Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ

Chương 13: Chương 13: Dọn sạch những tên thù địch (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Chử Trần Âm cau mày, nhanh chóng rút ra một con dao găm từ thắt lưng, sải bước tiến về phía trước, nhanh chóng đâm vào ngực hắn.

Một tiếng rắc vang lên.

Nàng di chuyển rất nhanh, nhưng khi nàng ngẩng đầu lên phát hiện Phó Yến Đình đã lấy ra một con dao găm và đâm vào cổ họng của tên đầy tớ trước mặt nàng.

Cổ họng tên đầy tớ bị cắt ngang, hắn ta không kịp hét lên một tiếng đau đớn chỉ có thể thè cái lưỡi đỏ tươi đầy máu ngã xuống đất, mắt trợn trừng tắt thở.

Chử Trần Âm dùng ánh mắt bình tĩnh nhìn Phó Yến Đình bên cạnh, người này vừa nãy còn tươi cười vui vẻ với nàng nhưng giờ đây trong mắt ngập tràn ác liệt ra tay tàn nhẫn, trong lòng không khỏi thở dài.

Quả nhiên, hỗn thế ma vương không chỉ là nói xuông.

Phó Yến Đình thu hồi dao găm, lấy khăn tay lau vết máu trên đó, sau đó khôi phục lại bản tính ngang ngược thường ngày: “Chúng ta đi nhanh thôi!”

Chử Trần Âm lập tức hồi phục tinh thần, gật đầu đáp: “Tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu ?”

Phó Yến Đình nhìn về phía hoàng cung, nhướn mày cười nói: “Đi tặng cho cẩu hoàng đế một phần lễ vật.”

Chử Trần Âm ngẩng đầu, nhìn theo ánh mắt của hắn: “Tuy quốc khố trong cung trống rỗng, nhưng trong đó vẫn có rất nhiều thứ tốt, chúng ta sẽ dọn hết những thứ ăn được cũng như trị bệnh đáng giá.”

Phó Yến Đình nghe xong quay đầu nhìn nàng, trong ánh mắt mang theo chút tán thưởng, hắn nhướn mày gật đầu: “Vừa hay ta cũng có ý như vậy, đi thôi.”

Nói xong, hắn vòng tay qua eo nàng và dẫn nàng nhảy lên mái nhà.

Mặc dù Chử Trần Âm giỏi tàng hình nhưng cũng không bì được với khinh công của Phó Yến Đình ai bảo hắn là người cổ đại cơ chứ?

Còn là một người cổ đại võ nghệ cao cường.

Có khinh công của Phó Yến Đình và bản đồ sống trong đầu hắn

Chẳng mấy chốc họ đã đến ngự thiện phòng và trữ thiện phòng

Trong cung rất nhiều đồ tốt, rau quả, gà, vịt, đầu cá, trứng gà trứng vịt được cống nạp từ nước ngoài nhiều vô số kể.

Trong số đó có củ cải, hành tây, tỏi tây, vải thiều, đào, mận, nho, lựu, cam, lê, mơ, táo, chà là, nhãn, anh đào, chuối, mận, bưởi, v.v. mà Chử Trần Âm quen thuộc.

Ngoài ra còn có tổ yến, vi cá chân gấu, thịt nai,… mà bách tính bình thường không bao giờ được ăn.

Nhìn những nguyên liệu xa hoa lãng phí này, Chử Trần Âm không khỏi chửi rủa: “Hôn quân, hèn chi mà ngân khố trống rỗng.”

Nói xong, nàng bẻ một quả vải và cắn một miếng.

Ngọt ngào, thật sự rất ngọt thảo nào người xưa có câu: “Nhất kỵ hồng trần, Phi Tử tiếu, vô nhân tri thị lệ chi lai.”*

*Bụi hồng ngựa ruổi, Phi cười nụ.

Vải tiến mang về, ai biết đâu!

Loại này ngon hơn nhiều so với loại vải thiều nàng thường mua với giá hơn mười nhân dân tệ một cân.

Phó Yến Đình nhét vải hắn đang cầm vào tay nàng, nhìn ra ngoài: “Nàng đã chuyển xong chưa?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.