Thiên Sứ Băng Giá
Sáng sớm,Gia Hùng chở nó tới trường. Những cơn gió đông cùng hơi sương buổ sớm lạ buốt mang hơi thở mùa đông của mảnh đất miền trung đang phả vào mặt nó lạnh búôt như chính tâm hồn của nó vậy,lạnh lẽo,đau đớn. Không khí im lặng đang bao trùm. Khác hẳn cái không khí ồn ào vui vẻ của những cuộc tranh cãi.tiếng cười khanh khách trên chiếc xe đạp mà Hùng chở nó mỗi sáng, giờ đây nó yên lặng đến đáng sợ. Tới lớp mà nó chẳng thể nào tập trung được. Ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ, nhìn vào màn sương trăng trắng vẫn còn chưa tan. Nó suy nghĩ về những điều nó nghe được tối qua.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.