Tịch Chiếu Huề Phương Điện

Chương 31: Chương 31




CHƯƠNG 31

            Tiểu Vũ nắm lấy bàn tay Mộ Dung Nghi, nhẹ giọng nói: “Không cần che… Ta thích âm thanh của ngươi …”

            Tiếng nói của Tiểu Vũ lúc này thật ôn nhu, không hề sắc bén như lúc ở trước mặt phụ hoàng, khiến cho Mộ Dung Nghi nghe thấy tâm thần liền có chút nhộn nhạo. Tiểu Vũ kéo lấy hai tay Mộ Dung Nghi giữ ở trên đỉnh đầu, một ngón tay khác nhẹ nhàng lôi kéo liền giải khai áo của hắn, sau đó đem đầu dán tại trước ngực Mộ Dung Nghi, khẽ thở dài: “Nhịp tim của Cửu ca, thật tốt.” Tiểu Vũ đưa cằm chậm rãi ma sát trong ***g ngực của hắn, sau đó vươn đầu lưỡi ra liếm hai thù du ở trước ngực, đánh lên chúng một chút sau đó đem toàn bộ ngậm lấy.

            “Tiểu Vũ…” Mộ Dung Nghi cảm thấy được toàn thân mình bắt đầu nóng lên.

            Tiểu Vũ lại một lần nữa hôn lên môi hắn, ngón tay dọc theo sườn thắt lưng, đi qua rốn, chậm rãi trượt xuống dưới. Mộ Dung Nghi cả kinh muốn kêu to, đầu lưỡi lại bị Tiểu Vũ cuốn lấy. Tay hắn luồn vào khố lý của Mộ Dung Nghi, vuốt ve âm nang của hắn ở dưới kia, sau đó dọc theo hoa hành cao thấp phất động [lên xuống theo gốc hoa]. Mộ Dung Nghi cảm giác nhiệt độ toàn thân đều tức tốc tụ về đó, nơi cổ họng không khỏi nhẹ nhàng phát ra thanh âm như đang nức nở rên khóc.

            “Không thoải mái sao?” Tiểu Vũ ở bên tai hắn hỏi.

            Mộ Dung Nghi lắc lắc đầu, ngón tay Tiểu Vũ lướt tới linh khẩu, gãi nhẹ lên khe hở kia. Mộ Dung Nghi ngay lập tức muốn gập chân lại để ngăn chặn sự trêu đùa kích thích kia, Tiểu Vũ lại ngậm lấy vành tai của hắn, ngón tay rời khỏi linh khẩu đi xuống gốc hoa hành, nhẹ nhàng vuốt ve, không khỏi làm Mộ Dung Nghi lại một phen giật mình.

            Trong bóng đêm Tiểu Vũ nhìn vào khuôn mặt đang thở hổn hển của Mộ Dung Nghi, nói: “Cho ta ôm ngươi, được không?”

            Trong khoảnh khắc đó, Mộ Dung Nghi bỗng nhiên cảm giác được Tiểu Vũ vẫn Tiểu Vũ của ngày xưa, vẫn là Tiểu Vũ nguyện lời thề son sắt phải bảo vệ mình, vân là Tiểu Vũ tính tình trẻ con, từng câu từng câu lặp đi lặp lại nói “Ta thích ngươi”…

            Đúng lúc ấy, ngón tay Tiểu Vũ đi vào mông hắn, sờ soạng suy nghĩ phải xâm nhập vào nơi sâu kín kia của hắn, Mộ Dung Nghi trong lòng căng thẳng, toàn thân co rúm lại. Tiểu Vũ liền cúi đầu đến, hôn lên chóp mũi của hắn nói: “Đừng sợ, thả lỏng…” Mộ Dung Nghi chầm chậm nhẹ nhàng, thả lỏng sức lực toàn thân ra. Rốt cục ngón tay của Tiểu Vũ cũng tiến nhập vào, Mộ Dung Nghi có cảm giác rất kỳ quái, không khỏi vặn vẹo thân mình. Tiểu Vũ lại khe khẽ cảm thán: “Cửu ca, trong thân thể ngươi nóng quá.” Tràng vách ấm áp bao bọc quanh ngón tay của hắn, hắn cơ hồ có một loại dục vọng muốn lập tức tiến vào thân thể này, rong ruổi ngao du, nhưng hắn biết, việc này sẽ làm đối phương bị thương.

            Ngón giữa Tiểu Vũ ở bên ngoài mật huyệt nóng vội đánh vòng ma sát, ý muốn luồn vào trong, lại khiến Mộ Dung Nghi hô lên: “Không được! Đau!” Tiểu Vũ đành phải tiếp tục chậm rãi đưa ngón trỏ tiến tiến xuất xuất, nhưng hắn thực đã rất muốn dùng chính phân thân của mình ở dưới kia đang dâng trào vận sức chờ phát động, nhẫn nại thật sự là vất vả.

            Tiểu Vũ bỗng nhiên rút ngón tay ra, nói : “Sau khi trở về nhất định phải hảo hảo ôm ngươi!”

            Mộ Dung Nghi đang lúc giật mình liền cảm giác hai chân bị nâng lên, đùi bị hai tay của Tiểu Vũ giữ lấy, khe hở giữa hai chân bị một vật thể nóng rực chen vào trong đó, thân thể hắn nhịn không được run rẩy, hắn đương nhiên hiểu việc đó là gì.

            Phân thân của Tiểu Vũ ở giữa hai chân Mộ Dung Nghi đang lúc đâm rút ào ạt, Tiểu Vũ hơi ngưỡng đầu, cổ họng phát ra âm thanh rên rỉ khàn khàn. Mộ Dung Nghi chỉ cảm thấy vật thể nóng rực ở giữa hai chân càng trướng lớn hơn, đè ép bên trong bắp đùi của hắn bắt đầu phát đau.

            Không biết qua bao lâu, một trận nhiệt lưu phun lên bụng Mộ Dung Nghi. Tiểu Vũ nằm lên người hắn, kéo hắn vào sát trong ***g ngực, sau đó hai người mê mệt ngủ thiếp đi.

            Sáng sớm, Mộ Dung Nghi bị ánh mặt trời xuyên qua khe cửa sổ làm tỉnh lại. Nhìn sang bên cạnh là khuôn mặt yên lành của Tiểu Vũ, nhớ lại đủ kiểu đủ loại hoạt đông đêm qua, không khỏi mặt đỏ tim đập. Nhìn xem mặt mày của Tiểu Vũ thế này, so với bốn năm trước thực sự hoàn thiện hơn rất nhiều, có một mị lực loại làm cho người ta an tâm tin tưởng. Còn có lưu sướng mũi cốt đường cong kia từng làm cho hắn động tâm kia, theo năm tháng càng thêm cao thẳng minh bạch. Mộ Dung Nghi bỗng nhiên trong mắt nổi lên ý xấu, liền đưa đầu qua, cắn lên chóp mũi của hắn. [Áu cute qué >.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.