Thế Giới Tu Chân

Chương 399: Chương 399: Điểm yếu






“Hiện tại tiểu đội các ngươi thu hoạch thế nào?” Một tu giả của Chu Tước doanh hỏi đồng bọn bên cạnh.

“Cũng được. So với hai ngày trước thì tốt hơn chút. Giết được hai sát hồn thú, nhưng vận khí tốt, gặp được một mảnh nhỏ đồ đằng.” Vị này trong lòng đắc ý nhưng ngoài miệng giả vờ coi thường nói.

“Các ngươi lời to rồi!” Đối phương cực kì hâm mộ nói: “Gần đây không biết có chuyện gì xảy ra, thoáng cái rất nhiều thứ tốt bày ra. Thấy ba phù trận mới có thể chạm khắc mà đại nhân mới công bố không?”

“Thấy rồi! Thật sự là thứ tốt!” Hắn liếm liếm môi, khát khao nói: “So với những phù trận lần trước chúng ta chạm khắc thì lợi hại hơn rất nhiều! Nhưng để đổi được nó không dễ dàng gì!”

“Chẳng có bữa ăn nào miễn phí!” Đối phương ra vẻ lão đạo kinh nghiệm nói: “Đây là của chúng ta, ngoại nhân đừng hòng nghĩ đến. Ngay cả Ma Phàm đại nhân những ngày này đều điên cuồng đi săn sát hồn thú, không phải cũng muốn đổi được phù trận chạm khắc sao?”

“Hắc, tất nhiên. Mọi người đều điên rồi! Bây giờ còn ai rảnh rỗi nữa? Không chém gió nữa, làm việc đi! Sớm một chút tích đủ điểm để đi lấy phù văn chạm khắc!”

Những ngày này, vốn các doanh địa rất bình yên đã bị tin tức Tả Mạc công bố ra làm cho xáo trộn.

Hắn công bố ba loại phù trận mới, để có được chạm khắc cần phải có điểm tích luỹ, đồng thời tuyên bố dùng mảnh nhỏ đồ đằng và sát hồn thú châu đổi lấy điểm tích luỹ.

Điểm tích luỹ để đổi ba loại phù trận mới không phải là thấp nhưng mọi người sau khi xem xong giới thiệu về ba loại phù trận, nhất thời trở nên điên rồ. Mấy ngày này, con sóng đi săn sát hồn thú bởi vậy mà dâng trào.

So với Chu Tước doanh thì Vệ Doanh còn bình tĩnh hơn.

Phù trận chạm khắc đối với bọn họ mà nói không có tác dụng quá lớn, bọn họ tu luyện chính là thân thể. Nhưng mà lúc này, bọn họ không thể thờ ơ được nữa.

Sát hồn thú châu và mảnh nhỏ đồ đằng có thể đổi lấy điểm tích luỹ, điểm tích luỹ đối với bọn họ cũng rất có tác dụng.

Thúc Long không hề bước ra khỏi doanh, ngược lại, hắn nhốt mình ở trong trướng bồng.

Hắn đang tu luyện “đại nhật khổ vệ”, đây là một bộ ma công được Bồ yêu sửa chữa lại. Nếu đem so với “khổ vệ” thì phẩm giai của “đại nhật khổ vệ” còn cao hơn rất nhiều, đồng dạng độ khó khi tu luyện cũng tăng lên không ít. Hơn nữa từ sự cẩn thận, Bồ yêu bắt Thúc Long phải tu luyện một mình trước, để tránh xuất hiện vấn đề gì khác.

“Khổ vệ” là một bộ ma công đặc biệt thích hợp cho thân thể không quá xuất sắc, nhưng tính tình người tu luyện phải thật kiên nhẫn.

Mà Bồ yêu cải biến ra “đại nhật khổ vệ” chính là lấy cơ sở từ “khổ vệ”. Tuy rằng tu luyện chủ yếu là yêu thuật nhưng đối với những gì liên quan tới lực lượng bản chất thì một cao thủ tuyệt đỉnh như hắn một lần thông trăm lần thông. Học thức của hắn uyên bác vô cùng, yêu thuật không cần nói, pháp quyết ma công hắn đều đã xem qua rất nhiều.

Bộ “đại nhật khổ vệ” mà hắn mới sáng tạo ra ngay cả Vệ khi xem xong cũng tán thán không thôi. Mà sau đó Vệ lại chỉ ra một số lỗi nhỏ, điều chỉnh lại làm cho nó càng thêm hoàn mỹ.

Hai đại cao thủ hợp lực sáng tạo ra “đại nhật khổ vệ”, đây cũng có thể coi là ma công nhất lưu tại Ma giới.

Thế nhưng bộ ma công nhất lưu này không phải dễ dàng tu luyện. Ở trong đó Bồ yêu đưa vào rất nhiều phương pháp tu luyện của đại nhật ma thể, đó chính là tu luyện ma thể.

Tu luyện ma thể, thập phần nguy hiểm.

Thúc Long cắn chặt răng, mắt thường cũng có thể thấy được áo giáo trên người hắn đang nhanh chóng hoà tan hoá thành dịch thể tối đen như mực. Một lát sau, những hắc dịch này liền bao vây lấy hắn, không lộ ra bất cứ thứ gì.

“Bước khó nhất đã xong.” Bên trong thức hải của Tả Mạc, Bồ yêu lãnh đạm nói.

“Ta ngược lại hơi mong đợi.” Ánh mắt Vệ chớp động: “Nếu như hắn thực sự có thể tu thành ma thể…”

Câu tiếp theo, hắn không nói nhưng Bồ yêu hiểu được ý tứ của Vệ. Nếu như Thúc Long thật sự có thể tu thành ma thể, như vậy có nghĩa khả năng những người khác tu thành ma thể cũng rất lớn.

Ở Ma giới, có thể tu thành ma thể hay không còn phải nhìn vào huyết thống và thiên phú. Nếu như Thúc Long thực sự có thể tu thành ma thể, vậy Bồ yêu đã mở ra một con đường mới. Thông qua tu luyện ma công mà thành ma thể!

Vệ hiểu rõ, trong đó ẩn chứa sức mạnh đáng sợ ra sao!

Thực sự là một kẻ điên đáng sợ!

------------------------

Sắc mặt Tả Mạc đầy khó coi nhìn chằm chằm vào mảnh nhỏ đồ đằng.

Bên trong mảnh nhỏ này ẩn chứa một lực lượng thê lương khiến hắn nhớ tới hoang thú. Tuy rằng khí tức của mảnh nhỏ đồ đằng không cường đại, mênh mông, thô bạo như hoang thú nhưng sự thê lương lương kia thì có chút tương tự. Chỉ khác là sự thê lương của hoang thú lộ ra là tĩnh mịch, mà sự thê lương trong mảnh nhỏ đồ đằng lại sinh ra một tia rất nhỏ sinh mệnh.

Đó chính là linh căn!

Mấy vạn năm trôi qua khiến mảnh nhỏ này có thể sinh ra một tia linh tính.

Hắn có thể khẳng định, biện pháp luyện khí phổ thông không thích hợp với mảnh nhỏ đồ đằng. Biện pháp luyện khí phổ thông rất dễ khiến linh căn của mảnh nhỏ bị hư đi, đây thực sự là quá đáng tiếc.

Đối với mảnh nhỏ đồ đằng này cực kì coi trọng, vì thế Tả Mạc chuyên môn dùng đại nhật văn diễm một lần nữa luyện chế Lôi Âm Hạch Đào khiến bản thân quen thuộc với sự bá đạo thuần tuý của đại nhật văn diễm.

Không thể không nói, uy lực của lục phẩm hoả diễm không giống với bình thường. Hắn thiếu chút nữa đem một khoả Lôi Âm Hạch Đào luyện thành một bãi nước, nó bá đạo đến khó tin. Điều này khiến Tả Mạc ý thức được điểm yếu của bản thân.

Trình độ của một vị tu giả luyện khí chủ yếu do ba nhân tố quyết định.

Đầu tiên là tri thức luyện khí, ngươi phải nhận biết được các loại tài liệu quen thuộc, biết rõ các loại tỉ lệ, hiểu được các loại phù trận.

Thứ hai là tu vi, tu vi của ngươi trực tiếp quyết định hoả diễm ngươi có thể khống chế, chạm khắc phù trận càng cao giai thì càng phức tạp, đối với linh lực yêu cầu càng cao.

Điều thứ ba là công cụ để luyện khí, như hoả chủng, đỉnh lô, nếu là phương pháp thuỷ luyện thì còn cần linh tuyền hàn trì vân vân.

Về phương diện tri thức luyện khí, Tả Mạc không yếu, tuy rằng không biết phương pháp luyện khí cao giai nhưng hắn đã đọc qua đủ loại ngọc giản về luyện khí. Mà về phương diện phù trận, toàn bộ Kim Ô doanh không ai có thể so sánh với hắn, nhất là khi đã trải qua mài luyện ở Thập Chỉ Ngục, tầng tầng lớp lớp yêu thuật khiến hắn được mở rộng tầm mắt, học vấn phù trận càng thêm tăng cao.

Mà phương diện công cụ hắn càng mạnh, lục phẩm đại nhật văn diễm tuyệt đối là cực phẩm hoả chủng có tinh thạch cũng không mua được.

Kém cỏi nhất của hắn chính là tu vi.

Trọng luyện Lôi Âm Hạch Đào hắn nhận thấy một điều. Luận trên tu vi hắn chỉ là ngưng mạch. Với tu vi như vậy hắn không cảm thấy thấp nhưng hiện tại thôi động đại nhật văn diễm khiến hắn phát hiện ra linh lực của bản thân thật là “gầy yếu”.

Đại nhật văn diễm giống như một đồ vật khổng lồ, linh lực bản thân căn bản không đủ.

Nếu không phải đại nhật văn diễm là do đại nhật ma thể của hắn sinh thành, cùng hắn đồng bản (chất) đồng nguyên (căn) chỉ sợ đừng nói là thôi động mà bản thân ngược lại sẽ bị nó tổn thương.

Lần này Tả Mạc gặp rắc rối rồi.

Có bảo bối mà không dùng được vậy có buồn không?

Tu vi tu vi! Bản thân lại bị tu vi “dìm hàng” ở đây mới đau chứ!

Tả Mạc đau khổ chạy đến thức hải tìm Bồ yêu, mở đầu đã hỏi: “Bồ, có biện pháp có thể khiến tu vi ta lập tức tăng lên không?”

Bồ yêu ngơ ngơ nhìn Tả Mạc: “Ngươi coi linh lực là gì chứ?”

Tả Mạc không cam lòng: “Thật sự không có biện pháp gì sao?”

“Pháp quyết ta có không hề ít.” Bồ yêu lườm lườm Tả Mạc nói: “Nhưng dựa theo tư chất của ngươi, phỏng chừng phải tu luyện mười năm mới có thể thành kim đan. Trừ phi ngươi có thiên tài địa bảo, ngươi có không?”

Nhất thời trong lòng Tả Mạc uể oải vô cùng, thiên tài địa bảo có thể dùng để gia tăng tu vi, hắn làm sao mà có?

Với linh lực của hắn bây giờ, muốn không chế lcụ phẩm đại nhật văn diễm quả thực là si tâm vọng tưởng. Hắn không phải không nghĩ tới việc thông qua phù trận để khống chế đại nhật văn diễm nhưng đạt tới lục phẩm như đại nhật văn diễn thì tài liệu phổ thông căn bản không thể chịu nổi.

Chết tiệt!

Làm sao đây?

Tả Mạc chuyển hướng sang Vệ, Vệ đồng dạng bày ra vẻ mặt xin lỗi, hắn không có biện pháp gì tốt cả.

Từ trong thức hải đi ra, tâm tình Tả Mạc rất không tốt. Đại nhật văn diễm là cực phẩm hoả chủng, mảnh nhỏ đồ đằng là cực phẩm tài liệu nhưng hắn chỉ có thể giương mắt mà nhìn. Còn không bằng Kim Ô hoả, tuy rằng chỉ là tứ phẩm nhưng ít nhất hắn có thể điều khiển nó một cách tự nhiên.

Cuối cùng thì hắn ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Trừ phi hắn buông bỏ luyện đan luyện khí, còn không thì linh lực luôn là nhược điểm đứng đầu của hắn. Bất luận là yêu thuật hay ma công, uy lực đều rất cường đại nhưng đều không thể thay thế được tác dụng của linh lực trên các phương diện khác.

Được rồi, không nghĩ nhiều nữa, trước mắt quan trọng nhất là có thể ly khai Phong Tuyệt chiến trường.

Rất nhanh, Tả Mạc liền bỏ qua ý nghĩ kia.

Hắn dứt khoát chạy đến Thập Chỉ Ngục, đi tới yêu thị nhìn một lần thu được một phong thư dành cho hắn. Tác giả là một yêu tên là Minh Quyết Tử, trong thư hắn cẩn thận hỏi Tả Mạc cần những tin tức trên phương diện nào của cuộc chiến Phong Tuyệt.

Phong thư khiến Tả Mạc đang suy sụp nhất thời phấn chấn lên nhiều, so với mất mát về phương diện luyện khí thì tin tức về cuộc chiến Phong Tuyệt trọng yêu hơn nhiều. Hắn vội vàng viết trả lời, nhất nhất đáp lại những vấn đề của đối phương.

Làm xong việc này, sự lo lắng trong lòng Tả Mạc tan biến không còn, hắn rất hứng thú chạy đến bàn cờ hoang thú tìm Nam Nguyệt và Thương Trạch. Nhưng mãi mà hắn chưa tìm được hai người, ngược lại tìm được Thương Lâm, vị này đang dần dần khôi phục thương thế trông thấy Tả Mạc thì rất vui. Thương Trạch là đối tượng trọng điểm bên trong tộc đang bồi dưỡng gia tăng tu luyện “thương ngân thuật.”

Không lâu sau, Tả Mạc nhìn thấy sắc mặt uể oải của Nam Nguyệt. Vì tin tức bại trận ở tiền tuyến khiến tất cả mọi người đều liều mạng tu luyện. Nam Nguyệt cảm thấy nguy cơ mãnh liệt nên đang liều mạng để chỉ bảo cho tộc nhân tu luyện.

Tả Mạc nhớ tới Nam Nguyệt cực kì túng quẫn tiền, tiền tuyến thất bại, giá hàng khẳng định tăng cao, chỉ cợ cuộc sống của Nam Nguyệt sẽ không dễ dàng, hắn đưa một ít tiền có trong tay cho Nam Nguyệt.

Đã từng trải qua chiến tranh nên Tả Mạc dặn nàng rất kĩ, nhất định phải dành nhiều thời gian cho tu luyện, ở trong loạn thế mới có thực lực để bảo vệ bản thân.

Nam Nguyệt cười mệt mỏi, không nói gì, nàng không từ chối, chỉ thành thật gật đầu.

Tả Mạc cẩn thận giới thiện những việc cần chú ý trong chiến loạn, những kinh nghiệm mà hắn đã trải qua. Không riêng gì Nam Nguyệt chú ý lắng nghe mà Thương Lâm cũng vội vàng thi triển yêu thuật kí lục, ghi lại những lời nói của Tả Mạc.

Tả Mạc chậm rãi nói khiến Thương Lâm không khỏi suy nghĩ miên man, lẽ nào đại nhân đã trải qua chiến tranh?

Lẽ nào đại nhân đã ở tiền tuyến?

Trong lòng hắn tràn ngập nghi vấn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.