Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nói xong, Hạ Hòa còn lấy từ trong túi ra ba mươi đồng đưa cho cô.
“Em cầm số tiền này đi, mua chút đồ ăn bồi bổ cho mình.”
“Không cần đâu, em đã có tiền rồi, chị cứ giữ lại tiêu đi.”
“Chị bảo em cầm thì em cứ cầm đi, chị mới nhận được học bổng, đang có tiền.”
Hạ Hòa ra vẻ bắt cô phải cầm bằng được, thấy xe đi lên tỉnh đã đỗ ở ven đường, Hạ Thanh sợ cô ấy không đuổi kịp xe, đành phải nhận lấy tiền.
“Xe đến rồi, chị mau lên xe đi.”
Hạ Thanh đưa mắt nhìn Hạ Hòa lên xe ngồi ở chỗ cạnh cửa sổ, hai chị em vẫy vẫy tay chào nhau, chiếc xe lái về phía trước, Hạ Thanh cũng xoay người đi về phía trường học.
Sau khi về trường, cô cất đồ đạc mang từ nhà tới trước, rồi đeo cặp đi tới phòng tự học buổi tối, hôm nay các bạn học đều rất an tĩnh, biết hôm nay sẽ có điểm kiểm tra cuối tháng, sợ thi không tốt sẽ bị giáo viên trách mắng.
Đến giờ tự học buổi tối, giáo viên chủ nhiệm lớp sậm mặt đi vào phòng học, thấy một số học sinh bình thường không có tính tự giác hôm nay hiếm khi ngoan ngoãn, đối phương hừ lạnh nói: “Làm sao, đã biết mình thi không tốt rồi à, sao hôm nay mới biết cụp đuôi làm người?”
“Mới qua kỳ nghỉ hè mà các em đều ngu đi, cả lớp có năm mươi học sinh, mà chỉ có 12 em đạt tiêu chuẩn môn toán. Toán học là môn để kéo điểm, làm bài không đạt tiêu chuẩn còn muốn thi đại học cái gì?”
Trong phòng học an tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi xuống đất, những học sinh tự nhận là làm bài không tốt đều đứng ngồi không yên, cảm thấy mình chắc chắn là một trong số 38 người làm bài không đạt tiêu chuẩn kia. Cũng có bạn học tự cảm thấy mình làm bài không tồi, tỏ vẻ ung dung không lo lắng. Về phần Hạ Thanh, cô tiếp tục vùi đầu vào làm bài, cô lấy sách giáo khoa của chị hai đọc, cũng xem trước kiến thức của lớp mười hai, nếu lúc này giáo viên chủ nhiệm lớp đi tới chỗ cô, sẽ phát hiện ra bài cô đang làm là đề thi thử lớp mười hai.
“Tất nhiên, cũng có học sinh tiến bộ, lần này lớp chúng ta có ba bạn học thi lọt vào top 10, trong đó có bạn học Hạ Thanh vinh dự đứng đầu bảng, đoạt hạng nhất toàn trường, tăng lên tám bậc so với học kỳ trước. Điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là người ta nghiêm túc học tập ở nhà trong kỳ nghỉ hè.”
Chủ nhiệm lớp hài lòng nói, kỳ thực điểm kiểm tra của lớp bọn họ lần này không hề kém cạnh mấy lớp khác, lớp bọn họ có nhiều học sinh làm bài không đạt tiêu chuẩn, những lớp khác cũng có không ít, chưa kể Hạ Thanh còn thi đứng nhất trường, nói ra cũng có mặt mũi.
Các bạn học trong lớp đều liếc nhìn Hạ Thanh, thấy cô không có biểu hiện gì đặc biệt, vẫn vùi đầu vào làm bài giống như ngày thường, ngồi thẳng lưng, mái tóc đuôi ngựa buộc sau đầu, để lộ vành tai và chiếc cằm tinh xảo.
Tri mộ thiếu ngải(*), các thiếu niên thấy bạn học nữ vừa xinh đẹp vừa học giỏi đều khó tránh khỏi sinh lòng ái mộ, trong lòng lẳng lặng cảm khái, Hạ Thanh xinh thật đấy.
(*)Tri mộ thiếu ngải 知慕少艾 – ý nói con trai đến tuổi tình yêu chớm nở, liền biết ái mộ thiếu nữ xinh đẹp, sau lại dùng để chỉ tình cảm đẹp đẽ đầu đời của người thiếu niên.
Kể từ kỳ thi tháng đầu tiên Hạ Thanh thi đứng nhất toàn trường, sau này lần nào thi Hạ Thanh cũng đứng nhất, còn đạt được mấy giải ở các kỳ thi quốc gia, các giáo viên coi cô là đối tượng chính cần được quan tâm, nghĩ cô là học sinh có khả năng thi đỗ vào trường tốt nhất ở khóa này.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, hai năm trôi qua, chẳng mấy chốc đã đến tháng bảy năm 1995, Hạ Thanh sắp trở thành một trong những thí sinh chuẩn bị tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học. Thời gian diễn ra kỳ thi luôn là vào ba ngày bảy tám chín không thay đổi, cũng bởi vì tính chất tàn khốc vạn người chen qua ghe độc mộc, các thí sinh gọi tháng này là “Tháng bảy đen tối“.