[Thập Niên 90] Nữ Phượng Hoàng

Chương 31: Chương 31: Thi tháng (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Tất nhiên là giá nhập vào chỉ có 2 hào, nếu là lúc trước nhà chưa mở tiệm Lý Tú Cầm chắc chắn sẽ không nỡ cho con gái ăn. Giờ một ngày có thể thu vào mười mấy hai mươi đồng, bà ấy mới trở nên “Hào phóng “ như vậy.

Hạ Văn le lưỡi làm mặt quỷ, cùng Hạ Thanh trở về phòng cất cặp sách trước, rồi mới đi ăn cơm.

Hạ Thanh nhìn cô ấy lẽo đẽo đi theo mình giống như cái đuôi nhỏ, buồn cười hỏi: “Em cứ đi theo chị làm gì, mới một tháng không gặp đã biến thành chó nhỏ rôi?”

“Lại chẳng phải là do một tháng không gặp em nhớ chị hay sao, các chị đều không có ở nhà, mỗi ngày đều chỉ có một mình em, em không quen.”

Hạ Thanh xoa xoa đầu cô ấy, Hạ Văn cứ nghĩ là cô muốn an ủi mình, định nở nụ cười sáng lạng nghênh đón, ai ngờ Hạ Thanh lại nói: “Vậy em vẫn nên tập làm quen càng sớm càng tốt, cuộc sống như thế sau này nhiều lắm.”

Hạ Văn thất vọng xụ mặt, muốn”Quyết đấu” với Hạ Thanh, Lý Tú Cầm bê đồ ăn ra khỏi bếp, thấy hai chị em vừa gặp lại nhau đã chí chóe với nhau, không khỏi cảm thấy bất lực.

“Các con đúng là, lúc không ở cùng nhau thì ngày nào cũng nhắc tới nhau, chờ ở cùng nhau thì lại chí chóe nhau đau hết cả đầu.”

Hạ Thanh đi tới bê bát giúp mẹ, tiện thể phủi sạch trách nhiệm của mình: “Lại chẳng phải là do nó cứ thích gây sự trước, con gái mười lăm tuổi rồi còn chưa hiểu chuyện.”

“Cái gì, trước mặt em mà chị cũng dám nói thế này, vậy chắc chắn là chị nói xấu sau lưng em không ít đâu.”

Hạ Thanh buông bát cháo xuống, kéo cô ấy cùng ngồi cạnh mình, mỉm cười dỗ dành: “Được rồi, là lỗi của chị, chị không nên so đo với em, ai bảo chị làm chị cơ chứ, em đói rồi đúng không, mau ăn cơm đi.”

Hôm nay để nghênh đón con cái thứ ba đi học vất vả trở về nhà, Lý Tú Cầm không chỉ mua hai cân thịt, còn mua một con cá, làm bữa tối thịnh soạn đón con gái.

“Ngày mai có khả năng con cả cũng trở về, anh nhớ đi chợ từ sáng, lại mua thêm mấy chiếc bánh bao thịt cho bọn trẻ ăn sáng.”

Trong thị trấn có quán bán thịt buôn bán rất chạy, chỉ cần đi trễ là sẽ không mua được thịt theo ý mình, cuối tuần người ta thường đi thăm họ hàng bạn bè, con cái lại được nghỉ, chắc chắn có rất nhiều người mua thịt.

“Anh biết rồi, sáng mai anh sẽ đi sớm, còn có gì cần anh mang về nữa không.”

“Còn lại không cần đâu, nhà chúng ta mở tiệm, dầu muối nước tương gì đó đều có đủ.”

Hai vợ chồng hiếm khi nói chuyện phiếm với nhau, cũng quan tâm tới chuyện học tập và sinh hoạt trong trường của Hạ Thanh.

“Rất tốt ạ, hôm nay có bài kiểm tra cuối tháng, chắc tuần sau sẽ có điểm.”

“Con làm bài kiểm tra thế nào, làm bài có tốt không?”

“Chắc cũng ổn ạ, dù sao con cũng làm hết bài.”

Nguyên chủ có thành tích khá tốt, vẫn luôn duy trì phong độ nằm trong top 20 của lớp trong trường trung học phổ thông ở huyện thành, tuy không thể so với các trường trung học phổ thông trong thành phố, nhưng thi đại học hệ chính quy là không thành vấn đề, chỉ là phải xem phát huy có tốt không.

Hạ Hòa và Hạ Lâm đều học trung học phổ thông ở huyện thành, cũng đều thi đỗ đại học hệ chính quy, các giáo viên trong trường đều rất thích mấy cô con gái nhà họ Hạ, cũng quan tâm đến bọn họ nhiều hơn, hai vợ chồng đều không lo lắng về thành tích của con gái, cũng chỉ quan tâm hỏi theo thông lệ mà thôi.

Kỳ nghỉ kéo dài năm ngày trôi qua rất nhanh, Hạ Thanh dành thời gian sắp xếp lại vở ghi môn toán, cũng làm được mười mấy bộ đề. Buổi chiều hôm đó, cô không muốn để Hạ Chí Dân đưa đi, cùng chị cả Hạ Hòa đi bộ vào thị trấn bắt xe, cô đến huyện thành, Hạ Hòa đến huyện thành lại chuyển xe đi lên thành phố, cô ấy học sư phạm ở ngay trong tỉnh.

“Chị ơi, chị đi xe cẩn thận nhé, em về trường trước đây.”

“Em cũng chú ý an toàn nhé.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.