Thiên Tài Tướng Sư

Chương 291: Chương 291: Mua xe






Ở Bắc Kinh, có nhiều cửa hàng tiêu thụ ô tô, nhưng tương đối tập trung là ở khu Á Vận, ngay cả xe Audi của Diệp Đông Bình cũng là mua tại nơi đó.

Hôm nay không phải cuối tuần, cũng không phải lễ ngày nghỉ, chợ xe cũng không có nhiều người, sau khi dừng cỗ xe Santana bên ngoài khu chợ, Diệp Thiên dẫn Vu Thanh Nhã và Đường Tuyết Tuyết đi vào.

Chợ xe là khu bãi rộng, trong chính giữa đều là hàng cũ, tại các cửa hàng mới bày một số xe mới dùng để triển lãm.

Những cửa hàng này chủ yếu đều là chuyên doanh, ở trên biển hiệu có dấu hiệu xe thuộc công ty nào, thấy Diệp Thiên ba người đi qua, đều là nhiệt tình tiến lên giới thiệu xe của cửa hàng họ.

- Xe Nhật Bản? Không cần nghĩ ...

Liên tiếp đi qua mấy cửa hàng bán xe, không phải Toyota chính là Honda, ngay cả giới thiệu Diệp Thiên cũng chưa nghe, liền trực tiếp đi qua.

Trước kia đã bị sư phụ lây nhiễm, Diệp Thiên đều thực phản cảm đối với dân tộc Nhật Bản này, ngay cả những mặt hàng của họ cũng không muốn quan tâm.

Thứ hai, trước khi hắn mua xe cũng có một chút đánh giá, xe Nhật Bản tính an toàn là được, nhưng hoàn toàn không có cách nào so sánh với hệ xe Âu, cho nên khi chưa đến nơi này, xe Nhật Bản cũng đã bị Diệp Thiên gạt đi.

- Diệp Thiên, rốt cuộc anh muốn mua xe gì?

Vu Thanh Nhã đi theo sau Diệp Thiên, có chút không kiên nhẫn , cô mua xe ở Thượng Hải, đi đến cửa hàng nhìn trúng liền quét thẻ mua ngay, không thích đi lang thang trong chợ xe?

Hơn nữa những người bán xe này đều nam nhân lớn tuổi, một đám chăm chú nhìn vào trên người cô, khiến Vu Thanh Nhã cảm giác thực không thoải mái.

- Anh muốn mua xe việt dã, xe như vậy rất hào phóng, lái cúng thú vị.

Diệp Thiên vừa nói chuyện vừa đánh giá bốn phía, nhưng nơi này bán chủ yếu đều là xe gia dụng có rèm che, không có một cửa hàng nào, không có một cái nào hắn vừa ý.

- Ôi, nơi đó là bán xe sao? Anh nhìn mặt sau kính giống như cũng có bán xe !

Theo ngón tay Diệp Thiên, Vu Thanh Nhã nói:

- Hẳn là vậy, anh không thấy trên đó có biểu tượng BMW sao?

- Đi, qua đó xem...

Diệp Thiên mang theo Vu Thanh Nhã cùng Đường Tuyết Tuyết ra khỏi khu bãi, đi đến bên kia.

- Ai ya, thật đúng là nơi bán ô tô nhỉ? Cần đầu tư bao nhiêu tiền nhỉ?

Tới trước toàn nhà đầy kính thủy tinh, Diệp Thiên không khỏi có chút líu lưỡi, phân nửa kết cấu một tòa nhà bằng kính thủy tinh này đều trưng bày xe, bên trong bầy đặt đều là một loại nhãn hiệu, cũng chính là BMW.

Những thứ không nói đâu xa, riêng một tòa kiến trúc như vậy, chỉ sợ không có một hai ngàn vạn thì khỏi phải nghĩ đến chuyện xây dựng, Diệp Thiên vẫn là lần đầu tiên biết ô tô có thể bán ở nơi như vậy?

- Không biết, đây là cửa hàng chuyên doanh chăng? Ở Thượng Hải em cũng chưa từng thấy.

Vu Thanh Nhã lắc lắc đầu, cửa hàng mà cô mua xe Ferrari, so với cửa hàng này thật là kém xa.

Đường Tuyết Tuyết nhìn thấy Diệp Thiên và Vu Thanh Nhã mang vẻ mặt mê, đắc ý nói:

- Anh Diệp Thiên, em biết, đây là cửa hàng 4S, ở Hồng Kông có đầy!

- Cửa hàng 4S? Để làm chi? Ở đây không thấy 4S gì đó?

Diệp Thiên nghe vậy lặng đi một chút, nhìn hồi lâu vào trong cửa hàng, ngoài biểu tượng BMW ra, không có liên quan đến chứ 4S gì cả.

Thái độ Diệp Thiên khiến Đường Tuyết Tuyết vui vẻ, cười nói:

- Anh Diệp Thiên, 4S không phải biểu tượng, anh thực ngốc nha, 4S là một hình thức kinh doanh...

Nghe xong Đường Tuyết Tuyết giải thích, Diệp Thiên gãi gãi đầu nở nụ cười, chính mình thật đúng là không hiểu biết. Đúng như Đường Tuyết Tuyết nói, cửa hàng 4S là một hình thức kinh doanh lấy Bốn khâu trong tiêu thụ.

Hình thức này chính là tiêu thụ xe, cung cấp linh kiện, dịch vụ sau bán hàng, ý kiến phản hồi, mà bốn từ này đều bắt nguồn từ chữ S, cho nên liền được gọi là 4S.

Cửa hàng 4S có được thống nhất về bề ngoài ( hình thức), thống nhất về nhận dạng, thống nhất tiêu chuẩn quản lý, chỉ kinh doanh một thương hiệu. Nó là một loại đặc tính đột phá ở thị trường hữu hình, khi các thương hiệu ô tô tăng lên, ưu thế về hình tượng của xí nghiệp sản xuất ô tô rất rõ ràng.

- Vị tiểu thư này hiểu được thật nhiều, cửa hàng 4S ở quốc nội còn chưa có mấy nhà đâu, cửa hàng chúng tôi là mới vừa mở tháng này, tiên sinh, tiểu thư mời vào bên trong!

Người nhân viên đứng ở cửa cũng không có để ý đối với Diệp Thiên mấy người, dù sao bọn họ quá trẻ tuổi, không thích hợp là đối tượng tiêu thụ.

Nhưng nghe được Đường Tuyết Tuyết nói vậy, người nọ nhất thời thay đổi thái độ, bởi vì ở quốc nội những người có thể biết đến cửa hàng 4S thật sự là ít ỏi, không có mấy. Mỗi lần bọn họ đều phải giảng giải cho những khách hàng rất lâu.

- Diệp Thiên, chúng ta đi vào xem đi, chân cũng có chút mỏi ...

Vu Thanh Nhã kéo cánh tay Diệp Thiên, hôm nay cô từ CCTV đi thẳng về, ngay cả dép cao cũng chưa kịp đổi.

Hơn nữa, người tiếp đãi họ chính là phụ nữ, cũng làm cho tâm trạng Vu Thanh Nhã thật tốt, so với bị một đám các lão gia dùng ánh mắt nhìn chằm chằm thì tốt hơn nhiều.

- Được, thật sự không được thì mua BMW cũng tốt, tối thiểu cái kiểu tiêu thụ này cũng làm cho người ta thấy thoải mái!

Diệp Thiên gật gật đầu, đi vào cửa hàng, lời của hắn cũng làm cho ánh mắt nhân viên bán hàng sáng lên, đi theo đuôi bọn họ.

- Vị tiên sinh này, đây là danh thiếp của tôi, xin hỏi ngài họ gì?

Tới đại sảnh, người nữ nhân viên kia đem danh thiếp và tấm catalogue đưa cho Diệp Thiên, nói:

- Nơi này là chúng tôi có mẫu mới nhất của BMW, anh xem có thích hay không?

Nhìn thấy tên trên danh thiếp, Diệp Thiên cười nói:

- Đóa Đóa? Tên rất hay, tôi tên Diệp Thiên!

- Vị tiên sinh này, Đóa là họ của tôi, tên tôi chỉ có một chữ Đóa.

Cô gái kia thực lễ độ nhắc nhở Diệp Thiên một câu.

Diệp Thiên gật đầu cười, nói:

- Tôi hiểu rồi, cô là người dân tộc Hồi à? Họ Đóa thường nghe là dân tộc Hồi, năm Tuyên Đức, Đóa Tư Ma từ Tây Vực vào Trung Quốc cống sư, sau đó ở lại kinh, hẳn là tổ tiên của cô nhỉ?

- Anh ... Làm sao anh biết ?

Lúc trước, cô gái kia cũng bởi vì thấy Diệp Thiên tuổi còn trẻ, có chút coi thường đối với hắn, nhưng hiện tại bị Diệp Thiên làm cho kinh ngạc.

Họ Đóa ở Trung Quốc cực hiếm, chỉ sợ một vạn nguời cũng không có một người biết được họ này, nhưng cậu thanh niên trước mặt này há mồm lại nhắc đến tổ tiên của cô.

Kỳ thật Diệp Thiên sở dĩ biết họ Đóa, đó là bởi vì ở đời Thanh, thành Bắc Kinh có một người dân tộc Hồi xem bói rất giỏi tên là Đóa Thế Lân, lão đạo sĩ năm đó từng nói với hắn, Diệp Thiên mới nhớ kỹ dòng họ này.

Nhưng trải qua mấy trăm năm, kỳ môn truyền thừa phần lớn đều mất hết, Diệp Thiên cũng không cho rằng cô bé trước mặt này hiểu được thuật bói toán của Đóa Thế Lân. Nếu không cũng sẽ không đến nơi đây làm nhân viên bán hàng .

- Cho anh hết khoe khoang?

Nhìn thấy Diệp Thiên cùng cô bé kia tán gẫu vui vẻ, bàn tay nhỏ bé của Vu Thanh Nhã không biết khi nào thì đưa đến bên hông Diệp Thiên, hung hăng cấu, véo một cái.

Hiện tại Diệp Thiên có thể là thiếu gia có tiền chân chính, tuy rằng Vu Thanh Nhã cũng không kém, nhưng thật đúng là cũng sợ hắn bị cô gái nào cướp mất hồn.

- Ai u!

Diệp Thiên kêu một tiếng rõ to, con gái đanh đá cũng không phải là chuyện tốt, Diệp Thiên lập tức lấy vẻ mặt tươi cười, nói với Đóa Đóa:

- Chúng tôi xem truớc đã, xin hỏi các cô nơi này có xe việt dã không?

Thấy Diệp Thiên và Vu Thanh Nhã tình tứ, Đóa Đóa hé miệng cười, nói:

- Xe việt dã cũng có một xe, nhưng là người khác đặt hàng, Diệp tiên sinh có thể xem trước, nếu thích, cũng có thể đặt hàng thông qua chúng tôi.

- Thật là có à? Đưa tôi đi xem đi!

Diệp Thiên vốn chỉ thuận miệng hỏi, nghe thấy Đóa Đóa trả lời như vậy, không khỏi nổi hứng thú.

- Diệp Thiên, anh đi xem đi, em và Tuyết Tuyết ngồi đây!

Vu Thanh Nhã biết đối với đàn ông không nên quá chặt, nếu không sẽ mất nhiều hơn được, cho nên vừa rồi đã cảnh cáo Diệp Thiên rồi, bây giờ có thể nới lỏng dây thừng.

Cửa hàng 4S thông thường đều được kết nối với kho hàng, cũng là vì phục vụ khách, khi khách vừa ý xe, có thể nhận hàng. Thông qua bộ đàm liên hệ, Đóa Đóa nói với Diệp Thiên:

- Diệp tiên sinh, chiếc xe kia là một khách hằng của chúng tôi đặt trước, không có đặt ở đây triển lãm, nhưng ngài có thể đi với tôi đến kho xe!

- Được, đi thôi!

Diệp Thiên gật gật đầu, đi theo Đóa Đóa từ cửa hông đi ra khỏi cửa hàng 4S, đi vào cánh cửa mặt sau.

Đóa Đóa nói với một người hơn ba mươi tuổi đứng ngay cửa, nói:

- Ngô quản lí, đây là Diệp tiên sinh, anh ấy muốn nhìn một chút chiếc xe Land Rover, xe việt dã.

Đánh giá qua Diệp Thiên, người tên Ngô quản lí thật cũng không trông mặt mà bắt hình dong, lấy ra cái chìa khóa, mở cửa chính của kho, nói:

- Đây là xe người khác đã đặt, chỉ có thể nhìn, không thể thử lái!

- Wa, xe đẹp quá!

Khi cửa kho được mở ra, ánh mắt Diệp Thiên nhất thời sáng ngời, bước nhanh đi vào.

Chiếc xe này toàn thân màu đen, xe việt dã nên đầu xe rất rộng, bốn phía nhô ra lốp xe, trên thân xe khá cao, là một loạt đèn chói mắt, thọat nhìn cũng không giống bình thường.

- Xe này thương hiệu gì?

Diệp Thiên mở miệng hỏi.

- Đóa Đóa?

Nghe được Diệp Thiên hỏi, Ngô quản lí không khỏi nhìn về phía Đóa Đóa, đây là xe người ta muốn mua mà? Ngay cả thương hiệu xe cũng chưa biết sao?

Phải biết rằng, mang khách đi xem xe người khác đã đặt hàng, là trái với quy định của công ty, nếu không phải Đóa Đóa nói người này có thành ý mua, Ngô quản lí cũng sẽ không cho Diệp Thiên đi vào cửa.

Đóa Đóa có chút áy náy, mắt nhìn Ngô quản lí, giải thích cho Diệp Thiên, nói:

- Diệp tiên sinh, đây là xe việt dã đời mới nhất thương hiệu Land Rover của Anh quốc, ở quốc nội còn chưa nhập, nếu không phải có khách đặt, chúng ta nơi này cũng không có.

Diệp Thiên nhìn ra Đóa Đóa dường như có chút khó xử, trực tiếp mở miệng hỏi:

- Xe này bao nhiêu tiền?

- Xe này nhập khẩu lại đây nên cần thuế quan, tổng cộng cần khoảng chín mươi vạn, nếu Diệp tiên sinh thực lòng muốn, tám mươi tám vạn là có thể mua!

Nhìn thấy Diệp Thiên thực sự có ý mua, trên mặt Ngô quản lí cũng lộ ra vẻ tươi cười.

- Ngô quản lí, phía trước có người gây chuyện, ngài nhanh đi xem đi!

Đang khi Diệp Thiên muốn hỏi làm thế nào đặt hàng cái xe này, một nhân viên bán hàng vội vội vàng vàng chạy vào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.