Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Buổi tối sau khi tiệc rượu kết thúc, đến lúc “náo động phòng” mà người trẻ tuổi thích nhất, nhưng xét thấy “uy nghiêm” của Cố Nguy trong đám bạn, đương nhiên không ai dám chọc anh, cuối cùng Trần Quảng Thắng bị chọn trúng.
“Bọn tôi không chơi mấy trò bậy bạ, thế hít đất mười cái đi làm xong bọn tôi sẽ rút lui, không làm phiền hai người anh anh em em nữa.”
Hít đất mà anh ấy nói không phải là hít đất bình thường, mà là chú rể chống tay xuống đất, cô dâu nằm ngửa trên sàn nhà, chú rể khụy tay xuống môi hai người chạm nhau mới được tính là một cái, không hôn được thì không tính. Đây cũng là một bài kiểm tra thể lực, nếu như chú rể không hít đất được hoặc không làm đủ mười cái thì sẽ rất xấu hổ. Nhưng Trần Quảng Thắng hiểu Cố Nguy rất rõ, trông quý phái và lịch lãm, thật ra thể lực cũng rất tốt. Khi còn bé anh còn theo nhân viên cần vụ học quyền anh, ngoại trừ Nhiếp Minh Ngung quyết tâm nhập ngũ thì Cố Nguy thuộc diện có thực lực mạnh nhất.
Dưới mặt đất được trải thảm, Hạ Thanh đỏ mặt nằm xuống, hai người bốn mắt nhìn nhau mấy giây, sau đó Hạ Thanh ngại ngùng nhìn sang chỗ khác.
Mỗi lần Cố Nguy hạ người xuống thì sẽ hôn Hạ Thanh một cái, mọi người vây xem khiến Hạ Thanh ngại không chịu nổi.
Cố Nguy có kinh nghiệm nên làm liền mấy cái, mặt không đỏ cũng không thở gấp, mọi người bắt đầu nhìn ra thực lực của anh không tầm thường.
“Không ngờ được nha, Cố Nguy hít đất mà không tốn chút sức nào.”
“Tư thế rất tiêu chuẩn, nhìn đã biết thường xuyên luyện tập.”
“Dù sao thì cũng được sinh ra trong đại viện, sao trên người không có chút tài năng được chứ?”
Chỉ có Hạ Thanh biết, Cố Nguy hôn trông có vẻ giống bình thường như lại có xíu khác biệt, lúc đầu chỉ hôn một cái, sau đó lại tăng thêm chút xíu hành động, hoàn toàn được xem là đùa giỡn.
Người khác đều là kabedon trên tường, sao đến lượt cô lại thành kabedon dưới sàn chứ.
“Tám, chín, mười!”
Đến cái hít đất thứ 10, Cố Nguy không hôn nhẹ như trước nữa mà ôm Hạ Thanh hôn sâu, đám người đang nhiệt tình vây xem thì nhóm lửa lên ngay lập tức.
“Được đấy! Thế này mới đủ vị chứ!”
Cố Nguy kéo cô vợ đang đỏ mặt của mình lên, nói với mọi người: “Hài lòng rồi chứ? Sau đó nên làm gì không cần tôi nhắc nữa nhỉ?”
“Hài lòng, đương nhiên là hài lòng, yên tâm, bọn tôi đi ngay đây, không cần phải tiễn đâu, cố gắng hưởng thụ đêm nay đi!”
Nhóm người đùa giỡn đẩy cửa ra, Hạ Thanh đẩy đẩy Cố Nguy, ra hiệu cho anh đi tiễn họ.
“Chúng ta không cần quan tâm đến họ đâu, giờ mình có chuyện quan trọng hơn cần làm.”
Nói xong, anh ôm ngang Hạ Thanh lên, bắt đầu một đêm tân hôn dài.
Sáng sớm hôm sau Hạ Thanh tỉnh lại trong lòng của Cố Nguy, cảnh này không xảy ra thường xuyên, bởi vì bình thường Cố Nguy dậy sớm hơn cô.
Cô lẳng lặng nhìn khuôn mặt của Cố Nguy, sống mũi cao, lông mi dài mà đen, lông mày dày như mực, khuôn môi cũng ưa nhìn, dày thêm một chút sẽ rất thô mà mỏng hơn thì lại quá bạc tình, kiểu không mỏng không dày thế này rất đẹp mà hôn môi cũng tuyệt vời.
Có lẽ do cô nhìn quá lâu, Cố Nguy đang nhắm mắt khẽ cong môi, siết chặt tay ôm lấy cô, khàn giọng hỏi: “Đang nhìn gì đấy? Đẹp không?”
Nói xong, anh mở mắt ra, trong mắt mang theo nụ cười trêu ghẹo, thì ra anh đã tỉnh từ lâu nhìn thấy Hạ Thanh như sắp tỉnh dậy nên mới nhắm mắt giả vờ ngủ.
Hạ Thanh cười che mặt: “Có phải anh cố ý giả vờ ngủ không?”
Cố Nguy hôn lên môi cô, cho cô một nụ hôn chào buổi sáng, sau đó nhẹ giọng trả lời bên tai cô: “Đúng vậy, lừa đồ ngốc là em đó.”
Thời gian không còn sớm, hôm nay còn có những công việc khác, Cố Nguy vuốt tóc của Hạ Thanh hỏi: “Em có đói bụng không? Anh làm bữa sáng cho em nhé? Em muốn ăn gì?”
“Sandwich, sữa bò, đơn giản chút là được.”
“Ừ, anh đi làm đây.”
Cuối cùng anh vuốt ve gương mặt của Hạ Thanh, hôn một cái rồi mới rời giường xuống lầu.
Không khí ở trên núi rất tốt, Hạ Thanh mặc chiếc áo ngủ rộng rãi tập yoga trên ban công, đỉnh núi sương mù lượn lờ, làm cho người ta có cảm giác như đang bay. Tập thể dục ở khung cảnh đẹp thế này, tâm trạng đã tốt càng thêm tốt, sau khi tập luyện cho đổ mồ hôi, Hạ Thanh quay về phòng tắm rửa thay quần áo sau đó xuống lầu ăn sáng.
Ăn sáng xong hai người xuất phát đến đại viện rồi ăn cơm trưa ở đó luôn.
Bà Cố còn đang đắm chìm trong cảm giác vui sướng khi con trai kết hôn, bà Cố kéo tay Hạ Thanh nói rất nhiều.
“Hôm qua họ hàng khen con nhiều lắm, nói con dâu mẹ tìm được rất tốt, đã trẻ lại còn xinh đẹp, lại là người ăn học đàng hoàng, đúng là khiến mẹ nở mày nở mặt.”
“Mẹ, con tìm vợ chỉ để tăng thêm vinh dự cho mẹ thôi à?”
“Con tìm được cô vợ như Tiểu Thanh, không phải là thêm vinh dự hay sao?”