiền được lấy ra, một tờ trong đó là phiếu tiêm của bệnh viện.
“Sau khi Miểu Miểu rơi xuống nước, thì con đưa cô ấy đi đến chỗ bác sĩ, bác sĩ nói cô ấy cần tiêm ba ngày thuốc kháng sinh. Bởi vì nước chảy vào trong phổi, rất dễ lây lan vi khuẩn. Mấy hôm nay, cháu sẽ sớm đưa cô ấy đến bệnh viện tiêm thuốc, nói với thím một tiếng.”
Ba tấm phiếu khác lần lượt là, phiếu mười cân thịt, phiếu hai mươi cân lương thực, và một phiếu tổng hợp.
Triệu Xảo Liên nhìn thấy Hác Tứ Đạo lấy ra tờ phiếu, bên trên viết đã thanh toán mười đồng thuốc men, một chút khí thế cuối cùng của cha mẹ vợ cũng hoàn toàn biến mất.
Lão tổ mẫu của Tôn gia Vạn Hồng Anh rất ghét Triệu Xảo Liên, chán ghét vì bà chiếm vị trí như vậy nhiều năm lại không sinh cho Tôn gia một đứa con trai, một mực làm khổ con dâu. Triệu Xảo Liên giận, đầu năm đòi chia nhà, cái giá là ba Tôn phải lấy hết tiền kiếm được của bọn họ đóng tiền nhà cho lão Tôn, tách ra chẳng có giấy tớ gì. Trước mắt, chính là mẹ con bà đang phải chịu khổ.
Triệu Xảo Liên không ngừng giặt quần áo giùm người khác suốt một tháng, lên núi bửa củi mang xuống chợ bán, mỗi tuần lễ đều lấy trứng gà đến cung tiêu xã đổi mới kiếm được mười đồng này.
Tôn Miểu Miểu gặp chuyện nên phải dưỡng bệnh thật tốt, tám phần không thể trông cậy vào việc Vạn Hồng Anh bỏ tiền, những thứ lương phiếu và thịt phiếu của Hác Tứ Đạo vừa hay giải quyết được vấn đề cấp bách của Triệu Xảo Liên.
Triệu Xảo Liên thấy, người con rể này cái gì cũng không tốt, duy chỉ có đối với con gái bà là thật lòng. Ai, trong lòng bà nặng nề thở dài. Đáng tiếc chính là không có công việc nghiêm túc...
Hác Tứ Đạo buông đồ xuống trở về.