Ngồi trong quán trà sữa, vừa mới uống được ngụm trà sữa thứ ba, thì cái
chuông ngoài cửa vang lên, báo hiệu một vị khách mới sẽ đến.
”Nơi này!” An Sơ Hạ vẫy tay, người đó lập tức đi tới chỗ của An Sơ Hạ đang
ngồi. Trên trán còn vương chút mồ hôi vì trong một thời gian ngắn hắn đã cấp tốc đến tận đây. An Sơ Hạ đáy mắt ý cười càng lúc càng trở nên sâu
xa hơn: “Đinh trợ lý, người thật đúng là khách khí, không có việc gì
mang nhiều như vậy lễ vật tới làm gì?”
Người kia cũng không khách khí, trực tiếp ngồi xuống cái ghế đối diện với cô. Một ánh mắt ý bảo,
thủ hạ đem đến túi lớn túi nhỏ tiến lên, Hàn quản gia thấy vậy liền đi
lên phía trước tiếp nhận, hai người cùng lui về một bên.
Người kia nhìn xung quanh, mỉm cười và nhẹ nhàng nói: “Thiếu phu nhân thật hăng hái, vừa lúc lại đi dạo phố?”
An Sơ Hạ cười nhẹ một cái nhưng làm cho người ta cảm giác lạnh lẽo: “Đinh
trợ lý, theo tôi: “Theo tôi, Anh hà tất phải như thế, không vòng vo
nhiều, ta chỉ thích người nói thẳng, nói vấn đề chính luôn không phải
tốt hơn sao?”
Lời của cô làm cho gương mặt kia hiện lên một tia
xấu hổ, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh. Ngẩng đầu nhìn mắt Hàn quản gia, hắn một bộ muốn nói lại thôi dáng vẻ. An Sơ Hạ thấy bộ dạng
nửa muốn nói nửa không liền cất tiếng: “Hàn quản gia.”
Liền hiểu ý,
Hàn quản gia và người thủ bên kia đồng thời hướng cửa tiệm đi ra ngoài.
Trước khi người này tới, thì Hàn quản gia cũng đã nói cho cô tất cả, cho nên cô bây giờ là đã tính trước mọi việc. Hắn ta lần này tới, chính là
vì mảnh đất trung tâm thành phố, mảnh đất này là một báu vật, công ty
bọn họ muốn mua lại mảnh đất kia ở thành phố A thị để xây một cái trung
tâm lớn 4S. Thế nhưng mảnh đất kia thuộc sở hữu của Hàn thị, mà bọn họ
đang chuẩn bị dùng mảnh đất này xây một công viên trò chơi.
Cho
nên để tiếp cận, bọn hắn không cùng Hàn thị trực tiếp nói rõ, trước hết
mượn cớ tặng siêu xe thể thao cho Hàn Thất Lục chỉ để gặp anh. Nhưng mà
tình thế không giống như bọn họ mong muốn, Hàn Thất Lục không cho bọn họ hòa khí để tiếp cận, ngược lại còn xảy ra thêm chuyện của Lyla.
Thấy Hàn Thất Lục cùng An Sơ Hạ tình cảm tốt như vậy, hắn tự nhiên liền nghĩ tới An Sơ hạ. Kỳ thật bọn hắn người ngoại quốc làm việc như vậy là
phiền toái, trực tiếp đi theo Hàn Lục Hải nói chuyện thì tốt rồi, nhưng
lại muốn có qua có lại. Nhưng cũng hơi sợ rằng bị Hàn Thị cư tuyệt
Nhưng là nghe Hàn quản gia nói, Hàn Lục Hải khẳng định là cho Tổng giám đốc
của VolkswagenGroup một chút sĩ diện, cho nên hiện tại chỉ cô đồng ý
nhận lễ vật liền OK rồi! Như vậy mọi chuyện đều tốt đẹp.
”Kỳ thật ta lần này tới là vì mảnh đất của khu phố kia, không biết người có biết chuyện này hay không “ Thấy Hàn quản gia đã đi ra hắn cũng rõ ràng ám
chỉ cho An Sơ Hạ nói trực tiếp vào chủ đề rồi.
Thoáng gật gật
đầu, An Sơ Hạ làm ra một bộ buồn rầu:“Lại là này mảnh đất này a.......
tôi thấy tìm đến tôi không dưới mười người rồi. Mảnh đất này......Thật
sự rất trọng yếu sao?” cô nói dối đến bây giờ chưa từng cần bản thảo.
Nghe an Sơ Hạ nói vậy, tên họ Đinh kia biểu cảm càng khẩn trương: “Thiếu phu nhân lão gia nhà chúng tôi có căn dặn bất luận thế nào cũng phải lấy
được mảnh đất đó, người xem, người có thể giúp chúng tôi trước Hàn tổng
tài mà nói tốt vài câu? Bởi vì chúng tôi thật sự không biết cách giao
tiếp ở đây, vấn đề này sợ rằng đúng trước Hàn Tổng không thể mở miệng
nói rõ được.
”Kỳ thật a, đinh trợ lý, không phải tôi nói các Anh. Nước ngoài nhân Viên làm đều vô ích à? Anh đây là sợ cái gì a? Sợ chú
ấy làm gì các người sao? Chuyện này a, tôi sẽ xem xét, nhưng là tôi
khuyên anh tốt nhất sớm một chút cùng hàn Tổng nói chuyện. Tôi nghĩ ông
ấy là rất muốn đem mảnh đất đó bán cho mấy người. “