Thiếu Gia Ăn Chơi Đừng Làm Phiền Tôi

Chương 88: Chương 88: Lục Tử Hàn xảy ra chuyện




Sau khi hắn rời khỏi quán bar đi thẳng xuống hầm gửi xe vô tình hắn đụng phải tên dọn dẹp từ đâu đẩy xe ra đụng trúng hắn. Cậu ta thậm chí còn không xin lỗi còn nhếch mép cười bỏ đi, hắn nheo mắt thấy lạ nhưng cũng đành cho qua bỏ tay vào túi quần đi đến chiếc xe của mình

Tên đó sau khi đụng trúng hắn liền gấp gáp bỏ đi đến chiếc xe màu đen được đậu rất xa nơi mà hắn đậu. Cậu ta gõ cửa xe lập tức người trên xe mở cửa

“ Ông Chủ cậu ta xuống hầm gửi xe rồi”

Ông ta gật đầu “ Tốt, mau cho nó nổ đi”

Tên còn lại ngồi kế bên ông ta gật đầu đã hiểu liền nhanh tay chỉnh sửa gì đó trên máy tính của mình

Còn hắn định mở cửa bước vào trong xe đột ngột điện thoại hắn nhận được tin nhắn

“ Anh đã làm việc xong chưa?”

Hắn vô thức nhìn vào màn hình mà mỉm cười không quên nhắn lại cho cô “ Xong việc rồi, bên đó em ổn chứ tên kia không đụng chạm gì em đó?”

Hắn vừa nhấn nút bấm gửi đi lập tức toàn bộ xung quanh hắn đều nổ tung. Ông ta ngồi bên trong xe nghe đằng xa có tiếng nổ to lập tức bật cười thành tiếng

“ Haha Lục Tử Hàn cậu bây giờ để tôi xem cậu còn làm gì để chống đối với tôi, mau cho người đăng tin lên bảo Lục Tử Hàn chết rồi “

“ Vâng Thưa Chu Tổng “

Lập tức báo chí truyền thông đều đưa tin hắn đã chết đương nhiên người thân hắn sau khi nghe được tin tức đều không tin nổi nhất là bố hắn

Lục Như Hải sau khi nhìn thấy tin tức liền đứng không vững ngã khuỵ xuống may mắn có Tử Minh tới đỡ ông “ Bố không sao chứ”

Hơi thở ông không ngừng dồn dập “ Lục Tử Hàn nó…nó”

“ Tất cả hiện trường đã bị nổ tung anh ấy…”

“ Mau cho người lục hết chỗ đó tìm cho ra bằng được anh con về đây bố không tin nó sẽ có trong đó đâu” lòng ngực khó thở tay vuốt nhẹ vào ngực mình cố gắng dặn dò vài câu với Tử Minh

“ Con biết rồi bố cứ nghỉ ngơi ở đây đợi con quay trở về “ anh đỡ ông ấy ngồi ngay ngắn lại trên ghế luôn miệng trấn an ông

[…]

Ngãi Giai đang trong phòng họp liền nhận được cuộc gọi từ Giai Nghiên cơ thể cô bắt đầu cứng đờ lòng ngực như bị ai đó nắm chặt không thể thở được cô vội vàng bỏ ngang cuộc họp chạy ra ngoài thu dọn hết đồ đạt lại bị Nguyên Ân ra sức ngăn cản

“ Em đi đâu vậy chẳng phải chúng ta đang họp à”

“ Em phải về Thượng Hải, Lục Tử Hàn anh ấy chết rồi”

Nguyên Ân bất ngờ trợn tròn mắt “ Em nói thật à”

Cô không trả lời đầu óc cô bây giờ đã trống rỗng chẳng phải ban nãy hắn còn nhắn tin cho cô sao? Sao bây giờ hắn đã có chuyện rồi?

Nguyên Ân thấy cô gấp gáp liền giữ chặt tay cô “ Cậu ta có chết thật hay không thì liên quan gì đến em? “

Cô dừng tay trừng mắt nhìn lấy anh “ Đó là một mạng người đó sao anh có thể vô tình mà nói như thế được? Mau bỏ em ra em phải quay về Thượng Hải”

“ Không bỏ”

Cô vùng vẫy khỏi bàn tay anh “ Nếu anh không bỏ ra sau này đừng trách chúng ta không còn là bạn bè nữa”

“ em vì cậu ta mà tuyệt tình với anh như vậy?”

Cô không trả lời cầm hết đồ đạt bỏ ra ngoài mặc kệ Nguyên Ân tức giận nhìn theo bóng lưng cô

[…]

Cố Tư Kỳ trong lòng cũng rạo rực di chuyển càng lúc càng nhanh hơn “ Giai Nghiên cậu đã cho người lục tung nơi đó chưa?”

Giai Nghiên sắc mắt cũng chẳng dễ chịu gì “ Tôi đã cho người đi lục tung mọi thứ ở chỗ đó lên nhưng vẫn chưa thấy xác cậu ấy”

Cố Tư Kỳ tức giận đánh vào bao cát gần đó “ Chết tiệt tên nào tàn nhẫn dám làm như vậy, tôi mà tìm ra được kẻ đó chắc chắn không tha”

“ được rồi cậu bình tĩnh một chút có được không tôi cũng chẳng khác gì cậu đâu “

Cố Tư Kỳ quay sang mắng “ Sao tôi có thể bình tĩnh được người nằm trong vụ nổ đó là anh em tốt của tôi”

“ Cậu ta cũng là bạn tôi tại sao cậu không thể bình tĩnh lại mà nghĩ cách tìm cậu ấy đi “ Giai Nghiên mất hết kiên nhẫn quát

Cố Tư Kỳ bất lực dựa vào ghế “ Vụ nổ lớn như vậy làm sao có thể tìm thấy cậu ta “

Giai Nghiên đột nhiên cảm nhận được thứ gì đó không ổn liền đứng dậy chạy ra ngoài Cố Tư Kỳ cũng khó hiểu chạy theo sau. Giai Nghiên liền dùng sức đẩy cánh cửa phòng bệnh chạy vào, ngay lập tức cậu ta vội hét lớn gọi người đến, Cố Tư Kỳ từ đằng sau hớt hãi không hiểu chuyện gì đang xảy ra cũng vội chạy ra ngoài gọi người giúp

Ngay tức khắc bốn năm người vội vã chạy đến xem tình hình. Bước chân cậu lùi về phía sau ánh mắt lộ rõ sự căng thẳng, cậu chăm chú nhìn bác sĩ đang cấp cứu cho người phụ nữ nằm trên giường bệnh. Cố Tư Kỳ đứng bên cạnh không ngừng chấp tay cầu nguyện cho bà ấy được bình an

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.