Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ

Chương 14: Chương 14: Nhanh chóng rời khỏi Đô Thành. (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Rất nhanh sẽ đến giờ dần, các cung nữ sẽ lần lượt đứng dậy làm bữa sáng cho các chủ tử trong cung.”Chuyển xong rồi, ta để cái này ra rồi đi thôi!” Chử Trần Âm hạt vải trong miệng ra, đặt đồ trong tay lên trên bàn trống, sau đó nhướng mày quay người đi về phía Phó Yến Đình.

Phó Yến Đình quay đầu lại, không khỏi bật cười.

Cả căn phòng được dọn hết sạch bỗng nhiên xuất hiện một cái đầu rùa

Nhưng lần này, chiếc đầu rùa đó có một quả trứng thối đặt bên cạnh

Quả nhiên là phu thê khác biệt.

Sau đó, hai người đi tới thái y viện và kho dự trữ các vị thuốc được cống nạp.

Sau khi hai phu thê đã trốn khỏi những thị vệ đi tuần tra, mở cái cánh cửa của nhà kho ra, ngửi thấy một mùi thuốc nồng nặc.

Bên trong đó ngoài có các loại thuốc phổ thông như đỗ trọng, phụ tử, thủ ô, tam thất v..v thì vẫn còn có rất nhiều dược liệu quý hiếm như nhân sâm, đông trùng hạ thảo, linh chi, nghệ tây, nhung hươu, da lừa, v.v..

Cái tên Hoàng Đế chó này cũng biết cách hưởng thụ thấy đấy chứ.

Chử Trần Âm cũng không ở lại đây lâu, liền đem hết số dược liệu này mang vào không gian, không để lại cho Hoàng Đế chút nào.

Cuối cùng thì bọn họ cũng đi càn quét một lượt các cũng, những thứ như Dạ Mình Châu, trâm cài tóc bằng vàng, trâm cài hình phượng, những thứ có thể đem đi đều sẽ đem đi hết, ngày đến cả cái bình đính đầy đá quý của tên Hoàng Đế chó cũng đem đi.

Thời gian cứ thế mà trôi qua.

Vào lúc ba khắc của giờ dần, Chử Trần Âm và Phó Yến Đình đã nhanh chóng đi đến Phó phủ, lúc này cũng khoảng 3 giờ 40 phút sáng sớm.

Phó Hầu Gia và Phó phu nhân cũng đã chuẩn bị đầy đủ xe ngựa, chỉ chờ hành động.

Phó phu nhân nhìn thấy Phó Yến Đình đã quay trở lại, vội vàng mà hướng về phía hắn hỏi: “Lão đại, kho chứa đồ nhà chúng ta đều trống rỗng cả rồi, còn có cả chăn ga gối đệm của ta, phụ thân con, và cả nhị đệ, tam muội đều đã trống rỗng cả, là do con làm phải không?”

Phó Yến Đình gật đầu: “Phụ mẫu, đều là đồ con làm đấy, mọi người cứ yên tâm đi, còn đã phái người đem những đồ vật này đi giấu thật kĩ, chờ đến lúc chúng ta đều bình an thì sau đó mới đem những thứ này lấy ra.”

Chử Trần Âm đứng ở bên cạnh cũng vui mừng khôn xiết, nếu không phải là đã tìm được một trợ thủ như Phó Yến Đình thì nàng cũng không biết phải làm sao để cho những lời nói trở thành hiện thực.

Vào lúc này, tam tiểu thư Phó Giang Hoằng cảm thấy thật kỳ lạ mà hỏi: “Thật kỳ lạ, phòng bếp của nhà chúng ta cũng đã trống rỗng rồi, muội vẫn còn muốn mang theo bên người một ít lương thực khô.”

Chử Trần Âm cười và nói: “Tam muội, ta và đại ca của muội đã có chuẩn bị một ít lương thực khô rồi, chính là ở một cái phòng phía sau ở trên xe ngựa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.