Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ

Chương 21: Chương 21: Hoàng Đế sắp bị tức chết rồi. (3)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Phó Yến Đình dùng giọng điệu nghiêm túc hơn ngày bình thường, chậm rãi nói: “Chỉ có điều là khi uống vào trong miệng, đầu có chút kích thích hơi tê tê....”

Chử Trần Âm đang cười thầm trong lòng, quả nhiên người cổ đại không quen với thức uống này.

Tuy nhiên, vào lúc này Phó Yến Đình đột nhiên nhắc đến coca, uống từng ngụm ực ực rồi đã uống hết lớn nước.

Sau khi uống xong, cũng không quên cầm cái vỏ lon nước ngọt, đứng ném về phía thật xa, lúc ngồi xuống, nhướng mày: “Kích thích tê tê, mùi vị cũng không tồi, ngon hơn nước.”

Sau khi nói xong cũng không quên nhìn về phía của Chử Trần Âm hỏi: “Có còn nữa không?”

Chử Trần Âm nhìn thấy động tác của hắn ta làm, có chút ngơ người, cái năng lực tiếp nhận của người này không giống người thường mà lại rất mạnh.

Phải là cực kì cực kì mạnh.

Nàng nghiêng sang nhìn về phía hắn, âm thầm bóp chặt lớn nước ngọt coca đang cầm trong tay, sau đó uống thật nhanh: “Hết rồi!”

Nàng không muốn có ai tranh giành với mình.

Phó Yến Đình nhìn về phía trước, bật cười: “Tiểu nương tử hãy bảo vệ đồ ăn của nàng cho chắc chắn vào! Ta không khát nữa đâu!”

Nói xong liền tiếp tục đánh xe ngựa.

Xe ngựa cứ tiếp tục tiến về phía trước, ánh mắt của Phó Yến Đình càng trở nên nghiêm túc hơn.

“Hạ!“ Hắn nắm chắc dây cương đập vào lưng của con ngựa, để cho ngựa tăng tốc.

Xe ngựa lắc lư dữ dội, người của Chử Trần Âm cũng lắc lư theo, cả người nàng đều bị đổ lên người của Phó Yến Đình, nàng liền nắm lấy cánh tay của hắn, quay người lại phía sau nhìn: “Có binh lính đuổi theo?!”

Phó Yến Đình nhíu mày, gật đầu: “Ừ”

Hoàng Đế chó tác phong làm tính ra cũng khá nhanh nhẹn, mới có một ngày một đêm mà đã phái người đuổi đến đây.

Chử Trần Âm lập tức thu hồi lại bộ dạng đùa giỡn lúc nãy, lại một lần nữa quay đầu lại nhìn thêm lần nữa: “Bọn họ có khoảng bao nhiêu người?”

Phó Yến Đình đáp: “Thông qua tiếng chân ngựa thì chắc là có khoảng hơn trăm người.”

“Vẫn ổn, cũng không phải quá nhiều người.” Chử Trần Âm trầm tư suy nghĩ.

Đoàn người của họ thân thủ ai nấy cũng đều tốt nhưng mà có điều phía mình ít người phía địch lại đông, nếu mà cố đánh với khoảng trăm người này thì e là ít nhiều gì cũng bị thương.

Tình huống khẩn cấp, Chử Trần Âm lại một lần nữa quay lại không gian, nàng ở trên tầng hai trong căn phòng của mình lục tìm đồ vật, muốn tìm vũ khí có thể dùng.

Tuy nhiên, bây giờ quản lý khá nghiêm, nàng không lấy được đồ vật có thể dùng.

Đúng lúc mà nàng đang muộn phiền, trên lầu bốn đột nhiên phát ra một âm thanh: “Không gian lầu 5 nâng cấp thành công.”

Trong giây phút đó, Chử Trần Âm cảm thấy đã có hy vọng,, liền nhanh chóng chạy đến trước cửa của lầu 5, mở cánh cửa ra, đi vào trong không gian.

Chử Trần Âm định thần lại tiến vào trong xem, mọi thứ ở bên trong đó đều khiến nàng cảm thấy bất ngờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.