Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Chương 280: Chương 280: Gương mặt thật




Phù Cừ xùy một tiếng, tựa như nhìn thấy suy nghĩ trong lòng ông, nâng ly rượu lên uống sạch.

“Rượu vang đỏ không tồi.” Dung Thịnh lại không băn khoăn, cũng uống một ngụm, hương vị rất thuần, là loại chính tông, còn thuận tiện đánh giá.

Vạn tiên sinh hơi xấu hổ, cho rằng mình quá tiểu nhân, nói sang chuyện khác, “Dung thiếu, quặng Quá Tinh Thạch kia, tôi thấy vị Lộ tiên sinh có khả năng sẽ không đáp ứng, chẳng lẽ chúng ta phải từ bỏ?”

“Ai bảo tốc độ chúng ta chậm hơn họ, nếu có thể mua hành tinh Vala sớm một chút thì tốt rồi, lúc trước bảo ông điều tra thân phận chủ nhân hành tinh Vala, kết quả thế nào rồi?” Kém một bước là kém tất cả, Dung Thịnh cũng không muốn nói giả thiết ‘nếu’ cái gì.

“Không tra được.” Vạn tiên sinh lắc đầu, “Thân phận của cậu ta được thiết lập che giấu, nhưng hành tinh Vala xác thật đã có chủ, đối phương nói bọn họ cũng không có biện pháp, muốn lấy được quyền hạn khai phá hành tinh Vala, chỉ có thể được chủ nhân cho phép mới được.”

“Vậy thì khó làm.” Dung Thịnh cũng thấy khó khăn.

Phù Cừ rót cho anh ta một ly rượu vang nữa, “Biện pháp đều là do con người nghĩ ra, nếu quặng Quá Tinh Thạch thật sự quan trọng như vậy, dùng chút thủ đoạn cũng không có gì.”

Dung Thịnh nheo mắt lại, “Thủ đoạn à, những người canh giữ ở bên người cậu ta trông đều không dễ chọc, nếu ta thật sự làm như vậy, cuối cùng sợ là chính ta sẽ gặp bất lợi.”

“Nhưng đối phương hình như cũng hoàn toàn không cho Thái Tử tập đoàn năng lượng tổng hợp mặt mũi đâu, không phải anh đã thề trước mặt phụ thân nhất định sẽ thành công sao?” Phù Cừ vòng đến phía sau anh ta, tay nâng ly rượu từ sau lưng câu lấy cổ anh ta.

Dung Thịnh thuận theo uống một ngụm trong ly của nàng, “Có một đám người lợi hại canh giữ bên người, còn có thể trợ giúp Adolf thống trị toàn bộ khu C, ngay cả khu A và khu B đều rơi vào trong tay đối phương, bọn họ không cho ta mặt mũi là cái chắc.”

“Vậy Dung thiếu tính toán cứ từ bỏ như vậy sao?” Phù Cừ khẽ nhăn mày nơi họ nhìn không tới.

“Quặng Quá Tinh Thạch cần thiết thật, nhưng nếu không có biện pháp, cũng chỉ có thể từ bỏ thôi.” Dung Thịnh nhéo tay nàng.

Vạn tiên sinh nghe được lời này tức khắc thở dài nhẹ nhõm, sợ Dung thiếu không cẩn thận làm lộ ra quặng đá năng lượng.

“Vậy thật quá đáng tiếc.” Phù Cừ nói, không khuyên bảo nữa.

Vài ngày sau, Lộ Lê bên kia vẫn không trả lời, Dung Thịnh quyết định lại nỗ lực thêm một lần, đến ngôi nhà trắng tìm y nói chuyện lần nữa.

Lúc này Phù Cừ không đi theo, chờ hai người đi rồi, nàng trở lại phòng của mình, liên lạc với một người.

“Nhanh như vậy đã tìm ta, thành công rồi à?” Máy truyền tin bên kia truyền ra âm thanh máy móc.

“Nào có dễ dàng như vậy, Dung Thịnh bên này có khả năng không có cách, tôi hoài nghi Adolf và cấp trêи hắn đã hoài nghi quặng Quá Tinh Thạch, vẫn luôn kéo dài chuyện này, kết quả cuối cùng có khả năng sẽ không như ý chúng ta.”

“Như vậy không thể được, chúng ta cần phải có quặng đá năng lượng.”

“Tôi biết, nếu con đường Dung Thịnh này đi không thông, chúng ta chỉ có thể tự mình xuống tay, như vậy nguy hiểm sẽ tương đối cao, người mua hành tinh Vala có thân phận gì, đến bây giờ chúng ta cũng không biết.” Phù Cừ nói.

“Mấy ngày hôm trước không phải em đi cùng Dung Thịnh gặp người kia à, có chụp ảnh không?”

Phù Cừ tiếc nuối lắc đầu, “Ngày đó không có cơ hội, trừ hắn ra, còn có mấy người cũng ở nơi đó, bọn họ nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của chúng tôi, không thể xuống tay.”

Ban đầu nàng cũng muốn chụp trộm ảnh Lộ Lê, xong việc lại điều tra, nhưng không ngờ người dẫn bọn họ đi vào căn bản không cho cơ hội nào.

“Vậy xuống tay từ trêи người Dung Thịnh đi, bằng mỹ mạo của em, bằng si mê của hắn với em, làm cho bọn họ đấu với nhanh, hẳn là điều em am hiểu nhất.”

Ánh mắt Phù Cừ lạnh lùng, tựa không vui vẻ gì khi nghe đối phương nói những lời này, “Dung Thịnh cũng không phải kẻ ngốc, mặt ngoài hắn nói gì nghe nấy, bị sắc đẹp mê hoặc, trêи thực tế lúc cần lý trí vẫn rất lý trí.”

“Cho nên em phải nghĩ biện pháp, chớ quên, em chính là Phù Cừ, đã từng có bao nhiêu đàn ông bị em mê hoặc xoay quanh, ta tin năng lực của em, đừng làm ta thất vọng.” Dứt lời liền ngắt thông tin.

Phù Cừ dựa lưng vào vách tường, một bàn tay che lại đôi mắt, nàng tình nguyện để mình không phải Phù Cừ.

Bên kia, Dung Thịnh lại lần nữa đến chào hỏi, nguyên tưởng rằng sẽ bị ngăn trở, thậm chí bị cự tuyệt gặp mặt, nhưng đối phương lại không cần thông báo đã mời bọn họ đi vào. Mang theo suy nghĩ hoài nghi, bọn họ đi theo Hồ Uy Phàm vào đại sảnh.

Trong đại sảnh lúc này đây trừ Lộ Lê, còn có thêm một đám người, Dung Thịnh nhìn về phía Tần Vũ khí thế cường đại nhất, trông xa lạ, lại nhìn về phía mấy người Chu Tuấn Ngạn bên cạnh, đôi mắt thiếu chút nữa bay ra ngoài.

“Anh, anh là Chu thượng tá của quân đoàn I?”

Chu Tuấn Ngạn thường xuyên làm đại biểu cho Tần Vũ xuất hiện trước công chúng, Dung Thịnh cũng không xa lạ với anh ta.

“Hóa ra Dung thiếu biết tôi.” Chu Tuấn Ngạn gỡ mắt kính xuống, bớt văn nhã, thêm ôn hòa.

Nhưng Dung Thịnh biết vị Chu thượng tá này tuyệt đối không phải người ôn hòa, lại nhìn Noyce và Tần Sương bên người anh ta, hai vị này cũng đều không xa lạ gì, bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, không khỏi hít một hơi khí lạnh.

“Xem ra Dung thiếu hẳn đã nghĩ ra rồi, hai vị này là thượng tướng và phu nhân của chúng tôi, phu nhân của chúng tôi lúc trước anh đã gặp qua rồi.” Chu Tuấn Ngạn dường như không nhìn thấy khϊế͙p͙ sợ trêи mặt anh ta, tốt bụng giới thiệu.

Loảng xoảng một tiếng.

Dung Thịnh không có việc gì, là Vạn tiên sinh phía sau, vì động tác quá mạnh, không cẩn thận đá vào đồ bên cạnh, đau chân đến mức không thể không dựa vào đồ nội thất chống đỡ thân thể của mình.

Dung Thịnh cười khổ, rốt cuộc cũng biết mình không biết tự lượng sức mình thế nào, lại muốn đổi trắng thay đen dưới mí mắt quân đoàn I. Anh ta không khỏi thấy may mắn vì lúc trước Adolf không lập tức đáp ứng, nếu xong việc mới biết được hành tinh Vala là tinh cầu tư nhân của phu nhân Tần thượng tướng, thì tập đoàn năng lượng tổng hợp không nhận nổi lửa giận của Tần thượng tướng đâu.

“Xin lỗi, tôi không biết hành tinh Vala là của các ngài.” Dung Thịnh không dám nhắc lại việc về quặng đá, thậm chí có xúc động muốn bỏ dép mà chạy.

Lộ Lê quan sát anh ta, chậm rãi nói: “Không biết cũng không thể làm như vậy được.”

Dung Thịnh chỉ sợ không khí cứng đờ, nghe vậy nội tâm còn thở phào nhẹ nhõm, “Vâng, cho tôi mượn mười lá gan, tôi cũng không dám.

Lời này không phải là giả, anh ta thật sự không dám làm như vậy nữa.

“Đừng nói chuyện vô nghĩa nữa, việc về quặng đá năng lượng chúng tôi đã sớm biết, anh cũng đừng nhắm vào nó nữa, lần này gặp anh là vì việc khác.” Tần Sương không thích dong dài, đánh thằng một phát qua, “Đại mỹ nhân bên cạnh anh quen biết như thế nào?”

“Ai kia?” Dung Thịnh ngốc luôn, không phải nói về quặng đá năng lượng, chẳng lẽ bên trong bọn họ có người nhìn trúng Tiêu Nguyệt à.

“Nghĩ đi đâu vậy, không lập tức bắt cô ta lại đã tốt lắm rồi, chúng tôi sao có thể coi

trọng cô ta.” Tần Sương vừa thấy vẻ mặt anh ta đã đoán được anh ta đang suy nghĩ cái gì, thật là, đầu óc toàn chứa cái gì đâu.

Dung Thịnh hoảng sợ, “Vì sao phải bắt Tiêu Nguyệt?”

“Tiêu Nguyệt cái gì, tên thật cô ta là Phù Cừ, là thành viên tổ chức buôn người lớn nhất Thiên Long, lợi dụng sắc đẹp của mình chuyên môn cướp đoạn tiền tài cho tổ chức. Lần này bọn chúng phái Phù Cừ tiếp cận anh, mục tiêu chính là quặng đá năng lượng các anh đang theo dõi.”

Tựa như ngại đả kϊƈɦ không đủ, Noyce cũng nói một câu, “Biết hành tinh Giant chứ, cô ta chính là người phụ nữ vờn tất cả đám phú hào, cuối cùng còn muốn bắt cóc bọn họ kia.”

Dung Thịnh không quá rõ ràng với việc ở hành tinh Giant, nhưng đã mơ hồ nghe phụ thân nói qua.

Bởi vì phụ thân có một ông bạn lúc trước cũng ở hành tinh Giant, ông bạn này có con gái nhỏ nhất cũng đã 18 tuổi rồi, nghe nói ông ta bị một người phụ nữ lừa đi vài tỉ tinh hệ, lúc ấy còn náo loạn lớn, công ty gần như phá sản. Tuy hiện tại đã ổn định lại, nhưng xí nghiệp gia tộc lại rút nhỏ đi rất nhiều, bị bài trừ khỏi vòng của phụ thân.

Sau đó phụ thân dạy dỗ anh ta tuyệt đối không thể vì sắc đẹp mà đánh mất lý trí, nếu không kết cục vì ông chú này sẽ chính là kết cục tương lai của anh ta.

Bài học sinh động như thế, Dung Thịnh không dám không để trong lòng, đây cũng là lý do vì sao mà Tiêu Nguyệt đẹp như vậy, anh ta còn có thể bảo trì lý trí.

Nhưng nghe Noyce nói xong, Dung Thịnh vẫn bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, vậy mà bất tri bất giác anh ta cũng trúng bẫy của mỹ nhân, nếu kế hoạch bọn chúng tiến hành thuận lợi, tập đoàn năng lượng tổng hợp không chỉ mất cả chì lẫn chài, còn đội nồi thay Phù Cừ.

“Hiện tại anh biết gương mặt thật của cô ta rồi, chúng ta ngồi nói chuyện làm thế nào để dẫn thế lực sau lưng cô ta ra, bắt hết cả lưới.”

Tần Sương đi tới câu lấy cổ anh ta kéo qua.

Dung Thịnh phát ngốc một lúc lâu, khi bọn họ bàn luận kế hoạch mới chậm rãi bình tĩnh lại.

“Chỉ cần đại mỹ nhân không bỏ chạy khỏi hành tinh Vala là được, tuy nhiên muốn dẫn người phía sau cô ta ra, vẫn phải lợi dụng quặng đá năng lượng, phải nghĩ cái cớ có thể để cô ta tin, mọi người cảm thấy phải dùng cái cớ gì bây giờ?” Tần Sương nhìn xung quanh.

“Để Dung Thịnh nói cho cô ta, nói chúng ta cảm động với thành ý của anh ta, đồng ý cùng khai thác quặng Quá Tinh Thạch?” Noyce đề nghị.

Tần Sương trừng cậu ta một cái, “Ngày nào đó cũng dùng thành ý của cậu làm tôi cảm động đi.”

Noyce: “Phắn đi.”

“Thượng tướng có ý tưởng gì?” Chu Tuấn Ngạn nhìn về phía cấp trêи của mình.

Hai tròng mắt lạnh lẽo không đổi của Tần Vũ, bỗng nhiên chuyển qua người Dung Thịnh.

Trong nháy mắt Dung Thịnh như ngồi trêи đống kim, mồ hôi lạnh rơi sau lưng, có cảm giác bị Tử Thần theo dõi.

“Thiên Long kiên quyết phải có được quặng đá năng lượng.” Tần Vũ thu hồi ánh mắt sắc bén.

Cảm giác giống như mới đi một vòng qua quỷ môn quan của Dung Thịnh cuối cùng cũng giảm xuống.

Chu Tuấn Ngạn không hổ là thủ hạ mà Tần Vũ tín nhiệm nhất, gần như lập tức đã đuổi kịp tư duy hắn, “Phù Cừ tiểu thư là kẻ rất thông minh, nếu chúng ta tùy tiện đáp ứng tập đoàn năng lượng tổng hợp, chưa chắc cô ta đã tin, ngược lại sẽ hoài nghi có phải là bẫy hay không, nhưng nếu để cô ta tự chủ trì cục diện, cô ta sẽ không hoài nghi nữa.”

“Cái gì gọi là để cô ta tự chủ trì cục diện?” Tần Sương và Noyce nghe không hiểu.

Chu Tuấn Ngạn lộ ra vẻ mặt hết thảy đều ở trong lòng bàn tay, “Rất đơn giản, cô ta muốn quặng đá năng lượng, lại còn phải dựa vào Dung thiếu thực hiện, nếu không sẽ khiến bọn chúng bại lộ dưới ánh mặt trời. Điều này rất bất lợi với bọn chúng, cho nên vị Phù Cừ tiểu thư này nhất định sẽ tìm cơ hội xúi giục Dung thiếu đối đầu với chúng ta. Tuy nhiên muốn đạt được mục đích này, còn phải sáng tạo một cơ hội cho cô ta mới được.”

Noyce không muốn thừa nhận, cậu ta rất thích nhìn Chu Tuấn Ngạn bày mưu lập kế, nắm toàn cục ở trong lòng tay kiểu này.

Dung Thịnh vẫn nghe không hiểu lắm, sáng tạo cơ hội? Sáng tạo như thế nào kia.

Anh ta phát hiện quân đoàn I người nào cũng đều là người tài ba, mình ở trước mặt họ là người bình thường không thể bình thường hơn.

Không hiểu không sao hết, Chu Tuấn Ngạn sẽ nói cho anh ta biết.

Một giờ sau, Dung Thịnh mang theo Vạn tiên sinh cũng đang choáng váng đi về.

“Bọn họ không có vấn đề gì chứ?” Lộ Lê nhìn hai người rời đi rõ ràng đang để tâm trí đi đâu.

“Chị dâu yên tâm đi, Dung Thịnh tốt xấu gì cũng là người thừa kế tương lai của tập đoàn năng lượng tổng hợp, chút đả kϊƈɦ này sao không thừa nhận được, bằng không anh ta cũng chỉ có thể nhét vào trong bụng mẹ sinh lại lần nữa.” Tần Sương không để bụng.

“Đi thôi, chúng ta cũng đi chuẩn bị đi.” Chu Tuấn Ngạn mang Noyce đi.

Lại nói đến Dung Thịnh vừa rời khỏi ngôi nhà trắng, gió lạnh thổi qua, hai người rốt cuộc cũng thanh tỉnh.

“Dung thiếu.” Vạn tiên sinh mang vẻ mặt đưa đám, đột nhiên biết bí mật lớn như vậy, ông sợ mình khó giữ được cái mạng nhỏ này.

“Làm gì vậy, tôi mới muốn khóc đây, không ngờ Tiêu Nguyệt lại chính là Phù Cừ thanh danh vang xa. Nếu không phải nhờ có quân đoàn I, tôi đã dính bẫy lâu rồi.” Dung Thịnh cảm khái vạn phần, phòng ngự nghiêm chỉnh hơn có ích lợi gì, mỹ mạo quả nhiên là vũ khí sát thương lớn nhất, là đàn ông đều không trốn thoát, may mắn là chưa muộn.

“Dung thiếu, bây giờ chúng ta làm sao bây giờ, sau khi trở về dựa theo vị Chu thượng tá nói rồi làm sao?” Vạn tiên sinh lo lắng mình sẽ lộ ra.

Dung Thịnh cũng biết điều này, dặn dò: “Đương nhiên, kéo dài sẽ khiến cô ta hoài nghi, hiện tại ông sửa sang lại cảm xúc cho tôi, đừng bại lộ ra cái gì, bằng không tôi nguyện ý buông tha cho ông, vị Tần thượng tướng kia thì chưa chắc đâu.”

Vạn tiên sinh tưởng tượng đến ánh mắt lạnh lẽo như băng giá vạn năm của Tần thượng tướng, toàn thân giống như sát khí hóa thành thực chất, thoáng chốc rùng mình, tuyệt đối không thể làm hỏng việc lớn của Tần thượng tướng được.

Hai người lợi dụng thời gian trêи đường để ổn định tâm tình, trở lại chỗ ở, lập tức biến thân thành vua màn ảnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.