Trên Tinh Thần Thai, Đạm Thai Tư Tư một thân hắc y, mặc trang phục thiếu phụ, diễm lệ như hoa, nhìn qua so với đám người Đạm Thai Chí còn trẻ
hơn một chút.
Đối với Lý Nhạc Phàm này, Đạm Thai Tư Tư phát hiện
ra bản thân mình căn bản không tìm được một ít tin tức hữu dụng nào,
ngoại trừ đánh một trận cùng Ma Kiếm lão nhân ra thì chính là chống lại
một chưởng của Thánh Ngôn Đại Tôn.
Thông qua phân tích của bản
thân, Đạm Thai Tư Tư nghĩ thân thể Lý Nhạc Phàm có lực lượng phi thường
cường đại, hẳn là tu luyện một môn thượng cổ luyện thể thuật, hơn nữa
cảnh giới cực cao, nếu như bị hắn áp sát tới gần, bản thân nàng rất khó
chống lại, kết quả của Đạm Thai Trung là minh chứng rõ ràng nhất.
- Lý Nhạc Phàm, ngươi và tiểu tiện nhân Mặc gia kia hợp mưu giết chết Hạo nhi, ngày hôm nay Đạm Thai gia chúng ta sẽ bắt ngươi nợ máu phải trả
bằng máu.
Đạm Thai Tư Tư lạnh lùng quan sát đối phương, lập tức lấy ra kỳ bảo hộ thân.
Vật này có tên là Huyền Quang Kính, lục phẩm kỳ bảo thuộc tính phòng ngự,
khiến cho lực lượng tiếp xúc với nó biến thành vô hình. Loại kỳ bảo
phòng ngự bậc này, coi như là kỳ bảo công kích hạng nhất cũng khó có thể phá vỡ phòng ngự, mà Đạm Thai Tư Tư chính là dựa vào vật ấy, dưới thế
tiến công của đỉnh phong cường giả mà kiên trì không ít thời gian.
Nhìn thi thể Đạm Thai Tư Tư ở trên đài, sắc mặt Đạm Thai Chí biến thành màu
đen, toàn thân run lên nhè nhẹ, không biết là phẫn nộ hay e ngại.
Một quyền đánh ra, quang mang dao động, dường như yếu đi vài phần.
- Hắn... Hắn còn là người sao?
Phía dưới tức thì tĩnh lặng, mọi người chìm đắm trong quyền uy của Lý Nhạc
Phàm. Tu vi Thiên Đạo thượng cảnh cửu phẩm, không ngờ lại không đỡ được
quá ba quyền của hắn. Dũng mãnh như vậy quả thực xứng với bốn chữ, cái
thế vô song.
Một công một phòng, Đạm Thai Tư Tư còn lo lắng, đem Bách Hoa Châm giấu trong ống tay áo, để phòng ngừa vạn nhất.
Thấy một quyền của Lý Nhạc Phàm đến, Đạm Thai Tư Tư vội vã khởi động Huyền
Quang Kính, một tầng quang mang lập tức bao phủ lấy nàng.
Oanh!
Trong lòng Bộ Vũ Tình có chút không cam lòng, thế nhưng cũng chỉ có thể thống khổ nhắm lại hai mắt.
Một màn như vậy khiến cho những tu sĩ đứng xem sợ hãi than, một động tác
đơn giản như vậy, thời gian, lực lượng, kỹ xảo đều vô cùng ảo diệu.
- Tình nhi, hiện tại cừu nhân của ngươi đang ở trước mặt, ngươi đã nghĩ tới nhân quả khi đó chưa?
Quyền thứ hai tiếp tục được đánh ra, uy thế so với quyền thứ nhất còn mạnh
mẽ, cường liệt hơn nhiều, trực tiếp đánh tan vòng bảo hộ Huyền Quang
Kính.
Sau khi vòng bảo hộ tan vỡ, Đạm Thai Tư Tư dùng tâm thần ngự kiếm vọt về phía Lý Nhạc Phàm.
Kiếm như sợi tóc, vô thanh vô tức, không có vết tích.
Vừa ra tay đã xuất tuyệt chiêu, Đạm Thai Tư Tư này quả nhiên là hạng người tàn nhẫn.
Trong quang mang chói mắt, Nhạc Phàm bỗng nhắm hai mắt lại, đem tinh thần ý chí của mình dung nhập vào bên trong quyền kình.
Ba!
Đạm Thai Tư Tư chiến bại, bị quyền kình đánh chết, kỳ bảo không cứu được nàng, thần thông không cứu được nàng.
Xuy!
- Còn ai ra nữa?
Sau khi lấy Huyền Quang Kính, Đạm Tham Tư Tư lại lấy ra một thanh kiếm,
thân kiếm như sợi tóc, trơn tuột như ngọc, cũng là môt kiện kỳ bảo lục
phẩm, tên là Thanh Ti kiếm, công kích dị thường sắc bén.
Lực phá vạn quân! Thế nhưng dưới lực lượng cường đại, lại bị nghiền nát, trên mặt Huyền Quang Kính xuất hiện từng vết nứt.
Phía Thánh Vực, một đạo ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Lý Nhạc Phàm, vừa mang theo sự cừu hận lại thêm vài phần sợ hãi.
Bồng!
Thế nhưng, cho dù xuất ra hai kiện kỳ bảo Đạm Thai Tư Tư vẫn bất an, nàng
giơ hai tay lên bấm bí quyết, từng đạo lưu quang bạch sắc bắn vào trên
mặt Huyền Quang Kính, phát ra quang hoa chói mắt.
Lực lượng xuyên thấu phòng ngự, nắm tay Nhạc Phàm rốt cuộc đánh vào trên người Đạm Thai Tư Tư, đánh xuyên qua ngực của nàng.
Vẻ mặt Đạm Thai Tư Tư không thể tưởng tượng được nhìn vào cánh tay phải
của Lý Nhạc Phàm, không phải là vì đối phương tiếp được công kích của
mình, mà là bởi vì đối phương không ngờ lại lấy thân thể kiếm lấy kiếm
của nàng.
Viêm Long bay lượn, hỏa thế xung thiên khiến cho mọi người phía dưới ngây ngốc.
Mắt thấy độc châm bay ra, Nhạc Phàm không còn tránh kịp, thân thể run lên,
đem kình khí hóa thành viêm long, dùng hỏa vân lực bảo vệ thân thể.
Đường đường là lục phẩm kỳ bảo, cứ như vậy bị người ta bắt lấy trong tay,
không có tạo thành nửa điểm thương tổn nào. Đạm Thai Tư Tư thậm chí còn
đang hoài nghi có phải mình hoa mắt hay không, không ai hiểu sự sắc bén
của Thanh Ti kiếm hơn nàng, cũng khó trách nàng lại sợ hãi như vậy.
Còn đây là thần thông Thiên Quang thuật, cùng bộ với Huyền Quang Kính. Hai
thứ kết hợp diễn biến ra ngàn vạn quang mang, hình thành phòng ngự cường đại, hỗ trợ lẫn nhau, được gọi là vạn pháp không phá.
Thế nhưng từ đầu tới cuối, biểu tình trên mặt Nhạc Phàm không có bất luận biến hóa gì.
Trầm mặc một lát, sự lo lắng bao phủ toàn bộ Đạm Thai gia.
Tử vong! Tử vong! Tử vong!
Trong khoảng thời gian ngắn, cả tòa Tinh Thần Thai được bao phủ bằng quang mang vạn trượng.
Trước khi hai đạo quyền kình tan đi, quyền thứ ba của Nhạc Phàm lại tới, mang theo thiên uy cuồn cuộn, như thần tới trợ, bắn thẳng về phía Đạm Thai
Tư Tư.
Dừng lại một chút, Thiều Tĩnh Từ lại nói:
- Đại ca
ngươi giết người vô tội, phụ thân ngươi giáo dục con không tốt, bao che
dung túng, bọn họ đều bị nhân quả cuốn thân, không thể trách được người
khác. Ngươi trước đây tuy rằng ngang ngược kiêu ngạo, lại cũng không có
làm gì sai, vì vậy ngươi mới có thể tránh được một kiếp, nếu như ngươi
vẫn khăng khăng tiếp tục chọn cách trả thù, thì sẽ chịu cảnh diệt vong.
Oanh!
Thiều Tĩnh Từ nhìn đồ đệ của mình, trong lòng cũng không ngừng cảm khái.
....
Một đạo hàn mang hiện lên, bắn thẳng về phía mi tâm Nhạc Phàm.
Ngay trong nháy mắt nắm tay Nhạc Phàm hạ xuống, Bách Hoa châm trong tay áo
của Đạm Thai Tư Tư thình lình bắn ra, phát ra hơn ngàn độc châm.
Thấy Đạm Thai Tư Tư cẩn thận như vậy, người của Đạm Thai gia không khỏi thở
phào nhẹ nhõm, đối với lực phòng ngự của nàng, bọn họ dường như rất tự
tin.
Đạm Thai Tư Tư chưa bao giờ cảm thấy sự sợ hãi bao trùm như
bây giờ, nàng cũng chưa bao giờ nghĩ tới bản thân mình lại có một ngày
như vậy. Thế nhưng khác với Đạm Thai Trung, trong hai mắt sợ hãi của Đạm Thai Tư Tư lại hiện lên vẻ điên cuồng.
- Đệ tử hiểu rõ.
..
Ý niệm trong đầu mọi người chợt lóe, tức thì rùng mình. Quả nhiên là độc
phụ, ngay cả khi chết cũng phải cắn người khác một ngụm.
...
Đồng quy vu tận! Đạm Thai Tư Tư muốn đồng quy vô tận.
Thân thể Bộ Vũ Tình run nhè nhẹ, khom người cúi đầu nói:
- Ta... Đệ tử không phải là đối thủ của hắn.
Thiều Tĩnh Từ gật đầu nói:
- Ngươi có thể tự biết mình như vậy cũng tốt. Ngươi không phải là đối thủ của Lý Nhạc Phàm, Cao Đình cũng không phải... Ngay cả đám người chúng
ta cũng không có một người nào là đối thủ của hắn.
...
Một tiếng vang nhỏ vang lên, dường như có một vật gì đó bị Nhạc Phàm nắm
trong tay, mọi người định thần nhìn lên, hóa ra đó chính là Thanh Ti
kiếm của Đạm Thai Tư Tư.
Oanh!
- Thanh Ti Kiếm.
Nguy hiểm kéo tới, Nhạc Phàm không thể không tránh, dưới ánh mắt kinh dị của mọi người, hắn chậm rãi giơ tay phải lên...