Hàn ý nhập thể, Thiết Huyết có cảm giác cả cử động cũng có chút khó
khăn, máu cũng bị đọng, nhưng hắn vẫn ra vẻ không tâm. Mà hắn, hắc vụ
càng càng nồng đậm, từng chút một khuếch tán ra bao thân thể hắn, dường
như sắp nổi lên cái gì đó. Khí tức dày đặc, lộ ra nét quỷ dị mờ ảo.
-Thiết Huyết này rốt cuộc muốn làm gì?
Mộ Dung Ngạo Hàn vẻ mặt hoặc, ánh mắt Thiết Huyết là kẻ mưu kế thâm
sâu, hắn cũng không cho rằng đối phương đang phô thế, chỉ là công pháp
Thuyết Huyết kỳ dị khiến hắn một điểm cũng không nhìn ra. Vì để phòng
vạn nhất, Mộ Dung Ngạo Hàn khẽ động một cái, thần ý chí tụ phút chốc bạo phát, một cỗ hơi thở thê lương cả Đăng Thiên Thai, cả Nhạc Phàm và Chu
Khang Cảnh cũng bị bao phủ đó.
Núi cao điệp, thiên địa thương, nơi nào cũng cơ, hiểm.
Một thế giới hư ảo, nơi nơi đều cảnh tượng thời Hồng Hoang, sau khi hợp cảm của Nguyên Hoang Đại Tôn , ý cảnh tụ mà thành, hơn nữa thế giới Đại Tôn vẫn đang chậm rãi biến hóa, một khi thế giới riêng đó được thành
hình đương nhiên Mộ Dung Ngạo Hàn sẽ chân chính thành Đại Tôn. Hiển
nhiên, quá này là vô cùng lâu dài, phi lại có cảm buông xuống.
-Mộ Dung Ngạo Hàn này quả là một đại thiên kiêu, vòng ba lại có thể đem ý cảnh đề thăng đến độ như thế này! Ngày sau ắt sẽ thành một kẻ địch
mạnh, ra ta phải sát thật kỹ a.
Chu Khanh Cảnh còn
chưa kịp cảm khái đã phải đi. Phía sau hắn, Nhạc Phàm vẫn không đuổi sát không tha. Mà ở một phương khác, hắc vụ Thiết Huyết đã khuếch tán xa
đến mà bản thân hắn vẫn như cũ bất động sừng sững giữa thiên địa, căn
bản không chịu ảnh hưởng bởi ý cảnh của Mộ Dung Ngạo Hàn.
-Thiên địa hỗn độn, âm dương biến hóa, chính đạo ma đạo đều là một đại đạo.
Thanh âm của Thiết Huyết từ bên hắc vụ ra, giống như lời chỉ dẫn từ
thời viễn cổ làm cho tâm thần ta động. Thanh âm dần dần nhỏ đi, hắc vụ
cũng ầm ầm bạo phát cả Đăng Thiên Thai. Ý cảnh của Mộ Dung Ngạo Hàn
phảng phất như bị nhuộm dần bởi hắc vụ, hóa thành một phiến hắc ám, hoàn toàn biến thành một thế giới khác.
Cái gì là ma, ma
là vì tâm có quỷ, vì thế có tội lỗi từ tâm mà ra, bất tử bất diệt… Đủ
loại ý niệm hóa thành ác, đủ loại chấp niệm hóa thị phi, đủ loại ý xằng
bậy hóa thành dục vọng, đây là “Ma”.
Tiên phật cầu
siêu thoát, ma thần cầu tự tại, đạo của Thiết Huyết tức là ma đạo, lấy
đại lực, đại tuệ, thành tựu đại năng chí tôn, tiêu dao cùng đất bản tâm
thẳng.
-Cửu chi thuật, vô cực đại đạo nhất tá thiên chi dẫn thiên chi tội, tụ chân !
Một tiếng quát nhẹ lên, hắc vụ kịch liệt dao động, tại đỉnh đàu Thiết
Huyết tụ ra chín khỏa hắc châu, tựa bầu thần tùy ý đổi, tạo thành một
bức kỳ diệu, léo ra một đám đám kì dị khác.
- … Cửu Huyền Diệt Thần Đồ!
Mộ Dung Ngạo Hàn chợt biến sắc, lập tức lấy ra một kỳ bảo phòng bát
phẩm che chắn, lòng vô cùng cảnh giác Thiết Huyết. Kẻ khác có lẽ không
biết nhưng Mộ Dung Ngạo Hàn rất rõ ràng, căn cứ vào điển tịch của Phiêu
Miểu Tông ghi lại, Cửu Huyền Diệt Thần Đồ là kỳ thiên thư do chín vị đại năng sáng tạo ra, bằng vào vô thượng đại đạo, mỗi một khỏa châu giống
như một sao, lực lượng vô cùng, vĩnh hằng bất diệt.
- Đó là cái gì?
- Cảm giác thật là khủng khiếp, chín khỏa châu kia rốt cuộc là cái gì vậy?
-Thiết Huyết này cũng không phải kẻ tầm thường a.
-Xem ra Mộ Dung Ngạo Hàn gặp phiền toái lớn rồi.
Chín khỏa hắc châu vừa xuất hiện, tất cả các tu sĩ, cả đám Thập Phương
Diện Diệu Âm Tử đều khiếp sợ. Trước tiên không nói đến chín khỏa hắc
châu lực cường đại bao nhiêu, chỉ cần nó phát ra khí tức hủy diệt đủ làm cho Thiên Đạo cường giả sợ hết hồn.
- Cửu Huyền Diệt Thần Đồ… Dĩ nhiên là Cửu Huyền Diệt Thần Đồ a.
Diệu Âm Tử lẩm bẩm một mình, nội tâm vô cùng động, nàng không thể được
một đại kỳ thư thượng cổ lại xuất hiện Thiết Huyết. Trong ấn tượng của
nàng, Cửu Huyền Diệt Thần Đồ chỉ là mấy năm qua chỉ chứ chưa thấy ai có
nó.
Chính khỏa hắc châu xếp thành hàng, tạo thành một
bộ diệt thế chi cảnh đem Mộ Dung Ngạo Hàn vây vào đó. Trong chốc lát thế cục khiến cho mọi còn chưa kịp tiếp nhận. Thiết Huyết đột nhiên hiển
khiến Chu Khanh Cảnh chú ý. Đồng dạng là một kẻ nắm giữ một đại kỳ thư
Tử Loan Chân Long Giám, Chu Khanh Cảnh không chỉ một lần cùng Thiết
Huyết giao thủ. Đương nhiên hắn hiểu rõ sự lợi hại của Cửu Huyền Diệt
Thần Đồ hơn ai hết. Hiện tại, mặc dù là hắn đi đối chiến Thiết Huyết,
hắn cũng không nắm chắc bằng vào năng lực của mình có đủ để thắng Thiết
Huyết không, huống chi sau lưng hắn còn một phiền toái lớn hơn.
"Cứ để kết thúc như vậy cũng không phải biện pháp, Mộ Dung Ngạo Hàn một khi bị đánh bại, Thiết Huyết tất nhiên sẽ có cơ hội cùng Nhạc Phàm hợp
sức đối phó với ta".
Biết không thể kéo dài hơn nữa, Chu Khang Cảnh tức thì một đạo thần thông rất liền tụ ra nhằm về phía Nhạc Phàm đánh tới.
- Thần thông thuật Long Thăng Cửu Thiên.
Cự thét gào, xé rách hư không tiếp hiện ra mặt. Nhạc Phàm không chút do dự lập tức ba tiếp đem đạo thần thông kia đánh Chẳng qua vì lực lượng
phản chấn cho nên thân hình hắn có chút động. Tận dụng cơ hội, Chu Khang Cảnh tụ ý cảnh, một đạo khí tức thâm sâu tỏa ra bên cơ thể. Tử khí
thiên, vạn chín đầu cự lần lượt đổi, vờn Chu Khanh Cảnh làm cho ta có
cảm giác cao cao tại thượng, cảm giác vô cùng tôn quý. Thậm chí làm cho
những tâm chí không kiên định, lòng ra một tia sùng bái. Rồng là vương
giả, cùng thời với thần tiên, do thiên địa ra, là chúa tể nắm vạn vật,
thọ dài dằng dặc, chí tôn vô thượng. Đó là Chu Khang Cảnh hợp cảm của
Cực Kiếm Đại Tôn biến hóa hình thành ý cảnh... Chân Long Chi Cảnh. Một
âm đạm mạc quẩn thiên địa, phảng phất như chí tôn hiệu lệnh, chín đầu cự lượn, gắt gao quấn Nhạc Phàm làm hắn không thoát ra được. Nói thì chậm
nhưng thực ra rất hết thảy mọi thứ phát chỉ diễn ra nháy mắt.
- Lý Nhạc Phàm bị áp chế sao?
- Không thể được, đế vương thế tục này quả thực không tầm thường, cả Lý Nhạc Phàm cũng bị hắn áp chế, không biết Lý Nhạc Phàm sẽ ra sao đây.
- Ý cảnh thật là lợi hại, chín đầu cự đã tụ thành thực chất, quả thực có thể áp hết thảy a.
- Đúng vậy! Nếu có thể diễn biến ra một thế giới, Chu Khang Cảnh này sẽ có thể đạt được thành tựu Đại Tôn chi vị.
Dưới sự vây hãm, Nhạc Phàm dùng sức dãy dụa, phẫn nộ rít gào. Chỉ tiếc
chín đầu cự này cũng không phải vật thường, mặc dù hắn có bản lĩnh thông thiên nhưng thời cũng vô phương thoát ra. Chu Khanh Cảnh đem Nhạc Phàm
tạm thời áp, thế nhưng biểu tình khuôn mặt hắn càng Mỗi đạo lực lượng
hắn đánh ra lại làm thần hắn tiêu hao cực đại, thật sự hắn không thể
tưởng tượng được lực lượng của Lý Nhạc Phàm cường đại đến mức như vậy,
cả Chân Long chi cảnh của mình cũng khó có thể áp chế, chỉ cần sơ sảy
một chút thôi chỉ sợ sẽ bản thân cũng khó bảo toàn.
Vì vậy hắn
không thể không toàn lực ứng phó. Mà phía bên kia, Thiết Huyết lại có
động tĩnh mới. Hắc vụ bao phủ giống như vạn ma chi cảnh, thỉnh thoảng
lại đến từng quỷ khóc thần kêu, âm vô cùng thảm thiết. Mà Mộ Dung Ngạo
Hàn thân bị bao vây đó cảm nhận được một cỗ lực lượng hủy thiên diệt
địa, tử luân hồi, khí tức chết chóc, vô số hình ảnh tàn khốc lượn lờ mắt nhưng hắn vẫn giữ được tâm kiên định.
- Thiết chỉ bằng thứ này mà vọng tưởng vây khốn ta sao? Ngươi quá thơ rồi.
Mộ Dung Ngọa Hàn lấy ra một vật đó là vật mà thái thưởng lão Phiêu Miểu Phong cho hắn: cửu phẩm kỳ bảo hộ thân “ Trấn Hồn Ấn ”. Mộ Dung Ngạo
Hàn vừa lấy ra, đại thịnh đem hắc vụ hắn xua hết thảy, tất cả hơi thở
khủng bố đều thành hư không, chỉ còn lại sự bình thản bình.
- Trấn hồn pháp ấn, bất động chi căn, thiên vạn áp
Theo tiếng Mộ Dung Ngạo Hàn xướng lên, “ Trấn Hồn Ấn ” chậm rãi lên cao hóa thành một núi lớn, hướng về phía Thiết Huyết đè xuống, tình thế rốt cuộc lại đổi.
Cửu biến hóa, diễn hóa thiên địa, đại
thần Thiết Huyết khẽ động một cái, chín khỏa châu lại biến thành một bàn lớn nâng Trấn Hồn Ấn lên.