Thiên Tài Triệu Hồi Sư

Chương 358: Q.5 - Chương 358: Chương 14: Hai đổi ba




Lữ điếm ở Nhạc Thành mà Vân Phong ở lại không quá lớn, bình thường cũng chẳng có bao nhiêu nhân vật lớn lui tới, nhưng quang cảnh hôm nay thật đặc biệt, ông chủ lữ điếm còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã thấy các vị gia chủ gia tộc nổi tiếng ở Nhạc Thành bước vào cửa. Hơn nữa kỳ lạ nhất là, Cung Gia chủ cũng tự mình tới.

“Mấy vị Gia chủ đại giá quang lâm, có chuyện gì sao ạ?” Ông chủ lữ điếm có chút thót tim, hết cách rồi, ai bảo trọng lượng của mấy người này quá nặng, cái nơi tồi tàn này của ông ta lại có thể thu hút được nhân vật cỡ này tới, không chừng ngày mai cái lữ điếm nhỏ này của ông sẽ nổi tiếng khắp Nhạc Thành.

Ở tiền thính của lữ điếm không lớn có một số người đang ngồi, nghe thấy lời của ông chủ nói cả người run lên dữ dội, ai nấy mặt mày kinh hoảng quay đầu lại, nhìn mấy người khí thế phi phàm kia như đang nhìn quái vật, khí thế lớn đến nỗi không dám thở mạnh.

Cung Gia chủ đi trước dẫn đầu, Cung gia là một trong Tứ Đại Gia Tộc, thân phận đứng đầu Nhạc Thành, mặc dù khí thế trên người ông ta hòa dịu nhưng không ai dám tới gần, cách nói chuyện cũng không cao cao tại thượng, so với đám người đi đằng sau, ông được cho là khá bình dị gần gũi.

“Chúng ta chỉ là đến tìm người mà thôi, đừng bận tâm tới chúng ta, đang làm việc gì thì cứ làm tiếp đi.” Cung Gia chủ khoát khoát tay, ông chủ lữ điếm gật đầu như gà mổ thóc, “Vâng, vâng!”

Cung Gia chủ tiến lên, căn cứ thông tin của người hồi báo bước lên cầu thang, mấy Gia chủ khác lặng lẽ theo sau, ông chủ lữ điếm khom cái lưng gầy nhom, cho đến khi mọi người lên cầu thang hết mới thở mạnh lấy hơi, lau mồ hôi nhễ nhại trên trán.

“Ông chủ ông chủ! Đây chính là nhân vật lớn ở Nhạc Thành đấy! Sao lại chạy tới tiệm của ngươi vậy? Bọn họ tới tìm ai sao?” Người trong tiền thính như ong vỡ tổ chạy tới, vây quanh bên cạnh ông chủ, ông chỉ có thể cười khổ, cho ông ta mấy cái gan ông cũng không dám nói ra người mà mấy đại nhân vật kia tới là ai.

“Này này này! Mấy vị đại nhân đó tới tìm ai, ta tới đó là biết rồi!” Ông chủ lữ điếm nói xong bỏ đi ra phía sau, cuối cùng cũng được bình tĩnh, sờ trái tim đang nhảy bang bang không ngừng, “Bà nội của ta ơi, toàn bộ đều tới tìm Phong tiểu thư… Không được, Cung gia chủ cũng tự mình đến, xem ra lữ điếm của ta đã bắt đầu có ảnh hưởng lớn rồi.”

Chẳng qua bao lâu, mấy vị Gia chủ đã tìm tới chỗ gian phòng của Vân Phong, lữ điếm không lớn nên mấy vị Gia chủ cảm thấy bất mãn, có lẽ đây là lần đầu tiên họ tới chỗ như thế này nói chuyện, làm mất thân phận, nhưng riêng vẻ mặt của Cung Gia chủ vẫn rất thản nhiên, không hề có bất kỳ biến hóa nào.

“Nếu đã để cho chúng ta tự mình đến, sao không chọn nơi nào tốt hơn một chút chứ?” U Gia chủ oán giận nói, mấy Gia chủ khác cũng đồng tình, “Ta thấy nàng ta cũng chỉ có mỗi bình đó là đồ tốt, không chừng là bằng cách nào đó có được, các vị vẫn là nên đừng đặt kỳ vọng quá cao.”

“Mặc kệ nàng làm thế nào có được, tìm hiểu nguồn gốc có khi sẽ tìm được chút gì đó.” Bộ dáng Triệu Gia Chủ như bị cưỡng ép, ông ta là người cần chai thuốc này nhất, mặc kệ người bán đấu giá kia có thân phận gì, thứ ông ta để ý nhất chính là bình thuốc kia, về mấy chuyện khác về sau hẵn nói, bây giờ đương nhiên là phải đặt kỳ vọng lên người bán đấu giá kia rồi. Thường thì nếu người bán đấu giá có chút lai lịch, cũng sẽ không ở một nơi nghèo kiết hủ lậu như vầy, cứ để cho bọn họ đi phía trước.

“Két ——!” Một cánh cửa cách đó không xa mở ra, Cung gia chủ dừng bước chân lại, trong mắt lóe lên tia sáng bén nhọn, nhưng nhanh chóng biến mất. Mấy Gia chủ khác nhỏ giọng thì thầm, cũng quét mắt nhìn tới.

Khúc Lam Y lười biếng dựa lên cánh cửa, gương mặt tuấn tú nghiêng một nửa như bóng ma, chỉ có đôi mắt đen lộ ra ánh lên tia sáng khác thường, nụ cười như có như không nhìn mọi người. Cung gia chủ híp mắt, tiểu tử trước mắt này ngược lại có mấy phần bản lãnh, trước mặt những nhân vật tầm cỡ bọn họ, lại mang tư thái tự nhiên như vậy, thậm chí là có chút khinh thường? Đúng, chính là khinh thường. Toàn thân Khúc Lam Y toát lên một luồng khí, ta rất khinh thường các ngươi.

“Chậc chậc, sao lại ở cái chỗ nghèo kiết hủ lậu này chứ? Thật là xin lỗi mấy vị rồi. Nếu như người nào thấy không xứng với thân phận của mình, thì mau quay đầu trở về đi thôi!” Môi mỏng nâng lên, dáng người cao gầy, bộ dáng lười biếng, thái độ hoàn toàn không coi trọng người khác, khiến mấy vị Gia chủ lập tức bốc hỏa, ngược lại đáy mắt Cung gia chủ lại nổi lên ý cười, không khỏi quan sát Khúc Lam Y sâu thêm một chút.

Trong lòng mấy vị Gia chủ bốc hỏa, nhưng lại không dám phát ra, lỡ mà người này chính là người đấu giá mà bọn họ muốn tìm, nếu như chọc giận hắn, hậu quả sẽ khó lường, cho nên ai nấy cố nhịn lại. Cung Gia chủ cười ha hả, “Chàng thanh niên, coi như là mấy người bọn ta đã lớn tuổi rồi nên dễ nóng nảy đi.”

Khúc Lam Y không khỏi nhìn Cung Gia chủ thêm một lát, cả người ông toát ra một phong độ ôn hòa, không khó để nhìn ra địa vị, theo lý thuyết mà nói người như vậy không nên có tính khí đó mới phải, người này ngược lại khá có tâm cơ.

“Các vị Gia chủ, vào đi.” Trong phòng đột nhiên truyền ra một giọng nói thánh thót lạnh lùng, Cung Gia chủ nghe vậy hai mắt sáng bừng lên, đây chính là tiểu nha đầu đã hạ yêu cầu bọn họ tự mình tới. Mấy Gia chủ khác nghe vậy trong lòng khẽ chấn động, xem ra chính chủ mà bọn họ muốn tìm là ở trong phòng này.

U gia chủ bất giác nhíu mày, trong lòng cảm thấy có cái gì đó không đúng, âm thanh này… Sao có cảm giác đã nghe qua ở đâu rồi ấy nhỉ? Rốt cuộc là đã nghe ở đâu nhỉ… Sao lại cảm thấy khá quen tai?

“Đã mời rồi thì nên tuân theo thôi.” Cung Gia chủ nói, những lời này mang nhiều phần nhường nhịn, thấy thân phận của ông như vậy là đã có chút tự hạ mình, nhưng Cung Gia chủ không hề cảm thấy có gì không ổn. Ông có thái độ như vậy, mấy Gia chủ khác đương nhiên không dám tự cao tự đại, thái độ của những người khác cũng bắt đầu khiêm nhường giống như ông, khiến bản thân mình phải hạ đài.

Mấy Gia chủ nối đuôi nhau theo sau Cung gia chủ đi vào, đập vào mắt bọn họ là một gian phòng không lớn mấy, đã có mấy Gia chủ bất mãn nhíu mày. Khi nhìn thấy bóng người đứng bên cửa sổ đưa lưng về phía bọn họ, ai nấy đưa mắt tò mò nhìn sang.

Phản ứng của U gia chủ là buồn cười nhất, lúc ông ta nhìn thấy người, hai mắt mở vô cùng to, sao người này lại có chút quen mắt thế nhỉ? Không lẽ là người mà ông ta quen biết? Nếu thật là như vậy… có khi nào U gia sẽ có phần thắng không? Cho dù người này không có chút bản lĩnh gì, theo lời của Triệu Gia chủ hồi nãy vẫn có thể từ đó tìm chút đầu mối. Chỉ cần có dính tới Dược Tề Sư kia, cái gì cũng được.

Đợi sau khi mọi người đã vào hết, Khúc Lam Y đóng cửa phòng lại, Vân Phong cũng xoay người lại, gương mặt trẻ trung xinh đẹp, đôi mắt đen trong suốt lấp lánh, đối với mấy vị Gia chủ trước mặt Vân Phong trông rất non nớt, nhưng khí thế trên người nàng không hề thua kém bọn họ nửa phần.

U gia chủ vừa nhìn thấy mặt nàng, chỉ nghe thấy trong đầu có một tiếng nổ oanh thật to. Mắt ông ta như muốn nổ đom đóm, tầm nhìn có chút mơ hồ. Trong lồng ngực bốc lên một hơi, lớn giọng hô lên, “Là ngươi!”

Mấy Gia chủ khác đồng loạt nhìn về phía U Gia chủ, ánh mắt ai nấy kinh ngạc, quen biết sao? U Gia chủ đã sớm biết người này? U gia chủ căng thẳng nhìn Vân Phong, ngũ quan như muốn díu chặt lại một chỗ, ông ta muốn nói nhưng lại không thể nói được gì, chỉ có thể thở phì phò, cố gắng làm bình lại nỗi khiếp sợ trong lòng.

Là nàng! Là nàng! Chính là nàng!

Ánh mắt Vân Phong lia về phía U gia chủ, cười nhạt, “U gia chủ, mấy ngày rồi không gặp, không biết dạo này nhị ca U Nguyệt của ta ở U gia có tốt không?” Lời nói của Vân Phong mang theo làn khói âm u sâu thẳm, U gia chủ nghe vậy toát mồ hôi lạnh, Nhị ca U Nguyệt của nàng? Đúng đúng đúng! Chính hậu bối vừa từ Ngoại Vực trở về của U gia, dạo này có tốt không… Làm sao ông ta biết! Cho tới giờ cũng chưa từng một lần quan tâm tới…

“Khụ khụ, nếu là người U gia, đương nhiên là trôi qua tốt rồi.” Da mặt U gia chủ giật giật, nói, giọng nói hơi gượng gạo, Vân Phong nhíu mày, nhìn chằm chằm ông ta. U gia chủ nhẹ giọng ho khan một tiếng, quyết định quay về phải xử lý chuyện của U Nguyệt cho thật tốt, chỉ cần có thể lấy lòng được người này, dù sao U gia vẫn còn quan hệ với U Nguyệt.

“Nhị ca? Quan hệ giữa ngươi và U gia phức tạp vậy sao?” Triệu Gia Chủ nghi hoặc nhìn U Gia chủ, mấy Gia chủ khác cũng nhìn sang, U gia chủ hả hê nhếch mếp lên, nhưng nụ cười này còn chưa kịp thành hình, Vân Phong đã phản bác lại, “Các vị Gia chủ đừng hiểu lầm, Phong Vân ta không hề có chút quan hệ gì tới U gia cả.”

Khóe miệng đang nhếch của U Gia chủ cứng đờ, lúng túng đứng đó, mấy Gia chủ khác “a” lên một tiếng đầy hàm ý, trong mắt hiện lên tia hả hê. Triệu Gia Chủ nóng lòng mở miệng, “Các vị Gia chủ, cho phép Triệu mỗ nói một câu, ai cũng rất rõ hôm nay chúng ta tới vì ai, chẳng qua với Triệu mỗ thì khác. Gần đây Triệu gia xảy ra ít chuyện, hai đứa con trai của ta bị một kẻ vô sỉ đánh trọng thương, chất thuốc sinh mạng này, Triệu mỗ lấy là do có chỗ cần dùng, ở điểm này ta hi vọng các vị Gia chủ đừng giành với ta.”

Khúc Lam Y đi tới bên cạnh Vân Phong, mày khẽ nhướn nhướn, “Kẻ vô sỉ khiến hai đứa con ngươi bị trọng thương?”

Triệu Gia Chủ vừa nhắc tới chuyện này là tâm lại giận sôi, không nhịn được bắt đầu thao thao bất tuyệt, giọng nói hết sức nóng nảy, Vân Phong và Khúc Lam Y im lặng nghe Triệu Gia chủ kể lại cái người vô sỉ kia, là kẻ tìm chết, là kẻ đã xuống tay ác độc như thế nào, ông ta giận dữ như thế nào, sẽ không bỏ qua các kiểu cho người kia. Nghe xong, Khúc Lam Y và Vân Phong phụ họa gật đầu, Triệu Gia Chủ lòng đầy căm phẫn nói xong, bổ sung thêm một câu, “Chờ hai đứa con trai của ta khỏe lại rồi, ta nhất định sẽ đánh cho hắn ta tới tàn phế, làm chó cho Triệu gia, cả đời chỉ có thể bò bằng bốn chân trên đất.”

Sắc mặt U gia chủ quái dị, hình như đang cố nén cái gì, nhưng ông ta biết người đã đả thương hai thiếu gia kia của Triệu gia chính là Vân Phong trước mắt này. Triệu Gia Chủ nói càng khó nghe, trong lòng U Gia chủ lại càng vui, nói đi nói đi, đợi đến lúc ngươi chọc giận nàng rồi, ngươi cũng đừng hòng thấy được bình chất thuốc kia nữa.

“Được rồi! Nói đi nói lại, cũng là do Triệu gia ngươi chẳng có tý trách nhiệm, Triệu Kiến Nhân và Triệu Kiến Trung tính cách bướng bỉnh, rất nổi tiếng trong Nhạc Thành.” Cung Gia chủ lạnh lùng nói. Sắc mặt Triệu Gia Chủ đỏ lên, “Cho dù, cho dù cá tính có chút nổi loạn, nhưng người kia xuống tay cũng quá mức tàn độc. Bây giờ hai đứa con trai ta, một thì đã bị đánh nát xương sống, một thì té từ trên vách đá xuống thành nửa tàn phế.”

Trong lòng máy Gia chủ còn lại khẽ run, ai u, thủ đoạn này thật đúng là không phải độc ác hạng vừa. Cung Gia chủ nghe vậy bật cười, “Người kia ngược lại thật khó hiểu, gia tộc nào không đi chọc, lại chọc tới Triệu gia?”

Đôi môi Triệu Gia Chủ giật giật, tại sao tìm tới Triệu gia ông ta hiểu rõ hơn bất kỳ ai, là do Triệu Kiến Trung khiêu khích trước, còn do Triệu Khiến Nhân tài nghệ không bằng người, thật ra thì chẳng thể oán được ai, nếu không đang yên thành lại nổi mâu thuẫn với Triệu gia ngươi? Đều là phía bên Triệu gia gây sự trước, nhưng cuối cùng lòng không phục đã đẩy hết mọi tội trạng lên đầu Vân Phong, biến Vân Phong thành người cố ý đả thương, hơn nữa thủ đoạn ác độc, tàn nhẫn.

“Đúng vậy, Triệu Gia Chủ, nếu như không phải do Triệu Kiến Trung khiêu khích trước, ta căn bản lười ra tay với hắn.” Vân Phong cười nói, mặt Triệu Gia Chủ lập tức đông cứng tại chỗ, đôi mắt mở to không khác gì mắt ếch, “Ngươi...ngươi nói gì…Là ngươi? Là ngươi…!”

“Tiểu Phong Phong xuống tay vậy là còn nhẹ đấy, phải là để cho hai tên tiện chủng kia đến tức giận cũng không được nữa mới đúng.” Khúc Lam Y vô lo bổ sung thêm, Triệu Gia Chủ lập tức bị chọc giận, “Tiểu tử, ngươi nói cái gì? Ta phế bỏ ngươi!”

“Dừng tay!” Cung Gia chủ lớn tiếng quát, bước một bước lên trước, một luồng năng lượng vô hình khuếch tán ra, khiến thân thể Triệu Gia Chủ cứng đờ lùi lại, ông ta thở phì phò, đôi mắt đỏ au nhìn Cung Gia chủ, “Cho dù Cung gia là một trong Tứ Đại Gia Tộc, đứng đầu Nhạc Thành, nhưng đây là chuyện nhà của Cung gia. Ai cũng không được phép nhúng tay!”

Vân Phong nhìn Cung Gia chủ đang ngăn cản, nàng sẽ không cho là ông ta nổi ý tốt bụng mới giúp mình. Cung Gia chủ lạnh mặt nói, “Chuyện nhà Triệu gia ta không quan tâm, nhưng ngươi có muốn giải quyết thì cũng phải vào lúc khác chỗ khác.”

Triệu Gia Chủ sững sờ, đột nhiên nghĩ tới điều gì, là Phong Vân đánh cho tàn phế hai đứa con trai ông ta, muốn chữa trị khỏi hoàn toàn cho bọn họ thì cần phải có chất thuốc sinh mệnh cấp bậc Đại Sư, mà thứ này lại trùng hợp nằm trong tay nàng. Đáy lòng Triệu Gia Chủ bùng lên một ngọn lửa, châm chọc! Đây là nàng cố ý gây khó chịu cho mình.

“Phong Vân, lão phu thà bị hai đứa con trai cứ tàn phế như vậy, cũng quyết sẽ không van ngươi nửa phần. Món nợ này lão phu ghi trong lòng, sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ngươi đâu.” Triệu Gia Chủ một thân cốt khí phất tay áo bỏ đi, mấy Gia chủ khác trong lòng ít nhiều có chút băn khoăn, Triệu gia và Phong Vân này xem ra đã kết thù rồi. Nếu kết thân với Phong Vân, tất sẽ tạo ra sự bất mãn của Triệu gia đối với nhà mình, Triệu gia ở Nhạc Thành cũng không phải kẻ ăn không ngồi rồi, mặc dù không thể so được với Cung gia, nhưng trong số những gia tộc bọn họ thì thực lực không hề thấp.

“Ngươi cố ý tiết lộ là ngươi, vì sao?” Cung Gia chủ nhìn Vân Phong, nếu như nàng không nói ra Triệu Gia Chủ cũng sẽ không biết là nàng, Vân Phong cười, “Nếu đã làm thì không sợ việc thừa nhận, là ta làm thì chính là ta làm, huống chi ta không nói, sớm muộn gì ông ta cũng sẽ biết.”

Cung Gia chủ cười ha ha, “Nha đầu ngươi thật có đầu óc.”

“Muốn các vị Gia chủ tự mình đến, là muốn xem thử thành ý của các vị, các ngươi muốn biết cái gì, trong lòng ta cũng hiểu rất rõ.”

“Nếu trong lòng ngươi đã rõ, thì giờ cũng nên cho đáp án rồi.” Cung Gia chủ mở miệng, mấy Gia chủ khác mong đợi nhìn Vân Phong, có Cung Gia chủ ở đây, lúc này bọn họ hoàn toàn trở thành một bức nền.

“Đã như vậy thì ta cũng không đôi co lòng vòng nữa, ta muốn danh ngạch có thể tiến vào Học Viện Tụ Tinh.”

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều bất ngờ, ngay cả Khúc Lam Y cũng kinh ngạc nhìn Vân Phong, hắn không nghĩ là nàng sẽ yêu cầu cái này. Lấy tiêu chuẩn tu luyện hôm nay của nàng, trừ phi là cái học viện kia có thể cung cấp cho nàng một trợ giúp lớn, những thứ khác không quan trọng lắm, mặc dù Học Viện Tụ Tinh này là một trong ba danh giáo viện* của Trung Vực, danh tiếng rất lớn, nhưng Vân Phong thật sự cần sao?

*Danh giáo viện: Học viện giáo dục danh tiếng

Mấy vị Gia chủ xong thầm nghĩ “Đùa à?”, Học Viện Tụ Tinh nào dễ tiến vào như vậy? Học Viện Tụ Tinh là một trong tam đại học viện của Trung Vực, đương nhiên sẽ có chế độ giáo dục nghiêm khắc bậc nhất, có cuộc thi nhập học, nhưng bây giờ đã sớm qua khoản thời gian đó, học sinh vẫn có thể chuyển trường, nhưng phải là Học Viện Tụ Tinh chủ động mời hoặc là đại gia tộc đề cử mới có thể vào. Mà Cung gia – thân là một trong Tứ Đại Gia Tộc, tự nhiên là có danh ngạch đề cử này.

Cung Gia chủ nghe xong im lặng hồi lâu, Vân Phong cũng không gấp, bình tĩnh đứng đó chờ, Khúc Lam Y thầm suy tính dụng ý của nàng, mặc dù không quá hiểu tại sao nàng lại yêu cầu như vậy, nhưng hắn hiểu nàng sẽ không làm gì vô ích. Bây giờ bọn họ cần phải mở một con đường ở Nhạc Thành, nếu không con đường tương lai rất có thể sẽ bị phá hỏng ở đây.

“Danh ngạch của Học Viện Tụ Tinh phải xứng với tin tức mà nó lấy được.” Cung Gia chủ nói thầm, sắc mặt mấy vị Gia chủ túng quẫn, quả thật bọn họ không có năng lực khoác lác để có thể cho Vân Phong gia nhập học viện, chỉ đành tìm một cái cớ rời đi, nhưng trong lòng U gia chủ lại nghĩ khác. Nếu đầu mối đã là Vân Phong, như vậy thì U Nguyệt sẽ trở thành đầu mối của U gia. Gương mặt của U gia chủ khó nén hiện lên vui vẻ, mấy Gia chủ khác đương nhiên biết ông ta đang nghĩ gì, chỉ có thể thầm than mình không có chiêu, ai bảo U Nguyệt gì đó kia đã sớm có quan hệ với Phong Vân cơ chứ, sớm biết vậy, bọn họ cũng mang ra vài tên để nhận Phong Vân làm muội muội thì tốt rồi.

Mấy Gia chủ khác đều đứng dậy rời đi, lần này tới chẳng thu hoạch được gì, từ lúc Cung Gia chủ xuất hiện ở đây là đã biết sẵn kết quả rồi, trong lòng ai nấy ít nhiều có oán khí nhưng đều cam tâm chịu thua.

Trong phòng chỉ còn lại mỗi Cung gia chủ, ông nhìn Vân Phong, “Danh ngạch Học Viện Tụ Tinh ta có thể cho ngươi, chẳng qua ta phải nói rõ trước với ngươi rằng, danh sách này ta mang về cho Cung gia cũng không dễ, đúng là Học Viện Tụ Tinh có đặc biệt để lại danh ngạch cho Tứ Đại Gia tộc, nhưng ta dùng cho ngươi thì…”

Vân Phong cười khẽ tiếp lời Cung gia chủ, “Cung Gia chủ yên tâm, danh ngạch này và lời ta chuẩn bị nói với ngài, hai thứ có giá trị tương đương.”

Tâm tình Cung Gia chủ lúc này mới được buông lỏng, nhất là đôi với một đại gia tộc, không dễ dàng có thể đưa ra danh ngạch này, điều kiện cũng muốn như diều gặp gió, “Bây giờ ta muốn gia tăng điều kiện, vị Dược Tề Sư cấp bậc Đại Sư kia phải phục vụ cho Cung gia ta một năm.”

Vân Phong cau mày, hay cho một Cung gia chủ, quả nhiên là một lão hồ ly, vào lúc này mà còn có thể ra điều kiện coi như là có dụng tâm, nhưng cái miệng sư tử này mở quá lớn rồi, phục vụ một năm?

“Cung Gia chủ, một vị Dược Tề Sư cấp bậc Đại Sư có thân phận thế nào hẳn ngài rất rõ, mặc dù Cung gia là một trong Tứ Đại Gia Tộc, nhưng Trung Vực có tới ba đảo, cả ba đảo cộng lại có được bao nhiêu Dược Tề Sư như vậy? Trong lòng Cung Gia chủ hẳn hiểu rất rõ. Phục vụ một năm? Có phải miệng sư tử mở quá lớn rồi không?” Vân Phong cười lạnh, để cho nàng phục vụ miễn phí một năm, quá thua thiệt rồi.

“Điều này ta biết, nếu không thì ta đã chẳng dùng danh ngạch để đổi, nếu như ngươi có thể đợi, mấy chục năm sau Học Viện Tụ Tinh sẽ mở lại cuộc thi tuyển sinh, đến lúc đó với tài nghệ của ngươi hẳn là không thành vấn đề.”

“Danh sách này mặc dù là Học Viện Tụ Tinh cung cấp cho Tứ Đại Gia Tộc, nhưng dùng nó để đổi lấy một năm tự do của Dược Tề Sư, Cung Gia chủ cảm thấy hai thứ này nằm cân bằng trên một cán cân sao?” Khúc Lam Y khẽ híp mắt, lão già này cũng dám mở miệng thật, để Tiểu Phong Phong phục vụ cho Cung gia bọn họ một năm? Dù là một phút cũng đừng hòng!

Cung Gia chủ nghe đến đó trong lòng không khỏi đánh trống, lần này ông ta đang thử mạo hiểm, danh ngạch của Học Viện Tụ Tinh đương nhiên không thể so với một năm tự do của Dược Tề Sư cấp bậc Đại Sư, phải biết rằng tài phú mà một Dược Tề Sư cấp Đại Sư tạo ra được trong một năm là đếm không xuể.

“Cung Gia chủ, nếu như điều kiện của ngài chính là cái này, vậy thì chúng ta không cần bàn tiếp nữa.” Vân Phong lạnh giọng nói, Cung gia chủ nghe vậy trong lòng bối rối, lập tức đổi lời nói, “Mọi việc đều có thể thương lượng, điều kiện cũng có thể thay đổi.”

Vân Phong nhìn Cung Gia chủ, trong cuộc đàm phán này, nàng mới phải là người nắm giữ thế cờ, điều kiện đương nhiên phải là do nàng đặt ra, “Hai chai chất thuốc cấp bậc Đại Sư, đổi lấy danh ngạch Học Viện Tụ Tinh.”

“Cái gì?” Cung Gia chủ sửng sốt, hai chai chất thuốc cấp bậc Đại Sư thực sự thua xa một năm phục vụ của Dược Tề Sư, “Hai chai chất thuốc cấp bậc Đại Sư căn bản không cùng giá trị với danh ngạch Học Viện.” Cung Gia chủ đương nhiên không tình nguyện cho, thật ra thì danh sách này cũng không quan trọng mấy đối với Cung gia, mỗi một lần Học Viện Tụ Tinh đều giữ lại danh ngạch cho Tứ Đại Gia Tộc, nói trắng ra chính là đi cửa sau. Người trong Tứ Đại Gia Tộc có thực lực đương nhiên sẽ dựa vào thực lực mà vào, cho nên danh sách này nhiều khi bỏ không không dùng tới, ít khi nào được dùng.

Cung Gia chủ có thể dùng cái danh ngạch bỏ không này để đổi lấy hai bình chất thuốc cấp bậc Đại Sư, dù sao đây cũng là cơ hội ngàn năm có một, đương nhiên Cung Gia chủ muốn có được thêm nhiều chỗ tốt. Mấy khi có cơ hội gặp được Được Tề Sư cấp bậc Đại Sư, nếu không giành đồ tốt về cho gia tộc thì chẳng phải sẽ bị thua thiệt sao

“Chờ hay không chờ trong lòng chúng ta biết rõ hơn Cung Gia chủ ngài, còn cần chúng ta phải giải thích sao?” Khúc Lam Y lạnh lùng nhìn ông ta, cái nhìn như muốn xuyên qua người ông ta, khiến đáy lòng ông ta có cảm giác như bị nhìn thấu.

Cung Gia chủ ngồi đó hồi lâu vẫn không lên tiếng, hai chai chất thuốc cấp bậc Đại Sư đổi lấy danh ngạch, ông ta thật sự không lỗ, nhưng mà… trong lòng thực không cam tâm. Nha đầu kia vậy mà lại thắt chặt như vậy, nhưng tất cả đầu mối đều nằm trên người nàng, vị Dược Tề Sư kia căn bản chưa hề lộ mặt, nếu như không đồng ý với nàng, đồng nghĩa với việc không gặp được nữa. Cuối cùng, sau một phen tranh đấu, cung Gia chủ cắn răng, thôi, như vậy cũng được.

“Có thể, ta đồng ý.”

Vân Phong thấy Cung Gia chủ đã chấp thuận, đôi môi mấp máy không vội vàng, ngón tay nhẹ nhàng đảo một vòng, thong thả ung dung nói tiếp, “Cung Gia chủ, ta muốn ba danh ngạch.” Cung Gia chủ sững sờ, “Ba danh ngạch, chính là sáu bình…”

Vân Phong cười khẽ, hơi nghiêng đầu, “Cung Gia chủ nghe không rõ sao, điều kiện vừa rồi ta nói với ông, hai chai chất thuốc cấp bậc Đại Sư, đổi lấy danh ngạch Học Viện Tụ Tinh, ta chưa từng nói cái gì hai đổi một.”

Cung Gia chủ lập tức nhận ra mình đã rơi vào bẫy, thật là có chút dở khóc dở cười, già đầu rồi mà vẫn còn bị một nha đầu như vậy dắt mũi nữa chứ, Cung Gia chủ thở dài, “Nha đầu ngươi mỗi lần nói ra điều kiện, đến một chút tiện nghi cũng không thấy được mà chiếm, thôi, ngươi muốn thì cho ngươi ba danh ngạch. Chỉ là…” Đôi mắt ông ta chợt lóe, “Nếu điều kiện của chúng ta đã nói xong, có phải cũng nên để ta gặp qua nhà Dược Tề Sư kia được chứ?” Nói xong điều kiện rồi thì cũng nên gặp mặt thử một lần mới phải.

Khúc Khúc Lam Y cười lớn, “Cung Gia chủ, ngài đã sớm gặp rồi mà.”

Cung Gia chủ sửng sốt, sao lời nói hai người trẻ tuổi này lại mờ mịt như sương mù vậy, “Đã sớm thấy? Chẳng lẽ là ngươi?” Cung Gia chủ nghi hoặc nhìn Khúc Lam Y, trong lòng cũng không rõ, tiểu tử này quả thật có một cỗ khí thế không đơn giản mơ hồ, nói hắn là Dược Tề Sư cấp bậc Đại Sư cũng rất có khả năng.

Khúc Lam Y lắc đầu, “Cung Gia chủ, chẳng phải vị Dược Tề Sư cấp bậc Đại Sư này nãy giờ vẫn luôn thương lượng điều kiện cùng ngài sao?”

Con ngươi của Cung Gia chủ co rụt lại, khóa trên người Vân Phong, trong lòng dâng lên cảm giác khiếp sợ. Là nàng? Nàng lại là Dược Tề Sư cấp bậc Đại Sư? Không hổ là người lăn lộn trong xã hội, Cung Gia chủ lập tức đè nén tâm tình mình xuống, “Phong Vân, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?”

Vân Phong cười nhạt, “Ttuổi gì chứ, chỉ là con số mà thôi, cũng chẳng thể hiện cho cái gì.”

Cung Gia chủ nhìn Vân Phong, nhìn cả một hồi lâu, càng nhìn trong lòng càng khiếp sợ, thực lực Tôn Vương cấp năm, Dược Tề Sư cấp bậc Đại Sư, nếu như tất cả đều là thật, nha đầu này… thực sự quá kinh người. Ngay cả mấy thiên tài trong nhà Cung gia… e là cũng không sánh bằng.

“Quả nhiên là Hậu Sinh Khả Úy…” Cung Gia chủ nói nhỏ, Vân Phong cười khẽ, “Cung Gia chủ quá khen, ta không thể so bì được với những thiên tài kia của Cung gia, còn kém rất xa. Chỉ là ở phương diện nào đấy, có chút kỹ năng thôi.”

Cung Gia chủ nghe xong không khỏi than thở trong lòng, vừa có năng lực lại vừa có tính tình giữ vững sự khiêm tốn, thật sự là đáng quý, nhất là đối với lứa tuổi dễ kích động, thích thể hiện, nàng lại có thể có được tính khí này, lạnh nhạt, đã vượt qua người cùng thế hệ một khoảng cách xa rồi. Mặc dù thực lực và tư chất lớp trẻ Cung gia cũng không kém, nhưng tính tình thì lại thua xa tiểu nha đầu này.

“Danh ngạch kia cho ngươi cũng không đến mức thua thiệt, muốn lúc nào?” Cung Gia chủ đứng lên, đại khí hỏi một câu, Vân Phong cũng đứng lên, cười tươi, “Ta sẽ tự mình mang hai chai chất thuốc tới Cung gia, khí đó chỉ cần Cung gia chủ thực hiện đúng lời hứa là được.”

Cung Gia chủ hắng giọng cười khan, “Được! Tiểu nha đầu ngươi thật phóng khoáng! Vậy thì ta yên ổn chờ ngươi tới đấy!” Cung Gia chủ nói xong xoay người rời đi, rất có phong phạm bá giả, chỉ là sau khi rời đi, sắc mặt có chút thay đổi, cười nhẹ ra tiếng, “Xem ra Học Viện Tụ Tinh sẽ náo nhiệt một phen rồi, không biết có đụng phải mấy đứa nhỏ Cung gia không, để xem đến cùng là người nào hơn.”

-------Hết chương 14-------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.