“ Những tên này giết không chết được, giết chết lại hồi sinh! “
Không biết là người nào trong số võ giả đi theo la lên thất thanh, ngay sau đó là tiếng kêu thảm thiết. Cả đoàn người sắc mặt càng lúc càng trở nên ngưng trọng, một số người tâm cảnh yếu kém sợ xanh mặt lại.
Như thế này còn đánh thế nào?
Giết đều giết không nổi thì đánh kiểu gì bây giờ?
“ Mọi người đừng hoảng sợ! Bình tĩnh tìm điểm yếu của chúng. “ Thân làm một người lâu năm chinh chiến sa trường, Nguyễn Tuấn lên tiếng trấn an cả chi đội ngũ.
Trần Minh Quân suy tư chốc lát, không lẽ đây là nguyên nhân mà điềm gở của ta liên tục cảnh báo?
Bất quá hiện giờ hắn cũng không có tâm tư suy nghĩ có phải hay không, nói: “ Thử đánh nát đầu bọn chúng xem nào.”
Những người khác nghe vậy cũng bắt đầu thử nghiệm tấn công vào đầu của những bộ xương khô này. Từ nãy đến giờ bọn họ chỉ chăm chăm nhắm vào phần thân thể để tấn công bởi vì đây là mục tiêu lớn hơn so với đầu, dễ dàng đánh trúng.
“ Có hiệu quả! Tất cả mau đánh vào đầu của chúng nó! “
Có người thử nghiệm thành công bắt đầu lan truyền cho những người còn lại. Quả nhiên khi tấn công vào đầu, những bộ xương khô này không còn tiếp tục tái sinh được nữa.
Nguyễn Tuấn lúc này chiến đấu cùng với một bộ xương khô cấp độ Lạc Tướng, hắn thử mấy lần tấn công vào đầu đối phương nhưng không thành công, bởi vì tên Lạc Tướng này quá giảo hoạt cộng thêm kinh nghiệm chiến đấu chỉ có hơn chứ không kém hắn chút nào.
Khiến cho hắn không những không gây ra cho đối phương chút thương thế nào mà còn chính mình nhiều lần đối mặt với nguy hiểm.
Không chỉ riêng Lạc Tướng, những tên bộ xương quân sĩ tinh nhuệ được trang bị vũ khí sắt cũng giống vậy, từng cái như thân kinh bách chiến, hai tên quân sĩ của triều đình liên thủ đối phó một cái vẫn như cũ bị rơi vào hạ phong.
Trần Minh Quân tự nhủ cứ thế này mãi cũng không phải là cách, mặc dù đã tìm ra điểm yếu của đối phương nhưng mấy trăm tên bộ xương tinh nhuệ đặc biệt là tên Lạc Tướng kia kinh nghiệm chiến đấu thực sự quá đáng sợ. Cho dù bây giờ hắn cùng với Nguyễn Tuấn liên thủ cũng chưa chắc có thể nhanh chóng giải quyết được đối phương.
Dựa theo tiết tấu đó những đạo quân đội khác sẽ kịp thời chạy đến nơi. Chờ đến lúc đó...........thì nguy rồi!
“ Tử Vi, Lục Dực hai người các ngươi có kế sách nào không? “ Đi vào đường cùng hắn chỉ đành hỏi thăm hai vị khí linh này, dù sao cả hai đều tồn tại không ít năm có lẽ sẽ có biện pháp gì.
Không biết Tử Vi không có cách hay còn đang tức giận cho nên không lên tiếng đáp lại hắn, chỉ có Lục Dực khí linh thanh âm trong trẻo vang lên: “ Những bộ xương này có lẽ đang bị một loại lực lượng nào đó điều khiển, ngươi chỉ cần vận dụng đạo thể đem loại lực lượng này hấp thu là được rồi.”
Trần Minh Quân giật mình: “ Còn có thể hấp thu? “
Lục Dực khí linh đáp: “ Ngươi quên a? Đạo Thể bao gồm ba ngàn đại cấu tạo thành, những thứ này lực lượng cho dù thần bí hơn nữa cũng bất quá đều thuộc về ba ngàn đại đạo thôi. Ngươi đem bọn chúng hấp thu, chuyển hóa thành lực lượng nâng cao tu vi nha.”
Nghe vậy, Trần Minh Quân mừng rỡ không thôi, trong mắt hắn những cái kia đáng sợ xương khô quân đoàn chốc lát biến thành đan dược tu luyện. Hắn vội vàng hỏi thăm: “ Ta phải làm thế nào mới có thể hấp thu? “
Lục Dực trả lời: “ Ngươi tu vi còn chưa đến Siêu Phàm, không thể linh khí ngoại phóng cho nên phải tiếp xúc da thịt với bọn chúng mới có thể hấp thu được.”
Trần Minh Quân: “...... Tiếp xúc da thịt? “
Trong đầu nhịn không được tưởng tượng một chút mình cùng mấy bộ xương khô ' tiếp xúc da thịt '........... không được! Quá buồn nôn!
“ Ngươi nghĩ đi đâu vậy? “ Lục Dực khí linh bật cười giải thích: “ Ngươi đấm trúng nó là được. “
Trần Minh Quân lúc này mới thở phào một hơi: “ Hóa ra là như vậy. “
Còn tưởng phải giống như loại kia tiếp xúc cơ!
Nhưng dù vậy hắn cũng không lỗ mãng mà xông lên ngay, biện pháp Lục Dực nói hắn còn cần thử nghiệm.
Thế là hắn chạy tới một bộ xương khô ở gần mình, vận chuyển đạo thể đấm ra một quyền. Tên binh sĩ xương khô kia bị đánh chia năm xẻ bảy sau đó bất động dưới đất không có dấu hiệu hồi sinh. Cũng tại khoảnh khắc nắm đấm của mình va chạm vào đối phương, Trần Minh Quân cảm nhận được rõ ràng có một luồng năng lượng bị cơ thể mình hấp thu vào bên trong, tu vi cũng nhỏ nhoi nhích lên một chút ít.
Cảm nhận được những thứ này, hắn nhếch miệng cười nói: “ Hack đến! “
Sau đó như lang như hổ lao vào quân địch bắt đầu đấm đá. Lấy hắn chín trăm chín mươi chín lần đập đi xây lại thể chất cùng với tốc độ hấp thu linh khí nhanh hơn so với trước kia chín trăm chín mươi chín lần, hắn gần như bất bại giữa lòng đại quân xương trắng.
Nhờ có sự tham gia của hắn, những người khác trở nên nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Mấy tên tinh nhuệ bộ xương cũng bị hắn hấp dẫn chú ý, chạy đến chiến đấu.
Trần Minh Quân một quyền đánh nổ một tên binh sĩ xương khô hô lên: “ Các ngươi đi hỗ trợ những người còn lại, phía sau để cho ta. “
Nghe vậy, những võ giả kia vừa mừng vừa sợ vội vàng đi hỗ trợ những người tuyến trên mở đường.
“ Thật sự không ngờ tới phò mã sẽ có chiến đấu lực mạnh mẽ như thế, thế nhân truyền ngôn thật sự một chữ cũng không thể tin! “ Một tên võ giả cảm khái nói.
Một nữ tu sĩ xinh đẹp si mê nhìn xem Trần Minh Quân đang một mình cân cả mấy chục tên bộ xương khô, môi đỏ khẽ mở: “ Ta thật ghen tị với tam công chúa, nàng thì có tài đức gì xứng với bậc này nam nhân! “
Lời này vừa ra, một đám nam tu sĩ cũng tràn đầy vẻ hâm mộ nhìn xem nữ tử xinh đẹp lại nhìn xem Trần Minh Quân, đáng tiếc bọn hắn không phản bác nổi bởi vì người ta thật sự có bản lãnh ấy không như bọn hắn lấy một địch một còn đánh không xong.
Đang cùng Lạc Tướng chiến đấu Nguyễn Tuấn cũng ghé mắt nhìn về phía này, khi thấy Trần Minh Quân quyền quyền uy mãnh như hổ hắn như có điều suy nghĩ. Bất quá hắn cũng không nói gì bởi vì bản thân mình còn đang phải đánh với một đối thủ khó chơi, không rảnh quan tâm chuyện khác.
Trần Minh Quân cảm nhận tu vi của mình mỗi khi giết một tên xương khô lại tăng lên, cho dù không nhiều nhặn gì nhưng cũng khiến cho hắn vui mừng, càng đánh càng hăng. Hắn có cảm giác như kiểu mình đang đi đánh phó bản cày exp, giết càng nhiều quái
thanh exp càng tăng.
Dần dần, số lượng quân lính xương khô tinh nhuệ vây công hắn càng lúc càng nhiều, mỗi một tên tu vi cũng có Dưỡng Khí Cảnh. Trần Minh Quân chẳng quan tâm tẹo nào, điều hắn quan tâm chỉ là những thứ này quân tinh nhuệ sẽ đem đến cho mình bao nhiêu exp thôi.
Còn như Dưỡng Khí Cảnh?
Xin lỗi, dưới Siêu Phàm lão tử vô địch!
Sở dĩ hắn nghĩ mình đánh không lại Siêu Phàm Cảnh là bởi vì Dưỡng Khí Cảnh mới chỉ dẫn khí vào trong cơ thể cho mình dùng còn như Siêu Phàm đã có thể linh khí ngoại phóng biến ảo thành chiêu thức, mà hai cái này chênh lệch rất lớn.
Hắn chưa thử cùng Siêu Phàm cảnh giao thủ qua, cho nên không nắm rõ mình có thể chiến thắng được người có cảnh giới này hay không.
Nói đến giao thủ với Siêu Phàm cảnh, kỳ thực lúc trước cũng từ đánh với Lê Ngọc Anh.............thôi đừng nhắc, hắn da mặt mỏng!
Giao thủ một hồi, Trần Minh Quân bắt đầu nhướn mày bởi vì những bộ xương tinh nhuệ này rất khó để hắn thi triển ' tiếp xúc da thịt '. Bọn nó từ trên xuống dưới được bảo vệ bằng giáp sắp, cho nên nếu như có đánh trúng cũng chỉ coi như chạm vào lớp giáp sắt mà thôi. Chỗ hở duy nhất là gương mặt, nhưng những tên này thực sự quá giảo hoạt.
Bọn chúng giống như biết rõ điểm yếu của mình là phần đầu cho nên trong lúc chiến đấu đặc biệt để tâm đến những chiêu thức tấn công mặt mình. Trần Minh Quân càng đánh càng phiền muộn, muốn kiếm chút điểm kinh nghiệm sao mà khó khăn.
Hắn mặc dù giỏi võ nhưng kinh nghiệm thực chiến không nhiều, so ra với những bộ xương tinh nhuệ này còn kém xa lắm.
Thôi, đành vậy!
Ba đạo quân khác sắp đuổi đến đít, hắn quyết định từ bỏ những ' bình exp ' này lựa chọn những exp dễ lấy được từ đám bộ xương phổ thông. Thế là hắn chẳng để tâm nữa, quyền cước thi triển đem từng bộ xương tinh nhuệ đánh nổ, coi như không ngay lập tức giết chết nhưng cũng để bọn chúng mất một lát hồi sinh.
Giải quyết xong mấy tên khó hít exp, hắn bắt đầu đi săn tích góp tăng lên tu vi của mình. Dù sao thành Cổ Loa rộng lắm, bây giờ mới chỉ ở khu vực ngoài rìa thôi, biết làm sao được vào sâu sẽ còn gặp nguy hiểm gì.
Lại đi qua mấy phút đồng hồ, lúc này Nguyễn Tuấn nhờ có sự trợ giúp của những võ giả khác tận dụng sơ hở đâm thủng đầu lâu của tên Lạc Tướng cản đường.
Phía sau bụm bặm bay lên không trung, ba tên Lạc Tướng khác cưỡi ngựa lao đến, phía sau bọn hắn là đông như biển người đội quân xương trắng.
Nguyễn Tuấn thấy vậy vội vàng phân phó thủ hạ chạy như bay về phía trước, những võ giả khác cũng đồng dạng chạy thục mạng.
Trần Minh Quân nhìn xem đại quân xương trắng, vẻ mặt do dự. Khoảng cách đột phá Siêu Phàm hắn chỉ còn một bước nhỏ, dù vậy cũng cần đến nửa năm tu luyện, bây giờ có ' phó bản ' giết quái nhặt kinh nghiệm, tốc độ tăng lên còn không tồi.........
Thôi!
Trong lòng làm ra quyết định, hắn quay người bỏ chạy. Nhưng chạy được mấy bước chẳng may vấp phải hòn đá khiến cho hắn ngã sấp mặt.
Những người ngoái nhìn lại chứng kiến một màn này tập thể im lặng.
“... “
Võ giả bị vấp...ngã??????
*****
Chân Mộng: Cân nhắc đến việc cả bộ truyện chỉ diễn ra xoay quanh nvc và Thiên Mệnh Chiến ( Thiên Mệnh Chiến CLG, Thiên Mệnh Chiến tiểu vũ trụ, đại vũ trụ.....) cho nên đổi lại tên cho gọn. Ta đang đặt thiết kế lại ảnh bìa truyện, chiều nay ngồi kiếm khá lâu không có cái nào ưng ý, nếu như des của web không kiếm được bìa nam phù hợp với nhân vật ta thiết lập thì ta sẽ sử dụng hình ảnh minh họa cho nhân vật Lê Ngọc Anh do ta đã và đang thiết lập ( tất nhiên mượn ảnh mạng để minh họa độ xinh đẹp và bá đạo của nàng ta rồi)