Gia Hùng vừa đi vừa mỉm cười nhớ lại nụ cười của nó lúc sáng. Tay cậu vuốt vuốt cái vòng tay được xâu bằng chuỗi bồ đề do nó tặng bị đứt. Từng hạt, từng hạt rơi xuống,lăn lốc dưới mặt đường. Cậu vội vàng nhặt chúng trong lúc nhặt thì két...một tiếng động lớn vang lên.là Tiếng lốp xe va chạm mạnh với mặt đường. Giật mình cậu ngước mắt lên thì thấy 5cm nữa thôi là người cậu đã hôn vào chiếc xe. Như linh tính được điều gì cậu chay thật nhanh thật nhanh.Từng bước chân vội vã như đang tìm kiếm một thứ gì đó mà nếu tới muộn thi thứ đó sẽ tuột khỏi tay. Thở hổn hển thấy cổng mở cậu nhanh chân vào nhưng đập vào mắt cậu là thân ảnh bé nhỏ đang từ từ nằm xuống dứơi nền nhà lạnh lẽo. Nó mỏng manh tới mức mà chỉ 1cơn gió nhẹ thổi xuống thì nó có thể bay đi lúc nào. Tiếng hét vang lên:
-Đan... Chi...
Tiếng bước chân vội vã. Tiếng xe đẩy,tiếng khóc...rồi tiếng cánh cửa phòng cấp cứu khép lại.
-