Thiên Đạo Đồ Thư Quán 2: Thiên Mệnh Vĩnh Hằng

Chương 44: Chương 44: Thiên tài là ai?




- Hả?

Dư Long Thanh nhìn sang với vẻ khó hiểu.

Lục Minh Nhung:

- Giá và lai lịch của Mệnh Bàn, ngươi cũng không phải không biết, tuy Bạch Nham Học Viện chúng ta giàu có và đông đúc, nhưng cũng không chịu nổi cắn nuốt như vậy, ta sợ nếu tiếp tục... Không những không giấu được, còn có thể khiến học viện phá sản.

- Vậy cũng đúng...

Dư Long Thanh không nhịn được gật đầu.

Mệnh Bàn là vật phẩm học viện mới có tư cách mua từ Thiên Mệnh Điện, chính là thu thập lực lượng trong thiên mệnh trường hà hội tụ mà thành, vô cùng tinh thuần, mỗi một tấm đều có giá trị xa xỉ, tuy không bằng Linh Nguyên Thúy Trúc, nhưng cũng không chênh lệch quá xa!

Vật phẩm quý giá như vậy, Trương Huyền này, một hơi làm hỏng ba cái...

Đổi lại là ai cũng không chống đỡ được.

Lục Minh Nhung tiếp tục nói:

- Học viện đã không còn lại mấy tấm, nếu để hắn tiếp tục hấp thu, ta sợ người khác sẽ không thể củng cố Nguyên Trì!

Hiện tại hai người Dư Tiểu Ngư, Mạc Nhan Tuyết hấp thu nhanh nhất cũng chỉ có mười đạo, rất nhiều người là ngay cả một đạo cũng chưa thành công, không tiến hành ngăn cản, bình trắc năm nay, chắc sẽ triệt để bị phế, thành tích kém chưa từng có.

Biết đây là biện pháp tốt nhất, trước mắt cũng quả thật không có phương thức giải quyết hay hơn, Dư Long Thanh gật đầu, dặn dò:

- Đừng để mỗi hắn dừng lại, nếu không sẽ quá lộ liễu.

Nhiều người như vậy đều đang hấp thu, chỉ hô mỗi hắn dừng, người có ngốc tới mấy cũng sẽ hiểu thanh niên này có chút đặc thù, như vậy, thân phận thiên tài của đối phương, có thể sẽ thực sự không giấu được.

- Ta hiểu rồi.

Lục Minh Nhung vung hai tay lên, thay vào tấm Mệnh Bàn cuối cùng, đồng thời sai người phục hồi lại vị trí của chín long trụ.

Làm xong những cái này, vươn tay hướng về cột đá ở phía chính bắc, đột nhiên vỗ một cái, con số “21000 đạo” và dòng chữ “Chưa thu nhận” cũng lắc lư rồi biến mất.

Không có những cái này, cho dù người khác dừng tu luyện, cũng không biết tình huống cụ thể, từ đó giảm bớt phiêu lưu bại lộ.

Tất cả được chuẩn bị đâu vào đấy, lúc này Lục Minh Nhung mới thở phào, nhìn xung quanh, thanh âm lanh lảnh vang vọng.

- Vừa rồi Cửu Long Trụ xuất hiện chút vấn đề, nguyên khí tiết ra, ta đã phái người sửa chữa, từ giờ trở đi, để bảo đảm bình trắc có thể được tiếp tục, không chịu quấy nhiễu, không cho phép tu luyện ở dưới đài nữa, mời các vị trở lại trước khán đài nghỉ ngơi.

- Không cho phép tu luyện?

- Vậy muốn cảm ứng Thiên Mệnh Nguyên Lực trước cũng không làm được rồi?

- Hình như thực sự xuất hiện trục trặc, nếu không, không thể lâu như vậy mà ta ngay cả một đạo Thiên Mệnh Nguyên Lực cũng không tìm được.

Mọi người đang nỗ lực cảm ứng ở dưới đài, lúc này đều chậm rãi mở mắt, ai nấy bừng tỉnh đại ngộ.

Từ khi bắt đầu tu luyện đến bây giờ, đã gần nửa canh giờ, cho dù Thiên Mệnh Nguyên Lực tản ra không nhiều bằng ở trên đài, cũng không đến nỗi ngay cả một đạo cũng không tìm được. Lúc trước còn cảm thấy có phải vấn đề thiên phú hay không, thì ra là trục trặc.

- Xuất hiện trục trặc à?

Khác với sự cảm khái của mọi người, Trương Huyền cũng ngừng hấp thu, mở mắt hơi có chút mất mát.

Bạch Nham Học Viện rốt cuộc làm cái trò gì vậy, ngày hôm qua hỏng rồi hôm nay lại hỏng, có thể để người ta được tu luyện khoái trá không?

Quá không đáng tin, chất lượng thật kém.

Thôi, hấp thu nhiều Thiên Mệnh Nguyên Lực như vậy của người ta, ân tình cũng không nhỏ, chờ thực lực mạnh rồi, sẽ nghĩ biện pháp hỗ trợ tu sửa...

Cảm khái trong lòng, thấy mọi người đều di động về phía khán đài, cũng lặng lẽ đi theo, tìm một góc nhìn lên trên đài.

Trên lôi đài lúc này, đám người Dư Tiểu Ngư, Mạc Nhan Tuyết vẫn đang nhắm mắt tu luyện, Thiên Mệnh Nguyên Lực không còn tiết ra, khiến cho cả đài cao đều xuất hiện một tầng sương mù mờ mờ, cảm ứng được từng đạo lực lượng tinh thuần trong đó giống như rồng nhỏ đang không ngừng chạy qua chạy lại.

Biết tạm thời không thể hấp thu, tiếp tục xem cũng không có ý nghĩa gì, Trương Huyền không để ý tới nữa, mà là mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, lại đưa tinh thần vào trong Huyền giới.

“Thần giới” vừa mở, hấp thu hơn một vạn đạo Thiên Mệnh Nguyên Lực, đã triệt để củng cố, thiên địa xung quanh trống trơn, nhìn không thấy cuối, cái này giống như đan điền, không có chân khí, có rộng lớn tới mấy, cũng không thể mang lại một chút gia tăng cho tu vi.

- Xem ra phải học tập phương pháp thối luyện nguyên khí.

Nguyên Trì củng cố, việc tiếp theo cần phải làm là hấp thu nguyên khí cuồng bạo trong thiên địa, cũng nghĩ biện pháp luyện hóa, dùng để thối luyện nhục thân, cải thiện thể phách, rèn luyện từng tầng, chuẩn bị cho thần hồn, pháp tướng sau này.

- Mau nhìn kìa, Mạc Nhan Tuyết tiểu thư đã hấp thu được 21 đạo Thiên Mệnh Nguyên Lực rồi.

Ngay khi Trương Huyền đang suy tư nên đi đâu để tìm kiếm công pháp, chung quanh vang lên tiếng nghị luận, lập tức nhìn thấy trên Cửu Long Trụ, tên của Mạc Nhan Tuyết xếp thứ nhất, dòng chữ “Hai mươi mốt” trong đó vô cùng bắt mắt.

- Dư thành chủ có thiên phú cao nhất trong trăm năm của Bạch Nham Thành, cũng chỉ hấp thu được 22 đạo, cũng không biết Mạc tiểu thư có thể phá được kỷ lục này không.

- Khẳng định có thể, Hiện tại đã 21 đạo, 22 đạo khẳng định không thành vấn đề.

- Đây chính là Nguyên Trì ngũ phẩm...

- Lợi hại quá.

Nhìn thấy vẻ hưng phấn của mọi người, Trương Huyền cũng cảm khái.

Ở trong mắt hắn, tuy hắn có thể hấp thu hơn hai vạn đạo Thiên Mệnh Nguyên Lực, lại mượn cái hay của Huyền giới, trên thực tế chính là phế vật ngay cả Nguyên Trì cũng không tìm được... So với vị đại tiểu thư này, vẫn có chênh lệch rất lớn.

Vù!

Đúng vào lúc này, ánh sáng trên Cửu Long Trụ lại lấp lánh, từ 21 biến thành 22, đuổi kịp kỷ lục của Dư Long Thanh, rảo bước tiến tới ba mươi hai đạo của Nguyên Trì tứ phẩm.

Có điều, càng tiến về phía trước tu luyện lại càng khó, lại kiên trì thêm phải mười lăm phút, thành tích của Mạc Nhan Tuyết cuối cùng dừng lại ở 28 đạo, không thể tiến bộ thêm chút nào.

Vẫn là Nguyên Trì ngũ phẩm, thiên phú tốt hơn Dư thành chủ không ít.

Về phần Dư Tiểu Ngư, cũng không kém, đạt tới 27 đạo.

Khiến người ta cảm thấy bất ngờ là, vị Liễu Minh Nguyệt tính tình không tốt đó, cũng đạt tới 24 đạo, cho dù vẫn kém hai vị trước không ít, nhưng cũng là thiên phú ngũ phẩm, trong lịch sử trăm năm của Bạch Nham Thành, cũng có thể coi là top đầu.

Đương nhiên, lợi hại chỉ có ba người bọn họ, còn lại phần lớn là vô cùng thê thảm, chỉ hấp thu một đạo chiếm gần tám thành, hai đạo chiếm một thành rưỡi còn lại, còn lại nữa mới là thất phẩm, lục phẩm.

Vòng kiểm tra thứ nhất đã xong, tiếp tục vòng thứ hai, Trương Huyền không phải học viên, không có tư cách tiến vào, đành phải tiếp tục lực bất tòng tâm.

Hai canh giờ sau, học viên đã báo danh toàn trường, toàn bộ được kiểm tra xong, thiên phú cao nhất vẫn là Mạc Nhan Tuyết, Dư Tiểu Ngư và Liễu Minh Nguyệt.

- Nguyên Trì Bình Trắc kết thúc, thành tích năm nay xuất sắc hơn năm trước, phàm là người đã hấp thu một đạo nguyên lực, củng cố Nguyên Trì thành công, đều có thể trở thành đệ tử học viện. Đương nhiên, học viên có thể lựa chọn lão sư, lão sư cũng có thể lựa chọn học sinh, lựa chọn như thế nào thì tự mình cân nhắc.

Tập trung tất cả học sinh lại, viện trưởng Lục Minh Nhung mỉm cười:

- Có điều, trước đó, ta muốn tuyên bố hai sự kiện.

- Chẳng lẽ đã tìm được vị thiên tài đó rồi, viện trưởng muốn thu làm đệ tử à?

- Chắc là vậy... Các ngươi nói là Mạc Nhan Tuyết, Dư Tiểu Ngư hay là Liễu Minh Nguyệt?

- Ta cảm thấy là ta...

Mọi người lập tức trở nên kích động.

Ngày hôm qua có nghe nói, viện trưởng vì một vị thiên tài, lại động lòng thu đồ đệ, hiện tại xem ra, chắc là sự thực rồi.

Lập tức, tất cả mọi người đều muốn xem, thiên tài có thể khiến viện trưởng thất thố như vậy, rốt cuộc là ai! Lại nắm giữ loại lực lượng gì.

- Sẽ là ai đây?

Trương Huyền cũng không khỏi lộ ra vẻ tò mò.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.