Ở sâu trong Thủy Hồn Giới, lực lượng phong ấn tầng thứ tư phát ra như lũ cuốn!
Cỗ lực lượng này mạnh mễ tới độ đủ để khiến thân thể Dương Phàm tan nát.
Lực lượng phong ấn tầng thứ tư này nếu nháy mắt bùng nổ đủ
khiến mấy vạn tu sĩ toàn Dược Thánh Tông đều hóa thành tro
bụi.
Tuy nhiên, ở trên tầng phong ấn thứ tư này có một
bảo tháp hình trôn ốc màu đen, nặng như núi. khiến cỗ lực
lượng nàybị đè ép. hơn nữa ngăn cản lực lượng phong ấn bùng
nổ.
Trấn Thiên Tháp là sản phẩm do Dương Phàm và Đặng
Thi Dao cùng nhau luyện chế. tài liệu sử dụng hoặc là tới từ
thượng giới hoặc là tài liệu cao nhất ở nhân giới, cứng rắn
tới đáng sợ.
Khi lực phong ấn theo Thủy Hồn Giới thẩm
thấu ra, nó giống như một con sông gào rít, hóa thành ngàn vạn dòng nước, dũng mãnh tiến nhập toàn thân Dương Phàm.
Cỗ lực lượng này hoàn toàn được Dương Phàm khổng chế. hơn nữa
sau khi tiến vào cơ thê thì bị ý cảnh vẫn Hoa biến thành ánh
sáng ngũ sắc.
Đột nhiên, Dương Phàm có được lực lượng vô cùng vô tận chống lưng.
Dưới công kích của gần vạn tu sĩ, Dương Phàm vốn đã không thể
chống đỡ nhưng ánh sáng ngũ sắc quanh thân hắn đột nhiên bàng
trướng, tăng lên gấp đôi.
Ánh sáng huyễn lệ đầy trời sau khi tiếp cận vẫn Hoa lĩnh vực thì nhanh chóng héo úa. tiêu tan.
Dương Phàm tuy rẳng nhìn qua vẫn già nua nhưng lại không vô lực như lúc trước.
Càng tinh tế là lực lượng phong ấn bùng nổ nhưng hoàn toàn bị Dương Phàm khống chế.
Việc hắn phải làm chỉ là tiêu xài lực phong ấn này.
Dù sao, mỗi tầng phong ấn giải khai thi lực lượng hắn có thể hấp thu được cũng rất nhỏ.
Ông
vẫn Hoa lĩnh vực của Dương Phàm được lực lượng mênh mông chổng đỡ lại khuếch trương thêm một bước.
Một trượng, hai trượng, ba trượng, năm trượng...
Khoảnh khắc, lĩnh vực nẳm trong phạm vi bao phủ của ánh sáng ngũ sắc đã khuếch trương tới mười trượng.
7 11 -
Trong lĩnh vực mười trượng này. vạn vật đêu như hoa tàn, héo úa.
Đây không phải đơn thuần là một loại lực lượng, mà càng giống như quy lật tất yếu của vạn vật.
' ...
- Chi mới không tới một trăm năm mà không ngờ hắn lại cường đại như vậy!?
Khuôn mặt Bồng Sơn tán nhân lộ ra vài tia khiếp sợ và nghi hoặc.
Giờ phút này, Dược Thánh Tông đã có tới mấy vạn người tụ tập,
số người tới xem náo nhiệt cũng là mấy chục vạn!
Có tới gần một vạn tu sĩ đang phát động công kích Dương Phàm.
Những tu sĩ này tu vi thấp nhất đều là Hóa Thần Kỳ, trong đó có tới khoảng trăm tu sĩ là Hợp Thể Kỳ.
Cồ lực lượng này đủ để phá hủy bất cứ thế lục nào ở nội lục.
Nhưng, đội hình khủng bố với chiến thuật biển người thế nàt cũng không thể động tới thân Dương Phàm.
- Hắn chẳng những nắm giữ lực lượng pháp tắc độc đáo mà còn
biến nó thành lĩnh vực! Điêu này dù là hạng tu sĩ Độ Kiếp
Kỳ cũng rất khó làm được!
Bồng Sơn tán nhân và Vũ Nghiên âm thầm trao đổi.
Mấy vạn tu sĩ tới xem náo nhiệt lúc này cũng há hốc mồm mắt.
- Tuy nhiên, đã giết Vũ Dương con ta thì nhất định nợ máu phải trả bằng máu!
Hàn quang lóe lên trong mắt Bồng Sơn tán nhân, sát khí lẫm liệt.
Mặc dù Vũ Dương là con hoang của hắn và Vũ Nghiên, ngoại nhân không biết nhưng dù sao Vũ Dương cũng là cốt nhục thân sinh của hắn.
Hơn nữa, sức hấp dẫn của Tụ Lôi Đinh cũng không thể kháng cự.
Bá!
Tiếng nói vừa dứt. Bồng Sơn tán nhân biến mất.
Đúng là thi triển thần thông thuấn di.
z . - Không được!
Săc mặt Vũ Nghiên đại biên, vội vàng ngăn cản.
Mặc dù thời gian Bồng Sơn tán nhân tấn chức Độ Kiếp Kỳ còn lâu
hơn nàng, thực lực cũng mạnh hơn nhiêu lắm nhưng nếu cận chiến
với Dương Phàm thì hơn phán nửa sẽ phải chịu thiệt.
Nhưng đã quá muộn!
Thuấn di là sao?!
Nháy mắt đã có thể tới được mục đích!
Dương Phàm ngồi xếp bằng tại chỗ, bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ
áp lực. từ không gian bốn phía đang áp tới. vẫn Hoa lĩnh vực
cũng bị uy lực mạnh mẽ này khiến vặn vẹo.
Ngoại trừ cao nhân Độ Kiếp Kỳ. không ai có thể vận dụng lực lượng như thế này. trực tiếp đè ép không gian.
- Chịu chết đi!
Toàn thân Bồng Sơn tán nhân nổi lên thanh quang, cùng ánh sáng ngũ sắc của Dương Phàm giao nhau.
Nếu là người bình thường, nếu hãm vào nơi này chi sợ lập tức suy nhược mà chết.
Nhưng Bồng Sơn tán nhân vẫn ở mức độ nhất định triệt tiêu được vẫn Hoa lực.
Dù sao hắn cũng là cường giả Độ Kiếp Kỳ, đồng thỏi cũng lĩnh
ngộ thiên địa pháp tắc, thậm chí còn mạnh hơn người vừa bước
vào Độ Kiếp Kỳ như Vũ Nghiên nhiều lắm.
- Ổ?!
Nhưng như thế Bồng Sơn tán nhân cũng cảm thấy kinh hãi. Một chưởng
cùa hắn khi đánh về phía Dương Phàm liên cảm thấy uy lực đã
suy yếu tới độ không thể tướng nôi.
Mặc đù không lập tức
tiêu tan nhưng thần thông công kích cùa hắn đã suy vếu rất
nhiều, kể cả tốc độ lẫn lực lượng.
Đồng thời, một cỗ lực lượng khiến người ta lạnh, cả sống lưng thẳm thấu vào cơ thể hắn.
- Không ổn!
Bồng Sơn tán nhân cảm nhận được tinh khí thần của mình đều suy yếu đi nhiều.
Mặc dù loại suy vếu này đối với hắn cũng không lớn nhưng lại khiến toàn thân hắn phát lạnh.
Theo xu thế này, nếu ở trong vẫn Hoa lĩnh vực chừng mười tức thì
sinh mệnh lực, pháp lực, và linh hồn lực của hắn sẽ phải suy
yếu một phần mười.
Một phần mười ít nhất tương đương với hắn khổ tu một ngàn năm.
Nói cách khác, mỗi một tức thời gian trôi qua, hắn sẽ tổn hại trăm năm thọ nguyên.
Điều này quả vô cùng đáng sợ!
- Còn không nhanh quay ra!
Thanh âm lo lắng của Vũ Nghiên rơi vào trong tai hắn.
Phốc!
Dương Phàm và Bồng Sơn tán nhân giao nhau một chưởng, lần này có
lực phong ấn chống đỡ cho nên thán hình Dương Phàm chi nhoáng
lên một cái. không bị đẩy lui.
Bồng Sơn tán nhân căn bản
không chiếm được chút tiện nghi nào, ngược lại còn bị cỗ lực
lượng vẫn Hoa tiến nhập cơ thể.
Chỉ là một tia dư ba nhưng nháy mắt khiến hắn cảm giác được sinh mệnh lực và tu vi nhanh chóng giảm xuống.
Chi nhât sát kia, pháp lực và thọ nguyên của hắn đều bị giảm mất năm trăm năm.
Điều này gần như tương đương với toàn bộ thọ nguyên cùa một gã tu sĩ Kim Đan Kỳ.
Bồng Sơn tán nhân hoảng sợ, sắc mặt tái nhợt.
Hắn lúc này mới hiểu được vì sao với lực lượng cùa toàn bộ
Dược Thánh Tông mà cũng không dám tới gân Dương Phàm, chi có thể
dùng pháp thuật công kích từ xa. Ngay cả pháp bảo cũng không
dám sử dụng.
Có thể nói, cận chiến gần người Dương Phàm là điều cực kỳ ngu xuẩn.
Hắn vừa mới chuẩn bị thuấn di rời đi thì phiến hư không này đột nhiên sinh ra một cỗ trọng lực huyển diệu.
̀m!
Lực lượng này mạnh mẽ hút hắn xuống dưới, kế hoạch thuấn di lập tức thất bại.
Sau khi Tần chức vẫn Hoa hậu kỳ, cảnh giới của Dương Phàm vô cùng cao, thần thông trọng lực vốn pha thêm một chút pháp tắc đã có
thể gọi là trọng lực không gian.
- Không ổn!
Bồng Sơn tán nhân ở trong lĩnh vực đối phương lại gặp phải trọng lực không gian, không thểthuấn di ròi đi.
Trong lòng hắn hoảng sợ. Nếu không thể bò chạy nhanh, tu vi của hắn sẽ bị tổn hao rất lớn, thậm chí có nguy cơ cảnh giới bị rơi
xuống.
- Ha ha ha... còn muốn chạy sao?!
Dương Phàm biến mất tại chỗ. sau đó đôi tay vươn xuống bên dưới, nắm được hai chân của Bông Sơn tán nhân.
vẫn Hoa lực liền xâm nhập vào trong cơ thể Bồng Sơn tán nhân.
Bồng Sơn tán nhân hoảng hốt. thanh quang trên người liền hiện lên một mảnh chân hòa màu trắng, hóa thành sóng lửa ập tới Dương
Phàm.
Dương Phàm há mồm phun một cái. một đạo quang diễm ngũ sắc gần như trong suốt liền xuất hiện.
Khai Quang Tịnh Thế Diễm!
Sau khi tấn chức vẫn Hoa hậu kỳ. Ngay cả Khai Quang Tịnh Thế Diễm cũng sinh ra biến hóa.
Ông một tiếng, Khai Quang Tinh Thế Diễm hóa thành một mảnh ám lưu
màu trắng, ẩn ân hiện lên ánh sáng ngũ sắc, lập tức giao phong với chân hỏa Độ Kiếp của Bông Sơn tán nhân.
Sóng lửa hai màu trắng đò kia vừa mới tiếp xúc với Khai Quang Tịnh Thế
Diễm liền nhanh chóng suy yếu, căn bản không cùng một đăng cấp.
Bồng Sơn tán nhân tâm thần tương liên, chi cảm thấy lực lượng linh hồn đang suy giảm nhanh chóng.
Nhưng Dương Phàm như đã sớm đoán trước, hai tay thuận thế ôm chặt lấy hắn.
Sau đó một mảnh lớn ánh sáng ngũ sắc lập tức bao phủ toàn thân Bồng Sơn tán nhân.
Tu sĩ đang công kích hắn ở xung quanh lập tức sợ tới ngây người.
Đám người Vũ Nghiên muốn ra tay cứu giúp nhưng căn bản không có khả năng.
Bởi vì Dương Phàm đã ôm chặt lấy người Bồng Sơn tán nhân, sợ ném chuột lại vỡ binh.
Càng quan trọng hơn là vẫn Hoa lĩnh vực quanh thân Dương Phàm chẳng
những không suy vếu mà lại đang khuếch trương ra phạm vị hai mươi trượng.
Giờ phút này. lực lượng phong ấn trong tầng thứ tu ở Thủy Hồn Giới đang mạnh mễ phun trào.
Dương Phàm thông qua việc khổng chế Trấn Thiên Tháp có thể điều tiết tốc độ phóng thích lực phong ấn.
Cho nên dù pháp lực của Bồng Sơn tán nhân mạnh hơn hắn rất nhiều cũng không thể giãy ra được.
Lúc đầu, Bồng Sơn tán nhân hét lớn một tiếng, thanh quang trên
người bành trướng, hai chân dẫm xuống, sơn băng địa liệt.
Một trận dư ba đã giết chết mấy ngàn tu sĩ xung quanh, toàn bộ
Dược Thánh Phong lắc lu muốn đô. Nếu không phải có đại trận
thủ hộ thì chi sợ đã bị san thành đất băng.
Nhưng lực lượng kinh, thế hãi tục này nhanh chóng bị suy nhược, nhanh chóng tiêu tan.
Dương Phàm không làm gì cả, cứ thế quấn lấy hắn.
Mười tức sau, sự giãy dụacùa Vô Song đã có vẻ vô lực.
Hai mươi tức sau, cả người Bòng Sơn tán nhân tiêu tụy, tóc bạc trăng, căn bản không có sức mà phản kháng.
Bamuơi tức sau, Bồng Sơn tán nhân đã từ Độ Kiếp Kỳ rơi xuốngHợp ThểKỳ.
Năm mươi tức qua đi, Bồng Sơn tán nhân đã chì còn là da bọc xương, cả người khô quắt như cương thi.
Lúc này. Dương Phàm buông Bồng Sơn tán nhân với tu vi đã rơi xuống Nguyên Anh Kỳ, đang hấp hối.
Hắn không để ý, gỡ trừ vật giới chi của Bồng Sơn tán nhân ra.
Làm Đại đảo chủ, Bồng Sơn tán nhân thật sự có tubảnrất dày.
Thịch!
Một cước đá bay Bồng Sơn tán nhân đi mấy trăm dặm, Dương Phàm cười lạnh nói:
- Dương mỗ sẽ không giết ngươi, cho ngươi nếm trtri một chút sự thống khô khi từ đinh phong rơi xuống vực sâu!
Lúc nay, tu vi của Bồng Sơn tán nhân đã rơi xuống kdk, sinh mệnh lực đã suy vếu tới tận cùng, thọ nguyên cũng không tới mấy trăm
năm nữa.
Điều này khiến hắn còn thống khổ hơn cả chết.
Tinh hình nhưvậy khiến mấy vạn tu sĩ nơi này hít sâu một hơi khí lạnh, câm như hến.
Dương Phàm vẫn ngồi xuống đất như cũ, vẫn Hoa lĩnh vực lại tăng thêm một bước, bao phủ phạm vi trăm trượng.
Trong lúc này, Dương Phàm cũng nhanh cóng hấp thu pháp lực, chuyển hóa thành vẫn Hoa lực.
Rồi sau đó, Bồng Sơn Đảo lâm vào một mảnh đại loạn.
Vũ Nghiên để nhị đảo chù tiếp quản đại quyền triệu tập toàn bộ lực lượng chấp pháp, tiến hành chiến thuật biên người công
kích Dương Phàm.
Trong lòng Dương Phàm mừng thầm, khống
chế Trấn Thiên Tháp để lực lượng phong ấn tâng thứ tư lại
phóng thích thêm một bước.
Ông một tiếng, vẫn Hoa lĩnh vực cùa Dương Phàm đã khuếch trương tới phạm vi ngàn trượng.
Cỗ lực lượng này được khống chế hiệu quả cho nên gần như dùng mãi không hết.
Dương Phàm không cổ kỵ, hoành hành Dược Thánh Tông.
Giờ khắc này, toàn bộ Bồng Sơn Đảo đại loạn tới độ nghiêng trời lệch đất.
Gần mười vạn tu sĩ đang ở xa xa công kích Dương Phàm, toàn bộ đảo đều bị non lắc.
Cứ như thế cho tới nửa tháng, lực lượng phong ấn tầng thứ tư mới tiêu xài được một nửa.
Dương Phàm cũng không chủ động giết nguời. chi yếu là do thiếu đi
năng lực này. Hắn xông vào mật khố Dược Thánh Tông, cướp đoạt
hết thảy bảo vật.
Chúng tu sĩ cao tầng Dược Thánh Tông lại đau lòng tới độ rơi lệ.
Vũ Nghiên hận không thể ăn tuơi nuốt sống Dương Phàm nhưng không dám vuợt qua giới hạn.
Sau khi cướp đoạt Dược Thánh Tông, Dương Phàm lại cướp đoạt phủ đệ của đảo chủ.
Gần mười vạn tu sĩ đuổi theo truy kích hắn mãnh liệt khiến toàn
bộ Bồng Sơn Đảo đều náo loạn long trời lỡ đất.
Đương nhiên cũng không thiếu những tu sĩ từ bên ngoài tới xem náo nhiệt.
Có tới mấy trăm vạn tu sĩ tới xem náo nhiệt, tất cả đều vô cùng kinh hãi.