Thuần Tình Nha Đầu Hỏa Lạt Lạt

Chương 392: Chương 392: Hắc viêm long nói dối giúp cô




Dao Dao không còn sức thở ra một hơi: “Xin lỗi.”

Cặp mắt không tự chủ nhìn về chai nước treo đầu giường, đó là chai truyền dịch.

Cô đã nghĩ rằng cuối cùng cô cũng có thể giải thoát nhưng khi mở mắt ra người nhìn thấy đầu tiên chính là Hắc Viêm Long, xem ra người cứu cô là hắn rồi.

Haiz… Trong mắt cô không khỏi xẹt qua tia thất vọng, cô đưa mắt nhìn về Hắc Viêm Long, yếu ớt nói: “Tại sao anh lại ở đây?”

“Trước tiên cô đừng hỏi tại sao tôi lại ở đây, cô mau gọi điện thoại cho Phong Thần Dật đi!”

“Thần... Dật sao?”

Tim đập “thình thịch”, tâm trạng nặng nề khuất sâu trong lòng ngực. Không! Cô không muốn gọi điện thoại cho Phong Thần Dật, không muốn nghe giọng nói của hắn!

“Anh… anh đã nói gì với Thần Dật?”

“Tôi chỉ nói sự thật với cậu ấy thôi.”

Sự thật? Sắc mặt Dao Dao căng thẳng.

À, không thể không nói, Hắc Viêm Long là một người đàn ông vô cùng thông minh! Sau khi nghe lời nói dối của hắn, trái tim đang nặng nề của Dao Dao cũng dịu đi một chút. Tối thiểu là...

Hắn cũng không nói ra hết tất cả những chuyện xảy ra. Ít ra còn để lại cho cô một chút tự tôn.

“Thật phiền phức, đưa điện thoại cho tôi.” Cánh tay hắn thò vào trong chăn của cô lấy điện thoại ra. Chiếc chăn thuận theo tay hắn trượt xuống ngực cô, hai bầu ngực cao vút như ẩn như hiện dần dần lộ ra.

Khuôn mặt Dao Dao thoáng trắng bệch, chợt nhớ lại lúc tự sát, cô không mặc gì cả. Cô hoảng sợ vội kéo chăn lên che lại.

Hắc Viêm Long đứng bên cạnh bất đắc dĩ lắc đầu: “Những gì nhìn thấy được tôi đều thấy hết rồi. Để tôi giúp cô đắp chăn lại.” Nói xong, hắn cẩn thận giúp cô kéo lại góc chăn, che lại thân thể đang lộ ra ngoài của cô.

Giây phút này, Dao Dao cảm thấy xấu hổ vô cùng, ánh mắt cô tránh né không dám nhìn Hắc Viêm Long.

Hắn đưa điện thoại đến cho cô.

Cô chậm rãi nhận lấy, lúc vừa tính bấm số gọi cho Phong Thần Dật thì Hắc Viêm Long mở miệng nói: “Giọng nói của cô bây giờ quá yếu. Nếu như có thể, hãy nói sao cho có một chút “cảm tình” trong đó nha.”

“Vâng.” Dao Dao miễn cưỡng gật đầu, hít một hơi dài, dường như đã quyết tâm gọi cuộc điện thoại này.

“Em ăn no chưa?”

Khi nghe giọng nói ấm áp quen thuộc trong điện thoại, mũi cô chợt dâng lên chua xót.

Phong Thần Dật khi nói chuyện với bất kỳ ai giọng nói lúc nào cũng lạnh lùng, chỉ có khi nói chuyện cùng cô, giọng nói của hắn mãi mãi đem đến cho cô cảm giác ấm áp.

“Tại sao em không nói chuyện?”

Lấy lại tinh thần, Dao Dao căng thẳng nuốt nước bọt, dốc hết sức lực toàn thân lên tiếng: “Em ăn... no rồi.”

“Hiện giờ em đang đi đâu? Tên Viêm Long kia có bắt nạt em không?”

Hắc Viêm Long bên cạnh thấy đôi mắt Dao Dao đỏ ửng lên, chỉ sợ cô làm lộ chuyện ra, nên hắn vội lấy lại điện thoại: “Tôi bắt nạt cô ấy đó, cậu có thể làm gì được tôi?”

“Tại sao anh lại ở chung một chỗ với Dao Dao vậy?”

“Cậu ghen à?”

“Thôi quên đi, tôi còn có việc, không nói với cậu nữa.”

Lúc Phong Thần Dật bất mãn tắt điện thoại, nước mắt của Dao Dao cũng lập tức chảy xuống...

“Hu hu hu...” Cô không muốn khóc trước mặt Hắc Viêm Long nhưng cô thật sự kiềm chế không nổi nữa, cô không nhịn được nữa.

Có trời mới biết, khi nghe giọng nói của Phong Thần Dật, lòng cô rất là khó chịu, cả thân thể như sống trong lò luyện ngục, trong lòng đau xót, không cách nào diễn tả.

Tại sao, tại sao cô không chết đi, sao vẫn tỉnh lại. Tỉnh lại để làm gì? Cô không muốn đối mặt với những chuyện này? Cũng bởi vì không muốn đối mặt nên cô mới lựa chọn chết đi.

Tiếng khóc đứt quãng nặng nề vang lên trong gian phòng, nghe thật là thê lương.

Hắc Viêm Long đứng bên giường nghiêng đầu đi, sắc mặt khó coi nắm chặt tay.

Thật sự hắn không nghĩ đến, cô nhóc này lại khóc như vậy, làm tim hắn cũng đau theo. Thậm chí hắn cũng có thể cảm giác được, tâm trạng của cô vào lúc này?

Thật là quá dằn vặt người khác. Hiện tại hô hấp của hắn cũng trở nên khó khăn...

Một lúc sau.

Tiếng khóc rốt cuộc cũng ngưng lại.

Lúc này Hắc Viêm Long mới dám quay đầu nhìn cô: “Cô… cô muốn làm gì?”

“A, nếu như đã không chết được. Vậy cũng chỉ có thể...”

“Đừng nói với tôi cô muốn ly hôn với Phong Thần Dật nha.” Hắc Viêm Long mở miệng hỏi, bên trong con ngươi lóe lên ánh sáng lạnh lùng.

“Vậy anh nói đi tôi còn có thể làm gì đây? Hiện tại, ngay cả giọng nói của Phong Thần Dật tôi còn không dám nghe, sau này làm sao tôi có thể gặp anh ấy nữa?”

“Tại sao không thể gặp?” Hắc Viêm Long hé mắt nhìn cô: “Người sai lầm, không phải cô, cũng không phải Phong Thần Dật, không cần phải trừng phạt cả hai như vậy! Nếu như cô ly hôn với Phong Thần Dật, chỉ có thể để người khác đắc ý mà thôi! Là phụ nữ, cô nên học cách làm thế nào để sống ngày càng tốt hơn, để những kẻ kia tiếp tục điên cuồng, tiếp tục đau khổ mới đúng!”

“Nhưng bây giờ tôi rất đau khổ! Kẻ điên cuồng chính là tôi.”

Nếu cô không kết hôn với Phong Thần Dật thì Ngự Ngạo Thiên sẽ không trở nên như vậy, hắn là kẻ máu lạnh vô tình làm sao chịu nổi chuyện kích thích đến thế?

Nhìn đôi mắt tràn đầy đau khổ của Dao Dao, Hắc Viêm Long âm thầm nở nụ cười, xem ra cô nhóc này cũng không biết Ngự Ngạo Thiên đối với cô là...

“Tin tôi đi. Cô và Phong Thần tình cảm càng tốt thì hắn ta, sẽ càng đau khổ hơn!”

Đúng vậy.

Cho đến giờ này, cuối cùng Hắc Viêm Long cũng hiểu được câu nói: “Yên tâm, Ngự Ngạo Thiên chắc sẽ không tổn thương đến Dao Dao...” kia của Phong Thần Dật rồi.

Hóa ra, Ngự Ngạo Thiên để tâm đến Dao Dao như vậy!

Tất cả mọi người ở trong một vòng tròn lẩn quẩn, Hắc Viêm Long đã nghe qua vô số chuyện của Ngự Ngạo Thiên, càng hiểu thái độ đối với phụ nữ của hắn.

Không muốn mất tự do và vướng bận, một người đàn ông dứt khoát như hắn, làm sao lại đi quấn lấy phụ nữ không buông đây? Lại còn cưỡng hiếp thô bạo như vậy? A, Ngự Ngạo Thiên hắn đâu có đói khát đến nỗi bỏ đi thân phận của mình mà đi cưỡng hiếp một người phụ nữ, hắn còn là con người sao?

Trừ phi...

Ngự Ngạo Thiên quá quan tâm đến cô gái này, mới có thể liều lĩnh như vậy, điên cuồng làm ra chuyện đó! Mục đích của hắn đơn giản chỉ là muốn Dao Dao bởi vì xấu hổ với Phong Thần Dật, do đó cuối cùng sẽ phải ly hôn.

Ôi... Bụng dạ hắn thật khó lường, người đàn ông không từ bất kỳ thủ đoạn nào để đạt được mục đích!

Nghĩ tới đây, Hắc Viêm Long âm thầm cười. Cúi xuống, ngồi bên cạnh Dao Dao, chậm rãi nói: “Phụ nữ, có một số việc đã xảy ra, chúng ta cũng không thể khống chế được, cũng không cần phải tự trách mình. Chi bằng hãy nhìn đến tương lai, dùng cách khác, đi bù đắp cho người yêu quí của cô.”

Cô hiểu ra ý tứ trong lời nói của Hắc Viêm Long, nếu không cô cũng không nghĩ đến sau khi kết hôn với Phong Thần Dật, muốn ở cùng hắn đến suốt đời. Có thể...

“Haiz, đây cũng không phải là lần đầu tiên, tôi thật sự không để trong lòng!”

“Không phải là lần đầu tiên sao?”

Lẽ nào, lần trước Dao Dao bị Ngự Ngạo Thiên bắt cóc...

A, hiện tại Hắc Viêm Long ngày càng hiểu rõ mục đích của Ngự Ngạo Thiên. Có điều, hắn cũng thật khâm phục Phong Thần Dật. Không chừng Phong Thần Dật đã nhìn thấu dụng ý của Ngự Ngạo Thiên, vì vậy cho dù như thế nào hắn đều lựa chọn kết hôn cùng với Dao Dao.

Nhưng mà...

Hai người đàn ông trong bóng tối giao chiến với nhau, cũng vô tình làm cho cô gái này tổn thương đầy mình. Hiện tại, Hắc Viêm Long thật cảm thông với tâm tình Dao Dao nhưng hắn chỉ có thể lạnh nhạt nhìn tất cả những việc đang diễn ra...

Cuộc chiến của hai người đàn ông này cũng vì Dao Dao. Nếu một trong hai người không chịu bỏ cuộc, ba người này sẽ vĩnh viễn, vĩnh viễn sống trong đau khổ không thể giải thoát.

Giờ đây, cuối cùng hắn đã hiểu rõ, tại sao Phong Thần Dật không cho hắn xen vào chuyện của ba người bọn họ rồi...

“Ngay cả khi trong lòng cô không quên được chuyện này thì cô cũng phải dùng mọi cách để quên! Bằng không, Thần Dật cũng sẽ đau khổ giống cô! Cô hiểu không?” Vẻ mặt Hắc Viêm Long đột nhiên trở nên vô cùng nghiêm túc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.