Vân Phong nghe trưởng lão chất thuốc nói vậy chỉ mỉm nhẹ môi cười, còn Cung Thiên Tình thì há hốc mồm thốt lên, “Phong Vân, Ngũ Đại Trưởng Lão tự mình tới tìm ngươi đấy! Đây là chuyện chưa từng xảy ra ở Nội Viện!”
Trưởng lão chất thuốc cười khà khà, ánh mắt chuyển sang Cung Thiên Tình, “Ngươi là bằng hữu của nha đầu này? Tên là gì, có hứng thú với chế dược không?”
Lời nói của trưởng lão chất thuốc khiến cả hai ngạc nhiên, Cung Thiên Tình không ngờ mình lại được trưởng lão chất thuốc chú ý, Vân Phong thì có cảm giác như ông ấy không uống rượu mà bị say.
Làm gì có chuyện trưởng lão chất thuốc tự mình tới mời mà lại từ chối, bản thân Cung Thiên Tình cũng thích chất thuốc nên gật đầu đáp ứng, ông gật đầu hài lòng, “Vậy về sau ngươi ở lại phân khoa chế dược đi, cũng thuận để ngươi học chế dược.”
Một tia sáng xẹt qua đầu Vân Phong ngao ngán lắc đầu, vậy mà ông ấy cũng nghĩ ra được cách này. Trưởng lão cười hài lòng không cần quan tâm Cung Thiên Tình có đồng ý hay không, lập tức khoát tay, “Cứ quyết định vậy đi, ngày mai ngươi tới phân khoa chế dược báo cáo nhé.”
Cung Thiên Tình đứng đơ ra đó, nhưng trong lòng lại thấy rất vui, có thể được ở cạnh trưởng lão chất thuốc học chế dược, chắc chắn sẽ học tập được rất nhiều.
Trưởng lão chất thuốc nói với Cung Thiên Tình xong quay sang cười với Vân Phong, “Tiểu nha đầu, kiếm một chỗ nói chuyện đi.”
Vân Phong gật đầu, cùng ông đi ra ngoài, nụ cười trên môi ông vẫn chưa hề thuyên giảm, “Tiểu nha đầu, ta đã vì ngươi dốc không ít vốn liếng, trong lĩnh vực chế dược mặc dù cô bé ấy không xuất chúng, nhưng ta vẫn có thể thu nạp được.”
“Là lỗi của vãn bối, quên mất chuyện đã hứa với trưởng lão, sau này vãn bối nhất định sẽ hay lui tới phân khoa chế dược.”
Trưởng lão chất thuốc hài lòng gật đầu, “Ừ ừ ừ, nha đầu ngươi sau này hay tới chút đấy, ha ha, ta đi trước đây. Năm lão kia có tới tìm ngươi, cho dù mang chuyên ngành nào, nhưng người nhân tài như ngươi, chắc hẳn năm người họ sẽ nội đấu một phen rồi.”
Vân Phong mỉm cười nhìn bóng lưng của trưởng lão chất thuốc, ông ấy thật đúng là hài hước, vì muốn níu kéo mình mà thu nhận cả Cung Thiên Tình, nhưng dù sao đó cũng là chuyện tốt, ở phân khoa chế dược có thể được nâng cao kiến thức chất thuốc, cũng an toàn hơn bên ngoài rất nhiều, có ông ấy canh giùm, nàng cũng yên tâm nhiều.
“Ta hiểu rõ, vì ngươi nên ông ấy mới đối xử như vậy với ta.” Cung Thiên Tình thấy nàng trở lại, cười vui vẻ, trông không hề có vẻ gì là khó chịu.
Vân Phong hạ giọng, “Ở đâu cũng được, có trưởng lão chất thuốc che chở, hơn nữa ngươi có thể thăng tiến trong luyện tập chế dược, cũng có trợ giúp rất lớn trong việc tu luyện.”
Cung Thiên Tình gật đầu, “Đúng rồi, nếu như cả năm trưởng lão tới tìm ngươi, ngươi muốn xếp vào trưởng lão nào? Mặc dù năm người đều có chuyên môn riêng, nhưng thi thoảng cũng có một số đệ tử ngành khác, nhưng mà với thân phận của ngươi, trong năm trưởng lão… người thích hợp nhất chắc là Ngũ Trưởng Lão, ông ấy chính là một Triệu Hồi Sư.”
Vân Phong mỉm cười, nàng vốn không muốn xếp vào vị trưởng lão nào cả, nói đến sư phụ thì nàng đã có một vị, người đó chẳng những cường đại còn tặng cho nàng không ít đồ, có lẽ trên đời này sẽ chẳng có người sư phụ nào đối xử với nàng như vậy. Nhưng chuyện ngày hôm nay, nàng cần phải nhận Ngũ Trưởng Lão làm sư phụ, ít nhất là trên danh nghĩa.
Nàng vẫn còn nhớ rất rõ lần đầu tiên gặp mặt năm vị trưởng lão, ánh mắt năm người họ đánh giá mình, nới mình chưa đủ tư cách trở thành đệ tử của họ, ha ha, giờ thì tình thế thay đổi rồi, không biết lần này gặp lại năm trưởng lão, bọn họ sẽ có cảm xúc gì.
Ngày hôm sau, dưới sự thúc giục của trưởng lão chất thuốc, Cung Thiên Tình dọn đồ tới phân khoa chế dược ở, chính xác mà nói đó giờ chưa từng có ai ở phân khoa, Cung Thiên Tình chính là người đầu tiên. Chuyện này gây xôn xao cả một khoản thời gian, đồng thời cũng khiến đám học sinh kia hiểu rõ tầm quan trọng của Cung Thiên Tình, nàng đã không còn như trước đây nữa, bây giờ nàng không chỉ được Vân Phong che chở, mà còn có trưởng lão chất thuốc quan tâm.
Cung Thiên tình dọn đến phân khoa chế dược ở là U Bạch tức đến bốc khói, nhưng đây là quyết định của trưởng lão, hắn ta sao có thể làm trai được, bây giờ địa vị của hắn có thể nói là tuột dốc không phanh, cái sự cao ngạo vạn người nhìn đã sớm rời xa tầm tay hắn, trong miệng đệ tử trên dưới Nội Viện đều nhắc tới đúng một người, Phong Vân.
Vân Phong không tới gặp năm vị trưởng lão ngay, mà lại chờ tới một dịp vô cùng đặc biệt.
Cuộc khảo sát Ngoại Viện để chọn vào Nội Viện lại một lần nữa diễn ra, nhanh chóng chọn ra được thêm mấy người nữa được vào Nội Viện. Ngũ Đại Trưởng Lão hạ lời triệu kiến những đệ tử nổi trội trong đội ngũ người mới, trong đó ố cả Vân Phong.
Lần này tới trước tòa nhà đó, Vân Phong đã bắt gặp một bóng dáng quen thuộc.
Chỉ có hai người đứng chờ trước Tổng Điện, hai người đó nhận ra còn có người tới nữa thì quay đầu lại nhìn, thấy trong đó có Vân Phong thì trố mắt ngạc nhiên, “Là ngươi!”
Vân Phong cười ha ha, “Quả nhiên ngươi vào được Nội Viện rồi, đệ nhất cao thủ Ngoại Viện, Thăng Minh.”
Thăng Minh cười nhẹ, ánh mắt dè dặt nhìn Vân Phong từ trên xuống dưới, thầm cả kinh trong lòng. Chỉ mới hơn nửa năm thôi mà dường như thực lực của nàng thăng tiến một cách vô cùng ngoạn mục. Giống như bây giờ, chỉ đứng thôi mà cũng khiến cho hắn có cảm giác áp lực mơ hồ.