Tiên Hồng Lộ

Chương 823: Q.6 - Chương 823: Phong ấn tầng thứ tư!




- Thúc thủ chịu trói?!

Dương Phàm ngẩn ra, chợt gật đầu nói:

- Đúng thế, ta là chủ động đầu hàng, còn mong Đại trường lão ra tay bắt Dương mỗ đi!

- Thúc thủ chịu trói?!

Dương Phàm ngẩn ra, chợt gật đầu nói:

- Đúng thế, ta là chủ động đầu hàng, còn mong Đại trường lão ra tay bắt Dương mỗ đi.

- Ngươi tới đẩu hàng sao?

VũNghiên kinh ngạc. Dương Phàm mà nàng biết kiênquyết sẽ không dễ dàngthòa hiệp.

- Đúng vậy, để xem quy tông có năng lực để bắt giữ Dương Phàm không đã!

Dương Phàm ngồi xuống đất. cười móm mém nói.

Nhìn thế nào cũng chỉ thấy hẳn là một lão nhân già cỗi, vô hại, đang ở tuồi heo may rồi!

Giờ phút này. Dương Phàm không giỏi về lực lượng, lại hoàn toàn thiếu tính công kích.

Hắn muốn xúi dục địch nhân ra tay trước, cho nên mới giật dây để Vũ Nghiên bắt mình

lại.

- Được lắm!

Hàn mang trong mắt VũNghiẻn lóe lên:

- Người đâu, tới bắt hắn lại.

Nếu là bình thường, chi cẩn nàng nói một câu, sẽ có người lập tức đi làm.

Nhưng khi nàng nói xong, toàn trường vẫn lặng ngắt như tờ.

Tất cả tu sĩ Dược Thánh Tông đều câm như hến. cúi đẩu không nói.

Bởi vì Vũ Nghiên vừa xuất quan, cũng không biết tình huống lúc trước.

- Sao thế? Sao không ai động thù?!

Đòi mi Vũ Nghiên nhíu chặt, cảm thấy vô cùng kỳ quái.

Nàng cực kỳ cẩn thận, không lập tức động thủ mà trao đồi bằng thần niệm với chúng truớng lão nơi này.

Khi nàng phát hiện ra một vị trưởng lão tu vi từ Hợp Thể hậu kỳ roi xuống Hóa Thần sơ Kỳthì sắc mặt khẽ biến.

- Nàng này chẳng những âm độc. xảo quyệt. tu vi đạt tới Độ Kiếp Kỳ mà còn cẩn thận nhưvậy...

Vé ngoài Dương Phàm bất động thanh sắc nhưng lại thực cảm thấy nàng ta Ngày càng khó choi.

Cũng may, hắn lần này tới Bổng Sơn Đào, tim ly báo thù cũng không quá mạnh mễ.

Hắn chi cổ V ở Bồng Sơn Đảo này mớ ra phong ấn tầng thứ tư!

- Thì ra là vậy!

Sau khi Vũ Nghiên trao đối với những người khác đã biết được thần thông đáng sợ của Dương Phàm.

- Khặc khặc... Dương Phàm, vậy bản truởng lão sẽ nhưnguyện ý của ngươi.

Vũ Nghiên cười xinh đẹp, một mảnh tàn ảnh mơ hồ bất định đột nhiên nồi lên.

Ánh mắt của Dương Phàm chỉ có thể nhìn thấy một mảnh thân ảnh mơ hồ mà thôi.

Rồi đột nhiên linh hồn hắn truyền tới một tiếng kêu khẽ, mơ hồ làm tinh thần hắn đau đớn, cả người nhưbị kim châm.

Đây dĩ nhiên là công kích trực tiếp của linh hồn lực cường đại của cường giả Độ Kiếp

Kỳ.

Vũ Nghiên ý đồ lấy ưu thế về mặt tinh, thần để gây thương tổn cho Dương Phàm.

Khóe miệng Dương Phàm mỉm cười, không chút động đậy.

Cảnh giới vẫn Hoa hậu kỳ khiến phập lực hắn suy vếu nhưng cảnh giới linh hồn lại vô cùng huyền diệu.

Công kích linh hồn của Dương Phàm tiến vào cơ thể Dương Phàm thì suy yếu từng chút một cuối cùng tàn lụi, biến mất.

Ngược lại, vẻ mỉm cười của Vũ Nghiên đọng lại, khuôn mặt hoi trắng, trong lòng nổi lên kinh đào hãi lãng.

Một kích vừa rồi chẳng những không gây thương tổn chút nào cho Dương Phàm mà ngược lại còn khiến lực lượng linh hồn của nàng suy yếu hơn.

Cũng may từ mười năm trước nàng ta đã bước vào Độ Kiếp Kỳ. cảnh giới dù chua hoàn toàn củng cố nhưng mức độ lĩnh ngộ thiên địa quả thật vượt xa khi còn là tu sĩ Hợp Thể Kỳ.

Đối với lực lượng pháp tắc ẩn chứa trong V cảnh vẫn Hoa cùa Dương Phàm, sức kháng cự của nàng đúng là cường đại hơn một chút.

- Dương Phàm... Ngươi không hổ là tông sư nội lục, chi ngắn ngủi một trăm năm mà ngươi đã tiến vào một cảnh giới hoàn toàn mói. Ngay cả bản trường lão muốn giết ngươi cũng gặp phái không ít khó khăn!

Đòi mị nhãn câu hồn của Vũ Nghiên lóe lên quang mang kỳ dị, sau đó lại nói:

- Tuy nhiên, hôm nay ngươi một mình một người tới Bổng Sơn Đảo ta đúng là một lựa chọn vô cùng không sáng suốt.

- Thật sao?!

Dương Phàm vuốt vuốt chòm râu bạc. không để ý nói:

- Dương mỗ không tiếc từ Hắc Tinh Đảo chạy tới Dược Thánh Tông này chính là vì đê đột... n, hướng Vũ trường lão chủ động đẩu hàng! Tuy nhiên, Dược Thánh Tông to lớn thế này lại khiến Dương mỗ thất vọng rồi! Không ai có thể giết ta được cả!

Lời này vừa ra. sắc mặt gần vạn tu sĩ nơi này đều vô cùng khó coi.

- Tiểu từ. đừng vội cuồng vọng!

Một gã trường lão phẫn nộ quát, nhưng hắn lại không dám chủ động ra tay!

Sắc mặt VŨ Nghiên băng lãnh, thân thể mềm mại không xương tản mát ra một cỗ khí tức khiến hư không cũng lâm vào áp lực.

Một cồ tinh, thần uy lực dung nhập thiên địa. mãnh liệt áp bách về phía Dương Phàm.

Những tu sĩ phụ cận có tu vi thấp lập tức quy gối xuống.

Nét mặt già nua cùa Dương Phàm hơi đò lên. Nhưng hắn đang ngồi dưới đất cho nên cũng không bị ánh hưởng nhiều.

Hắn hiểu được lúc này Vũ Nghiên đã triển khai thực lực chân chính của Độ Kiếp Kỳ.

Đột nhiên, thân ảnh mơ hồ kia ở trong tầm mắt Dương Phàm hóa thành ngàn, rồi thành ngàn vạn đạo nhân ảnh.

Vô hình trung, áp lực khắp không gian từ ngàn vạn đạo nhân ảnh kia ngưng tụ thành một. đánh về Dương Phàm.

Dương Phàm không biết đây là thần thông gì, vừa ẩn chứa cả công kích cùa tinh thần và uy lực pháp thuật!

ở thật xa. có thể nhìn thấy ngàn vạn đạo lưu quang khiến Dược Thánh Phong nang chuyển.

Một bàn tay nhỏ dài dung quán áp lực khắp hư không, cách không đánh tới truớc người Dương Phàm.

Một đạo sóng gợn nổi lên trên người Dương Phàm. Thân hình hắn bị áp cho hãm vào nền đất vài thước, sau đó ròi đi mấy trượng, vẽ nên một đạo câu vông.

Lâu!

Hắn phun ra một búng máu, đã bị thương.

Thực lực cường giả Độ Kiếp Kỳ không phải là thứ hắn có thể lấy cứng đổi cứng.

Mà dáng người tuyệt mỹ cảu Vũ Nghiên lại lăng không một cái, chậm rãi đáp xuống.

Một kích vừa rồi gần như dốc hết toàn lực, không ngờ không chiếm được bao nhiêu ưu

thế.

Hắn nữa, sau một kích này. mơ hồ lực lượng gày héo úa cũng thâm nhập vào trong cơ

thể.

- Sao lại thế này?! Pháp lực và sinh mệtih lực cùa ta sao lại bị ảnh hưởng...

Vũ Nghiên vô cùng giật mình.

Nàng đã cách không công kích nhưng pháp lực đụng nhau, phản lực vô hình cũng nháy mắt gây ra tác dụng như vậy đối với nàng.

Cho nên, nàng chi bị vẫn Hoa lực của Dương Phàm ảnh hướng một chút mà thôi.

Mà chúng tu sĩ Dược Thánh Tông lại mừng rỡ, nghĩ rằng Vũ Nghiên đã thắng được Dương Phàm.

Bọn họ không biết rẳng thương thế cùa Dương Phàm rất nhẹ. Chỉ qua nửa khắc đã khôi phục lại như cũ.

Mặc kệ là loại công kích thần thông cường đại như thế nào. chỉ cần tiếp cận ý cảnh vẫn Hoa ngoài thân Dương Phàm đều nhanh chóng bị tước nhược rồi hoàn toàn tiêu tan.

Sắc mặt Vũ Nghiên ngưng trọng, hít sâu một hơi. một cỗ dao động ẩn chứa pháp tắc huyền diệu quanh quân ngoài thân nàng, hình thành một tầng kết giới vô hình.

- Nàng tính toán dùng pháp tắc thiên địa minh lĩnh ngộ được để ngăn cản ý cảnh vẫn Hoa cùa ta sao?!

Dương Phàm rất nhanh nhìn ra chân diện mục.

Bá!

VũNghiên biến mất!

Thuấn di?!

Dương Phàm chi cảm thấy từ sau lưng có một cỗ áp lực đáng sợ truyền tới.

Ba!

Bàn tay ngọc tinh tế kia phát ra một mảnh ánh sáng vặn vẹo. quấn quanh người Dương Phàm.

Nhưng cỗ lực lượng này nhanh chóng héo rũ, tiêu tan.

Lẩn này, bản thân Vũ Nghiên gần như không bị ảnh hường gì, dao động vô hình quanh thân nàng quả nhiên có thể kháng cự ở một mức độ nhất định đối với ý cành vẫn Hoa của Dương Phàm.

Dương Phàm cười lạnh một tiếng, một bàn tay khô héo xuất hiện, từ phía sau bổ vào đầu VũNghiên.

Vũ Nghiên không dám tiếp một đòn này, vận chuyển pháp lực phòng ngự, quanh thân nôi lên một vách tường lóe lên tầng tầng tinh quang...

̀m!

Khô chưởng ẩn chức vẫn Hoa lực của Dương Phàm trực tiếp chọc xuyên qua vách tường này. giống như là cắt đậu hũ.

- Không ổn...

Thân hình Vũ Nghiên mau chóng lui lại, cảm giác tốc độ. lực lượng, Tinh, thần của mình đêu bị cồ lực lượng qủy dị này khiến suy yếu tới mức tận cùng.

Ba!

Nàng liền đưa tay ra. nhanh nhu chóp giao kích với Dương Phàm, mượn lực này thoát ra.

Khi trực điện giao kích, thân hình Dương Phàm hơi chấn động, lại bật lùi một đoạn.

Ý cảnh vẫn Hoa hậu kỳ khiến thân thể hắn xuống dốc, trực diện giao phong làm hắn rơi vào hạ phong.

Mà khi VŨ Nghiên bay ngược ra sau, bàn tay vốn bóng loáng, sáng mịn giờ phút này cũng hiện lên vài phần khô héo và nhắn nheo.

Ngay cả cánh tay trắng như tuyết cũng vàng đi vài phần.

Chẳng những thế, nàng cảm giác pháp lực, hồn lực, nhất là sinh mệnh lực bản thân đã bị suy yếu đi không ít.

Đạt tới trình độ Độ Kiếp Kỳ, lực lượng vô cùng dữ dội, hùng hậu thế mà bị tiêu tan mất một hai thành, thực lực hạ xuống vô cùng khủng bố.

- Tiểu tử đáng chết...

Vũ Nghiên không khỏi nghiến răng nghiến lợi. Một kích chóp nhoáng vừa rồikhiến nàng tôn hại gần hai trăm năm phập lực. tu vi. Dương Phàm đang nhìn nàng cười dài.

- Xem ra. không thể trực tiếp giao thủ, đặc biệt là không thể cận chiến.

Vũ Nghiên nhanh chóng tĩnh táo lại.

s au đó, nàng Bắt đầu triệu tập tu sĩ đệ tử Dược Thánh Tông.

Dược Thánh Tông có chừng mấy vạn tu sĩ nhưng chán chinh đạt tới trình độ cao nhất cũng chi được chừng một phần trăm mà thôi.

Vũ Nghiên triệu tập ba ngàn tu sĩ. đều là cường giả ngoài Hóa Thần Kỳ.

Ba ngàn tu sĩ khoảnh khắc đã vây chặt lấy Dương Phàm.

- Muốn dùng chiến thuật biển người sao?!

Dương Phàm cười cười.

Hắn khoanh chân ngồi, đã dung nhập thiên địa, hồn lực quán thông thiên không.

Ròi sau đó, hào quang pháp thuật huyên lệ bao phủ toàn bộ Dược Thánh Tông.

Ba ngàn tu sĩ chia làm ba, t hay phiên hình thành công kích Dương Phàm với chiến thuật biên người.

Phương thức công kích là không tới gần, không dùng linh hồn công kích, cũng không dùng pháp bảo công kích.

* ̉Y,- „

Chi có thể sử dụng pháp thuật viên trình công kích, lúc này mới không ảnh hưởng tới bản thân.

Hưu

Ánh sáng đầy trời huyễn lệ. hoa phá hư không, đánh xuống quanh thân Dương Phàm.

Cảnh tượng quy dị lại phát sinh, ánh sáng tráng lệ này khi tới gần Dương Phàm lại như đóa hoa héo úa.

Trên mặt Dương Phàm vẫn duy trì vẻ tươi cười điểm đạm.

Trong trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất, hắn không lo lắng vấn đề lực lượng khô kiệt trong thời gian ngắn.

Ngược lại, vẫn Hoa lục quanh thân hắn dẩn ngưng thật, ẩn ẩn có thể thấy được một quáng sáng ngũ sách quanh quán ngoài thân.

Ánh sáng ngũ sắc này chính là biểu hiện bên ngoài của vẫn Hoa lục.

Dược Thánh Tông làm ra động tĩnh lớn thế này lập tức kinh động toàn bộ các tông phái trên Bổng Sơn Đảo.

Vũ Nghiên nhanh chóng liên hệ với các tông phái đồng minh, cùng với lực lượng ti sĩ chấp pháp cùa Bồng Sơn Đào.

Theo thời gian, Ngày càng có nhiều cường giả gia nhập Dược Thánh Tông.

Áp lực cùa Dương Phàm càng lúc càng lớn.

Phóng nhãn nhìn quanh, một mảnh tu sĩ đông nghin nghịt, đạt tới gần vạn người, tu vi ít nhất đều là Hóa Thần Kỳ.

Hơn nữa. sổ lượng đang Ngày càng nhiều hơn.

- Người này rốt cuộc là thần thánh phương nào, sao lại đáng sợ như vậy?!

Càng lúc càng có nhiều người tới xem náo nhiệt.

Giờ khắc này. toàn bộ Bồng Sơn Đảo vô cùng náo loạn.

Trên trán Dương Phàm rốt cục toát mồ hôi lạnh, có chút chống đỡ không được.

Hưu

Đúng lúc này một cỗ tinh thần uy lục cường đại áp bách không gian từ một nơi trên Bồng Sơn Đảo bay tới.

Bá!

Bồng Sơn tán nhân với một thân áo xanh nho nhã bất phàm hiện thân trên Dược Thánh Tông.

- Ngươi tới thật đúng lúc, hắn đã không kiên trì thêm được nữa. chúng ta hợp lực là có thể giết được hắn.

Sắc mặt Vũ Nghiên vô cùng vui mừng.

Bồng Sơn tán nhân có chút kinh ngạc. Hắn vừa xuất quan, cũng chua biết tình huống thế nào. thậm chí không nhận ra thân phận Dương Phàm.

Dương Phàm gặp phải áp lực lớn chưa từng có, mắt thấy đã không thể kéo dài được nữa.

Bồng Sơn tán nhân tới khiến hắn gặp phải uy hiếp nhất định.

Hắn hít sâu một hơi, tinh thần chím xuống Thủy Hồn Giới.

Tầng phong ấn thứ tư đột nhiên bá một tiếng, bị phá vỡ. Pháp lực vô tận mênh mông như lũ bất ngờ bùng nổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.