[Thập Niên 90] Nữ Phượng Hoàng

Chương 256: Chương 256: Thuận lợi vượt qua (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Chờ mãi đến 7 giờ tối, mọi người đều nhìn chằm chằm số liệu trên màn hình, vào 07h02, ghi chép giao dịch từ 0 biến thành 1 rồi nhanh chóng tăng lên thành 2, 3, 4...... Số tiền giao dịch cũng đang tăng lên không ngừng.

Hạ Thanh thở phào nhẹ nhõm, Cố Nguy ở bên cạnh vòng tay ôm lấy vai cô, sau khi hai người nhìn nhau cười, Cố Nguy nói với các nhân viên đang tăng ca: “Trước mắt cho thấy phản hồi không tệ, tất cả mọi người vất vả rồi, tôi sẽ dặn phòng bếp chuẩn bị bữa khuya cho mọi người.”

Đêm nay chắc chắn các nhân viên phải tăng ca, đây là trạng thái làm việc bình thường của người trẻ tuổi, cố gắng được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, không thể lãng phí tuổi trẻ được. Công việc cũng giống như học tập, như đi ngược dòng nước không tiền ắt sẽ lùi, cũng may Thắng Danh Uy là một công ty có chế độ tốt, có lương làm thêm giờ và các khoản tiền thưởng khác. Kể từ khi đất nước không còn giao việc nữa người trẻ tuổi nhận lời mời đến Thắng Danh Uy càng lúc càng nhiều.

Web Dịch Cấu chủ yếu tập trung vào các thương hiệu cao cấp và sang trọng của nước ngoài, một cái túi hàng hiệu có giá từ mấy nghìn đến mấy chục nghìn tệ, từ 7h đến 10h tối, số tiền giao dịch đã lên đến hơn 580 nghìn tệ.

Khi về nhà.

Trên đường, có thể nhìn ra tâm trạng của Cố Nguy khá tốt, mặc dù hiện tại anh tập trung khá nhiều sức lực trong lĩnh vực y học, nhưng hoạt động kinh doanh của công ty có bước đột phá lớn cũng là sự khẳng định về năng lực làm việc và quyết sách của anh.

Sáng sớm hôm sau, Quảng Lỗi vô cùng hưng phấn báo cáo thành tích tốt đẹp.của cả đêm, số tiền giao dịch là 1,23 triệu tệ, đã hoàn thành phân nửa mục tiêu của công ty.

“Mọi người vất vả rồi, hôm nay không ngừng cố gắng, cuối năm sẽ tăng tiền thưởng cho mọi người.”

Tiền thưởng của Cố Nguy trước nay rất nhiều, có tiền thưởng chế độ khích lệ, nhiệt huyết của nhân viên với công việc càng tăng.

Lễ Giáng sinh, mấy nhà có quan hệ tốt hẹn nhau cùng chúc mừng, đó là nhóm bạn nhỏ của Cố Nguy, một là ăn mừng ngày lễ hai là chúc mừng web Dịch Cấu thành công, địa điểm là ở biệt thự Tây Sơn.

Đây là lần đầu tiên Hạ Thanh làm bà chủ chiêu đãi khách khứa sau khi cưới, đương nhiên muốn làm hoành mỹ nhất có thể, cô và Cố Nguy mua một đống cây thông Noel về để trang trí, có bánh kẹo Giáng sinh và quà cho lũ trẻ.

“Chúng ta nướng gà với làm pizza đi, chắc chắn các bạn nhỏ sẽ thích ăn.”

Trong nhà có lò nướng, Hạ Thanh đã nướng bánh quy vài lần và rất thành công, bình thường ngoại trừ cuối tuần, cơ hội được ở nhà nấu cơm cũng ít.

Cô Nguy luôn ủng hộ hành động của Hạ Thanh: “Em nghĩ rất chu đáo, vậy thì làm theo ý em đi.”

Dù sao thì cô cũng là bà chủ nhà.

Buổi chiều khách khứa lần lượt đến nơi, Trần Quảng Thắng và vợ là Hoàng Tuệ Như đến sớm nhất, Hoàng Tuệ Như đã mang thai được năm tháng, cô ấy kiên quyết đòi giúp Hạ Thanh chuẩn bị bữa tối, Hạ Thanh đâu thể để phụ nữ mang thai làm việc nên vội từ chối.

“Em đừng thấy chị đang mang thai mà cảm thấy chị không làm được, chị vẫn làm việc ở bệnh viện như bình thường, chị chưa từng xem mình là phụ nữ mang thai.

“Vậy chị lợi hại thật đó, thật ra từ nhỏ em đã rất ngưỡng mộ bác sĩ, thiên sứ áo trắng chăm sóc người bị thương, quá vĩ đại.”

“Thật à? Vậy sao em không đăng ký vào trường y?”

“Em nhát gan với yếu đuối, em sợ mình vào trường y sẽ không tốt nghiệp nổi.”

Hoàng Tuệ Như cười, đúng là cô ấy đã từng nghe tình huống như vậy.

“Chị không biết người đó nhưng nghe đồng nghiệp nói lá gan rất nhỏ, trụ ở khoa y được một học kỳ, sang kỳ 2 thì vội chuyển sang khoa dược.”

Trong lúc hai người đùa giỡn với nhau, vợ chồng Trương Lai và Nhiếp Minh Ngung cùng nhau đến, bọn họ đều đưa con mình đến. Con gái của Tạ Tiêu Ngữ là Hinh Hinh và con gái của Lộ Uyển là Tiểu Ỷ, một bé 5 tuổi và một bé 3 tuổi, hai cô bé đều rất dễ thương, Hạ Thanh lấy rất nhiều đồ ăn vặt cho chúng.

Hinh Hinh lớn hơn một chút nên sau khi nhận đã nói cảm ơn, có lẽ Tiểu Ỷ chưa gặp Hạ Thanh bao giờ nên lúc mới gặp có hơi sợ người lạ.

Lộ Uyển sở khuôn mặt nhỏ của con gái hỏi: “Tiểu Ỷ, sao không cảm ơn cô?”

Tiểu Ỷ nghe lời mẹ, ngọt ngào nói cảm ơn.

“Không cần cảm ơn, cô thích nhất là bạn nhỏ đáng yêu.”

Vậy các con chơi một mình nhé, mẹ và cô vào bếp nấu cơm cho các con ăn.”

Tiểu Ỷ nhìn chị Hinh Hinh và ba mình cách đó không xa, dũng cảm gật đầu đồng ý.

“Dạ, mẹ đi đi, Tiểu Ỷ sẽ ngoan.”

Dáng vẻ ngoan ngoãn kia khiến lòng Hạ Thanh như tan ra, khiến cô nhớ đến chái trai Hiên Hiên.

Hoàng Tuệ Như cười nói: “Tiểu Thanh, chị thấy em rất thích trẻ con, chờ đến khi em có con chắc chắn sẽ rất thương con mình.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.