Thiếu Gia Ăn Chơi Đừng Làm Phiền Tôi

Chương 79: Chương 79: Là cậu giở trò




Như lời hứa ban đầu của hắn, hắn nhất định sẽ tự tay chuẩn bị món quà bất ngờ cho nhà họ Thịnh. Hôm nay hắn đi cùng Giai Nghiên đến buổi ký kết của bọn họ. Giai Nghiên thật sự không hiểu người như hắn sao lại có hứng thú đến đây tham dự buổi ký kết này chứ chẳng lẽ hắn rất muốn Lục Thị bị sụp đỗ trước mọi người hắn mới nhận ra sao?

“ Hôm nay xem cậu rất vui khi đến đây thì phải”!

“ Con mắt nào của cậu nhìn thấy tôi vui?” Hắn đi đến trước gương chỉnh lại trang phục của mình

“ Vậy tại sao lại đồng ý tham dự buổi ký kết ngày hôm nay? Chẳng phải alex rất quan trọng với gia đình cậu à bản thân cậu cũng biết rõ bọn họ mà ký thành công người bất lợi đầu tiên là bố cậu” người đàn ông cau có không ngừng nhắc nhở hắn

“ Tôi không sợ? Cậu lại sợ thay tôi làm gì?” Sắc mặt hắn bình tĩnh đi đến ghế ngồi nhìn lấy con người sắc mặt cau có khó hiểu đang nhìn hắn

“ Tôi biết là cậu ghét bố cậu nhưng đâu phải là không có cách trừng trị ông ấy đâu chứ, lỡ như khi xưa cậu lại hiểu lầm ông ấy thì sao “

“ Cậu nghĩ tôi đến đây chỉ để chứng kiến buổi ký kết của bọn họ thôi?”

“ Chứ không thì cậu đến đây làm gì?”

“ Lát cậu sẽ biết “ Hắn đột nhiên đứng dậy bỏ đi, Giai Nghiên bất lực cũng đành đi theo hắn

Hôm nay là việc trọng đại của tập đoàn Kim Thịnh mọi người đều đến đây tham dự buổi ký kết này đương nhiên là không thể thiếu Lục Thị và Chu Thị đến góp vui. Hắn vừa vào đã trở thành tâm điểm của mọi người xung quanh, người này đến người kia đến để tiếp hắn bọn họ nghe danh hắn đã lâu bây giờ mới được chứng kiến thấy hắn bởi vì hắn rất ghét những nơi nhàm chán này bây giờ hắn lại xuất hiện đột ngột như vậy khiến mọi người bất ngờ

Chủ Tịch Kim cũng vừa thấy hắn liền niềm nở cầm trên tay ly rượu bước đến chỗ hắn

“ Chào cậu Lục, nghe danh cậu đã lâu bây giờ tôi mới thấy được cậu xuất hiện quả thật bên ngoài cậu rất đẹp trai đó nha”

Hắn nhếch môi nhìn người đàn ông đang giả vờ giả vịt muốn bắt chuyện với hắn “ Cảm ơn ông đã khen, ông bên ngoài cũng rất giống trên mấy tờ báo lá cải mà mấy người phóng viên đó viết nhỉ”

Ông ta phì cười đáp lại lời hắn “ Thật ngại quá cậu Lục đây cũng có theo dõi tôi trên mấy tờ báo vớ vẩn đó sao?”

Hắn nhàn nhã nhấp ngụm rượu liền nói “ Cáo già như ông trên thương trường ai mà chẳng biêt đến hửm?”

Giai Nghiên đứng kế bên cũng bị câu nói của hắn làm cậu ta mém tí nữa bị sặc. Hắn không nói thì thôi hắn mà nói chỉ có mức khiến đối phương muốn nhào tới đánh hắn mấy phát, tiếc là họ không dám làm thôi

Nụ cười trên môi ông ta bất chợt khựng lại “ Lục Thiếu cậu thật biết nói đùa làm sao tôi có thể làm cáo già như lời người khác nói kia chứ”

“ vậy ông có muốn nghe những việc mà ông đã làm không?”

Hắn chưa kịp nói đã bị Giai Nghiên bịt miệng hắn mà kéo đi. Chết tiệt cái tên này hôm nay bị ấm đầu à người ta nói câu nào liền chặt người ta câu đó, may mà cậu ta còn tỉnh táo để ngăn cản hắn lại nếu không… cậu ta lại không dám nghĩ tới

“ Cậu bị điên à? Khi không lại nói với ông ta những chuyện này “

“ Tôi chỉ doạ ông ta một chút, lát nữa cậu sẽ thấy thế nào là báo ứng “

“ Cậu muốn giở trò gì nữa đây?”

Vừa đúng lúc buổi ký kết bắt đầu, chủ tịch Kim vui mừng vừa hạ bút xuống ký đột nhiên bốn năm người trên người mặc đồ bưu điện khiên bức ảnh rất lớn bước vào. Mọi người ngồi bên dưới tò mò nhìn bọn họ, ông Kim chợt khựng lại

“ Các người là ai? Đây là gì”

“ Chúng tôi đến từ chuyển phát nhanh có người gửi cái này đến để chúc mừng ông, làm phiền ông xác nhận giúp chúng tôi “ người đàn ông cầm trên tay sấp giấy đi đến đưa cho ông ta

Ông ta cũng chẳng nghi ngờ bước lên xác nhận, mọi người bên dưới vì sự hiếu kì mà để nghị hắn gỡ bức hình ra xem. Ông ta vì muốn mọi người vui liền chiều ý mà đi đến gỡ tấm che phũ bức hình ra. Bước chân ông ta đột nhiên lùi về phía sau, ông ta hốt hoảng nhìn về tấm ảnh có ghi vài dòng chữ đỏ “ kẻ giết người “ miệng ông ta không ngừng lắp bắp kêu người dẹp nó đi

“ Người đâu mau đem cái thứ rác rưởi này ra ngoài cho tôi”

Mọi người bên dưới thay phiên nhau thì thầm to nhỏ

“ Kim Thịnh đúng là cáo già vì lợi ít giết người còn dám làm “

“ Ban đầu tôi đã biết ông ta giở trò rồi”

Giai Nghiên quay sang nhìn hắn “ Là cậu giở trò?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.