Thất Sơn Tiên Môn

Chương 130: Chương 130: Lại thêm thảm cảnh




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ngay lúc đó, lại có thêm một chiếc xe máy điện dừng lại trước cổng nhà. Tuấn xuống xe, nhìn vào bên trong nhà của cô Ba. Hắn hít một hơi thật sâu rồi cất bước đi vào.

Vừa vào bên trong thì hắn không khỏi chấn kinh vì số lượng người đang có mặt ở đây. Hắn chỉ cho rằng ở trong nhà sẽ có vợ chồng người Dì và Dượng của hắn thôi. Nhưng lúc này lại có cả gia đình em họ cộng thêm một người lạ mặt.

Khi Tuấn quan sát trang phục của người lạ mặt thì trái tim không khỏi rung lên. Nhịp thở nhất thời gia tốc rất nhanh. Tay phải của hắn không tự chủ được mà sờ lên túi quần bên phải, nơi đó có một lọ dung dịch xịt hơi độc cực mạnh, chính là chất độc xyanua.

Cả nhà cô Ba đang chấn động trước thông tin mới vừa nghe, còn đang trong cơn sốc thì có một người bước vào. Nhất thời ánh mắt của ai cũng hướng về Tuấn, làm hắn không khỏi cảm thấy sởn gai ốc.

Hắn hơi lắp bắp cúi người nói

“Con…. con kính chào cả nhà”

Cô Ba cũng gác chuyện Lý Linh lại, bà đi tới bên cạnh Tuấn rồi nói

“Cái thằng này, từ lúc nào mà lễ phép dữ vậy. Con đi vào đi, sao lại đứng ở đó. Hôm nay con sang nhà Dì chơi hay có chuyện gì vậy?”

Tuấn gượng cười trả lời

“Dạ đâu có chuyện gì đâu! Con qua tìm thằng Lạc Quan. Nó có ở nhà không Dì?”

“Dì còn đang tưởng rằng nó đã đi theo cháu chơi ở đâu đó đây này!”

“Nếu vậy thì con không tiếp tục làm phiền cả nhà mình, con đi tìm thằng Lạc Quan đây”

Con rể của cô Ba thấy Tuấn mới đến đã định đi thì lên tiếng giữ lại

“Anh Tuấn ở lại chơi với gia đình em. Lâu lâu mới có dịp em chở cả nhà lên chơi”

Chồng của cô Ba cũng nói

“Đúng đó, đã tới rồi thì ở lại ăn bữa cơm với gia đình Dượng. Sẵn cũng có chuyện vui, con cứ ở lại chơi cho vui”

Tuấn nghe nói có chuyện vui thì không khỏi tò mò hỏi

“Dạ, gia đình mình có chuyện vui gì vậy Dượng? Hay là Dượng trúng độc đắc rồi?”

Ông chồng cô Ba lại càng cười to hơn

“Ha ha ha, trúng độc đắc đã là cái gì, Dượng với Dì của con đã ….”

“Ông này! Chuyện đã chắc chắn gì đâu. Đừng nên nói lung tung, không tốt đâu”

Lời nói bị cắt ngang, làm Tuấn cũng không hiểu chuyện vui của họ là chuyện gì. Thế nhưng cũng chỉ là chút tò mò, hắn cũng không để ý lắm. Bởi vì, nếu nói là chuyện vui, chuyện hắn sắp có được phần thưởng của Nam Quyền Môn còn đáng nói hơn.

Nhưng trước tiên hắn cần bịt miệng gia đình Dì và Dượng của hắn. Kế hoạch ban đầu của hắn là âm thầm giết chết họ. Bây giờ số lượng người quá đông, nếu kéo dài thêm thời gian sợ sẽ sinh ra biến cố.

Tuấn liên tục suy tính trong đầu, làm sao để có thể đồng thời hạ độc chết toàn bộ số người ở đây cùng một lúc. Hơn nữa, trong đó còn có người của Thần.

Nếu là trước đây, hắn sẽ chạy lại nịnh nọt ôm lấy bắp đùi của đối phương. Nhưng bây giờ thì khác, trong đầu hắn toàn là tương lai tươi sáng khi kế hoạch của hắn thành công. Chỉ cần làm âm thầm và sạch sẽ thì hắn có thể vô sự.

Tuấn chợt nhớ tới lời mời ăn cơm của ông Dượng, ánh mắt hắn sáng lên, hắn âm thầm suy nghĩ

“Đúng rồi! Bữa cơm gia đình! Chỉ cần tới bữa cơm gia đình, bọn họ sẽ ngồi lại cùng một chỗ. Lúc đó, chỉ cần xịt xyanua vào, tất cả sẽ cùng lúc chết ngay lập tức”

Càng nghĩ thì hắn càng cảm thấy tính khả thi cực cao. Hắn không tự chủ được mà nở một nụ cười gian ác.

Vẫn đứng quan sát từ đầu tới giờ, người bảo vệ của Thất Sơn Gia Viên cứ cảm thấy người thanh niên này có gì đó không đúng. Bản năng của một tu sĩ cho hắn biết đối phương có sự uy hiếp gì đó đến hắn. Nhưng bởi vì tu vi quá thấp, bản năng này cũng rất thấp.

Mặc dù có chút cảm thấy không thoải mái, nhưng người bảo vệ của Thất Sơn Gia Viên cũng không muốn quá phận ở chỗ ông bạn của mình.

“Anh Hoa, ăn uống cứ để sau đi. Vẫn là chuyện kia quan trọng hơn, chúng ta nên đi xác nhận lại”

Hoa là tên chồng của cô Ba, tên đầy đủ là Nguyễn Văn Hoa. Khi nghe người bạn của mình nói thì Nguyễn Văn Hoa thấy cũng hợp lý nên gật đầu đáp lại.

“Ừ, ông nói đúng! Chuyện này quá quan trọng, phải xác nhận trước mới tính tiếp. Bà ơi, tôi cùng bà dẫn anh Minh đi xác nhận lại thông tin luôn bây giờ đi.”

Cô Ba cũng không có ý phản đối, bà căn dặn vợ chồng con gái

“Ba mẹ đi một lát sẽ trở lại, các con cứ ở nhà chờ, đi nhiều người cũng không nên”

Tuấn thấy Dì và Dượng định rời đi thì trong lòng rất là sốt ruột. Bất cứ một giây phút nào bọn họ ở bên ngoài cũng đều có thể để lộ tin tức về người bị truy nã. Lúc đó, hắn sẽ chẳng có gì.

Hắn cười ôn hòa hỏi Nguyễn Văn Hoa

“Dượng! Dì với Dượng có chuyện gì vậy? Con có thể giúp được gì không? Hai người định đi đâu vậy?”

Cô Ba cười đáp lại

“Không có chuyện gì đâu con. Bọn Dì đi ra ngoài ruộng một chút sẽ trở về thôi. Con cứ ở nhà chơi với vợ chồng con Lan đi. Nhớ là ở lại ăn cơm với gia đình Dì rồi mới được về nghe chưa”

Tuấn nghe câu nói của cô Ba chẳng khác nào sấm nổ bên tai. Ngoài ruộng có gì ở đó thì hắn đã biết rõ. Bây giờ Dì với Dượng muốn ra đó, hết 9 thành là vì 2 người con gái đó.

Tuấn bắt đầu điên cuồng suy nghĩ, hắn cần tìm cách giữ họ lại. Bằng mọi giá phải tụ hộp bọn họ lại cùng nhau ở khoảng cách gần để ra tay hạ độc.

“Nếu mọi người định ra đồng thì tạm thời chưa đi được đâu!”

Nguyễn Văn Hoa nghe Tuấn nói thì thắc mắc

“Con nói vậy là sao?”

Tuấn đáp lại nhanh chóng

“Lúc nãy, trước khi đến đây, con có chạy ngang đường nhỏ dẫn ra đồng thì trông thấy đang bị phong tỏa đầu đường. Dường như là có người trượt chân ngã xuống con mương dẫn nước mà chết đuối. Chắc phải đến chiều thì con đường mới đi được”

Dường như để thêm phần chắc chắn và không tỏ ra quá có ý ngăn cản, Tuấn nói thêm

“Nhưng nếu gấp thì Dì và Dượng có thể đi xuống đường ruộng vòng qua”

Nghe Tuấn nói thì cô Ba và chồng không hề nghi ngờ một chút nào. Còn người bảo vệ thì vẫn cứ cảm thấy rất là bất an trong lòng. Nếu hắn muốn, thân phận Thất Sơn Gia Viên của hắn làm gì mà chẳng được.

Nhưng hắn sẽ không làm như vậy. Bởi vì đó là điều tối kỵ trong “gia môn”. Bất cứ kẻ nào lợi dụng thân phận Thất Sơn Gia Viên để làm chuyện gì không theo phép tắc sẽ bị phạt rất nặng.

Nếu quả thực còn đường duy nhất đã bị phong tỏa để phục vụ điều tra. Việc vài ba người đi qua có khả năng sẽ làm sai lệch kết quả điều tra, cho dù khả năng chuyện đó là vô cùng nhỏ thì cũng không được.

Sẽ luôn có những người ăn nói trái chiều, sẽ từ đó mà bôi nhọ Thất Sơn Gia Viên, sẽ nói người của Thất Sơn Gia Viên ỷ vào thân phận mà không xem phép tắc của quốc gia ra gì.

“Anh Hoa, nếu cháu anh đã nói vậy, chúng ta chờ đến chiều rồi đi cũng được. Không nên cản trở lực lượng chức năng làm việc. Thêm chút thời gian chắc cũng không thành vấn đề gì đâu”

“Ha ha ha, được! Vậy chúng ta lai rai vài lon bia nhé. Đã lâu rồi chưa nhậu với ông”

Cứ như vậy, cả nhà Nguyễn Văn Hoa tất bật đi chuẩn bị một bữa tiệc để chiêu đãi bạn. Tuấn cũng hăng hái làm giúp một tay.

Không bao lâu sau, một bữa tiệc thịnh soạn đã nằm trên bàn. Cây nhà lá vườn, toàn là những món gần gũi với thôn quê. Cá lóc nướng than chấm mắm me, vịt kho gừng, rau núi, …

Bây giờ chính là lúc cả nhà ngồi lại với nhau trên bàn ăn. Cũng chính là giây phút mà Tuấn đang chờ đợi.

“Ha ha ha …. Nào… Nào! Anh Minh, ngồi lên ghế đi nào. Sẵn có dịp này anh em mình làm vài lon bia tình nghĩa. Bà nó và các con cũng ngồi vào cả đi. Cả cháu nữa Tuấn, ngồi vào đi nào”

Tuấn cũng không từ chối, hắn đang rất là run, trong lòng rất là khẩn trương. Tuấn ngồi xuống ghế, giả vờ cùng với mọi người vui vẻ ăn bữa cơm gia đình.

Hắn cố gắng để tâm tình bình tĩnh hơn, trong trạng thái run thế này mà hành động thì có khả năng sẽ thất bại.

Bữa tiệc trôi qua gần một nửa thời gian, Tuấn đã bình tĩnh lại rất nhiều. Hắn tìm cách tránh xa bàn ăn để xịt thuốc hạ độc. Quan trọng nhất là phải khiến tầm nhìn của người bảo vệ Thất Sơn Gia Viên tạm thời bị mất.

Dù gì cũng là một tu sĩ, dù tu vi còn thấp, nhưng phản ứng có thể sẽ rất nhanh. Tuấn không muốn có bất cứ sơ suất gì mà phải trả giá.

Hắn đứng dậy rồi nói

“Xin lỗi cả nhà, con đi vệ sinh một lát”

Nhà vệ sinh ở bên ngoài căn nhà, cho nên hắn đi ra cửa chính, rồi giả vờ đi vào nhà vệ sinh. Được vài chục giây thì hắn xã nước rồi trở lại cửa chính.

Trên tay của hắn đã cầm sẵn chai xịt Xyanua. Từ vị trí cửa chính, khoảng cách của hắn và bàn ăn vào khoảng 3 mét. Là khoảng cách an toàn tối thiểu, tiếp xúc gần hơn thì bản thân hắn cũng có thể gặp nguy hiểm.

Tuấn cũng đã tìm ra cách đánh lạc hướng tất cả mọi người trong một khoảnh khắc ngắn. Vừa bước đến cửa chính, hắn la lớn lên và chỉ vào bên trong.

“TRỜI ƠI, BÉ NA! CON BỊ LÀM SAO VẬY?”

Theo phản xạ tự nhiên, mọi người theo hướng nhìn của Tuấn mà quay mặt vào trong. Đúng lúc đó, Tuấn nhanh chóng hướng miệng chai xịt vào bàn ăn rồi bóp mạnh xuống.

Một lượng hơi nước áp lực lớn phóng ra thẳng tới bàn ăn, rất giống với cảnh một chai xịt côn trùng khi bắt đầu xả khí.

Tuấn cũng không xem kết quả mà quay người lại chạy ra ngoài sân nhà. Hắn sợ sẽ hít phải khí độc Xyanua rồi đi gặp ông bà luôn.

Còn ở bên trong, khí độc vừa bay đến, không ai kịp đề phòng nên đều hít vào một hơi.

Chưa tới một giây sau đó, bốn người đồng loạt ngã xuống sàn nhà, tắt thở ngay lập tức. Chỉ còn lại người bảo vệ của Thất Sơn Gia Viên đang bị chất độc tác động làm cho vặn vẹo khuôn mặt.

Nhưng anh ta cũng chỉ kéo dài được lâu hơn không tới 2 giây rồi cũng ngã xuống sàn nhà, tuyệt khí, bỏ mạng.

Ở ngoài sân, Tuấn đã ở khá xa cửa chính, hắn ngoảnh mặt nhìn vào trong nhà. Khi nhìn thấy tất cả mọi người đều đã ngã xuống thì không khỏi nắm chặt bàn tay lại. Ngày hôm nay hắn đã giết người, liên tục giết người. Tâm lý đã bắt đầu hoảng loạn.

Đúng lúc này, 2 đứa nhỏ đang chơi ở nhà phụ chạy đến sân chính. Khi nhìn thấy Tuấn thì chúng kêu lên.

“Bác Tuấn”

“Bác Tuấn”

Nghe tiếng gọi, Tuấn nhìn xuống mới thấy 2 đứa cháu họ hàng. Ánh mắt của hắn tỏ ra quyết tâm tàn độc. Hắn hít sâu một hơi rồi nói

“Bé Na ngoan, bé Sóc ngoan, mẹ 2 cháu tìm 2 cháu kìa, nhanh vào tìm mẹ đi”

Hai đứa trẻ nghe nói thì tung tăng chạy vào nhà chính. Không có gì ngoài ý muốn, chúng vừa bước qua cảnh cửa mấy bước thì đã ngã xuống sàn, chết không nhắm mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.