Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 615: Q.5 - Chương 615: Ba tấc thiên đường




Edit: Mavis Clay

Lao như điên không ngừng nghỉ, Khúc Lam Y không dám dừng lại càng không dám thả chậm tốc độ, sau tiếng nổ lớn vừa rồi tuy rằng đã tạm thời thoát khỏi sự truy đuổi của ba cường giả ma thú nhưng vẫn chưa tới được nơi an toàn, Khúc Lam Y không dám yên tâm. Nên dù sau lưng không hề có ai đuổi theo hắn vẫn chạy liên tục về trước.

“Ư!” Vân Phong rền rĩ kêu lên, một cảm giác nóng ran nhè nhẹ lan ra, thực lực bắt đầu thay đổi, từ Thần Vương trở về là Tôn Thần cấp bảy, Khúc Lam Y nhận thấy được thực lực nàng thay đổi không khỏi hỏi, “Cơ thể có khó chịu gì không?”

Vân Phong mỉm cười, “Không sao, chỉ là thực lực rút trở về lại mà thôi.” Nàng im lặng một thoáng lại nói tiếp, “Thời gian duy trì được ở cảnh giới Thần Vương chỉ giới hạn có mười phút mà thôi.”

Khúc Lam Y cau mày, mười phút này… tuy rằng không dài cho lắm nhưng đã hơn gấp mười mấy lần chất thuốc rồi. “Mười phút với nàng mà nói là đủ rồi.”

Vân Phong cười khúc khích, “Đúng là thế, mười phút bức phá, trừ phi đối thủ quá khó đối phó, nếu không thì cũng… không đáng lo ngại.”

Ánh mắt Khúc Lam Y tươi cười, tốc độ không giảm băng băng lên trước, Vân Phong thò đầu nhìn lại, “Xem ra nguyên tố dung hợp cấp bậc Thần Vương vừa rồi đã chấn động ba vị kia không nhỏ, trong thời gian ngắn họ sẽ không thể đuổi theo được đâu, Lam Y, chàng thả chậm tốc độ lại đi.”

Cánh tay Khúc Lam Y siết chặt, “Chỉ có rời khỏi cái nơi quỷ quái này ta mới hoàn toàn yên tâm.”

Nhìn cằm dưới của hắn căng thẳng, ánh mắt của Vân Phong ấm áp, lại nghĩ tới Mộc Thương Hải đang được thu vào trong Long Điện, nàng không khỏi lo lắng, “Rời khỏi lãnh thổ Dật Phượng tộc, ta sẽ tìm nơi kín đáo dừng lại, tới lúc đó xem thử tình huống của tiểu tử Mộc Thương Hải một chút.”

Vân Phong gật đầu cười lên ấm áp, đưa tay chủ động ôm lấy Khúc Lam Y, dán chặt người mình hơn, Khúc Lam Y khẽ rũ mắt xuống, khóe miệng thoáng giương lên.

“Lam Y, cám ơn chàng.” Vân Phong thầm thì, Khúc Lam Y biết nàng đang cám ơn vì Mộc Thương Hải, giật giật khóe miệng, “Có ta ở đây, tiểu tử Mộc Thương Hải sẽ không sao đâu.” Vân Phong nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt Khúc Lam Y hơi tối lại, cái tên Mộc Thương Hải này đúng là không muốn sống nữa mà.

“Không biết Trạch Nhiên và Hòa tiểu thư đã an toàn hay chưa.” Vân Phong lẩm bẩm, Khúc Lam Y hừ một tiếng khinh thường, “Mộc Thương Hải chẻ không gian đưa bọn họ tới nơi chắc chắn là an toàn, cơ bản không cần lo lắng.”

Vân Phong nghĩ lại thấy đúng là thế. Trạch Nhiên và Hòa tiểu thư hẳn là an toàn rồi mới phải, đợi sau này có cơ hội liên lạc báo tin bình an cũng được.

Mọi người lại lần nữa phân tán, không biết khi nào mới gặp lại nhau.

Chỗ này bị tác giả cắt 1 cách rất hợp lý để Mavis có thể up tiếp cho mọi người, hí hí. Hẹn mọi người chương vào thứ 7 và chủ nhật

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.