Tiên Ma Chi Giới

Chương 32: Chương 32: Nhân Đạo Giới




Trương Hàn hơi trầm mặc rồi hỏi:“Nhân Đạo?”

Liễu Như Mộng nhẹ gật đầu:“Nhân là thương thiên sủng nhi, Nhân Đạo là Luân Hồi Lục Đạo bên trong khó vào nhất.”

“Ác Tộc có Ác Quả lại phải đánh đổi gần như là cuộc đời mới được sức mạnh này.”

“Nhưng ngươi Nhân Tộc thì lại khác, Tiên Ma chi Hồn bất kể là ai trong Nhân Tộc đều có thể thức tỉnh mà lại không phải chịu bất kì một loại nguyền rủa nào.”

“Nhưng mà đi đôi với đó các ngươi Nhân Đạo Luân Hồi tổng số không bằng một phần mười mặt khác Ngũ Đạo Luân Hồi.”

“Nhân Đạo khó vào nhưng thiên phú có thể nói là bị nhiều chủng tộc dòm ngó, đoạt xá thì cũng đoạt không được thiên phú nên bọn họ chọn một con đường khác.” Liễu Như Mộng từ từ nói.

Trương Hàn nhướng mày:“Mổ xẻ?”

Liễu Như Mộng nghe lời Trương Hàn vừa mới nói, nàng trợn trắng mắt nhìn Trương Hàn:“Tiểu đệ đệ làm sao mà suy nghĩ của ngươi luôn bi quan như thế? Những người đó là thông hôn nhằm muốn một phần huyết mạch của Nhân Tộc.”

Trương Hàn:“À!”

Liễu Như Mộng xoa xoa huyệt thái dương nói:“Đoạt xa thiên phú đều lấy không được, mổ xẻ làm được gì? Xem Nhân Tộc các ngươi ngũ tạng lục phủ xem có thiếu hay nhiều mới thức tỉnh được Tiên Ma chi Hồn sao?”

Trương Hàn quay mặt sang nơi khác.

Lúc kia trước khi xuyên qua hắn đọc nhiều mấy cái tiểu thuyết khoa huyễn cấy ghép gen nhiều quá làm cho hắn tới nơi này rõ ràng là đang truyện cổ trang huyền huyễn đều nhằm thành hiện đại khoa huyễn thể loại.

“Những người đó lựa chọn thông hôn muốn kế thừa một phần huyết mạch Nhân Tộc thử xem có thể thức tỉnh Tiên Ma chi Hồn hay không.” Liễu Như Mộng hơi trợn trắng nhìn Trương Hàn nói.

“Dù vậy thì Nhân Tộc huyết mạch rất ít được kế thừa, phần lớn là những tộc khác huyết mạch xung đột làm cho cơ thể bên trong Nhân Tộc huyết tan biến.”

Trương Hàn mắt hơi sáng:“Như vậy là cũng có kế thừa thành công?”

Liễu Như Mộng nhẹ gật đầu:“Đúng vậy, những người mà kế thừa thành công huyết mạch Nhân Loại thì chắc chắc sẽ có Song Tiên Ma chi Hồn, một cái liên quan mật thiết đến chủng tộc kia huyết mạch, một cái là Thiên Địa ban cho.”

“Bọn họ thiên phú không có ai là tầm thường, trong gia tộc của họ thì có thể nói là nâng trên tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan tồn tại.”

“Nhưng muốn đồng thời kế thừa cả hai loại huyết mạch thì tỉ lệ cỡ ngàn vạn mới được một.” Liễu Như Mộng nói.

“Khủng bố không? Đây chỉ là ta nói giảm xuống rồi nếu không thì cỡ gần trăm triệu cũng chưa chắc được một người như thế.”

“Muốn kế thừa huyết mạch của cả hai tộc thì cường độ huyết mạch và tu vi của Nhân Tộc ít nhất thì cũng phải bằng với huyết mạch đối lập kia.”

“Thiên có Địa, Âm có Dương, Vạn vật phải cân bằng. Huyết mạch cũng như vậy, trong cơ thể hai loại huyết mạch một khi cường độ huyết mạch không đồng đều, nhẹ thì một phần huyết mạch biến mất, nặng thì bạo thể mà chết.”

“Có Nhân thì có Quả, có Thiện thì có Ác. Thế gian này có đối lập thì có cân bằng, thiếu một phần cũng không được nhiều một phần cũng không được.”

“Nên có hai loại huyết mạch cùng xuất hiện trong một người là rất khó, vận khí có thể nói là bạo rạp.”

Liễu Như Mộng nói đến đây thì bẹp bẹp miệng than thở:“Những người này vừa sinh ra thì đã được cả gia tộc dốc sức bồi dưỡng, nào giống ta những cái này phải đi trộm bảo khố để sống qua ngày.”

Trương Hàn:......

“Đại tỷ, ngươi từng trộm bao nhiêu cái bảo khố?” Trương Hàn cười tủm tỉm hỏi.

Liễu Như Mộng nhìn Trương Hàn mặt một hồi rồi đưa tay lên véo má hắn, thở dài nói:“Không nhiều chỉ tầm cỡ 200,300 cái~”

Trương Hàn tránh thoát Liễu Như Mộng ma trảo vừa nghe nàng nói, hắn trực tiếp trợn tròn mặt, lắp bắp hỏi:“Không..nhi..nhiều? Vậy thì những cai đó bảo khố ngươi giấu đi đâu? Trong Quỷ Điện?”

Trương Hàn càng hỏi thì mắt càng sáng, có cái này khả năng a. Mà Liễu Như Mộng sớm muộn cũng là hắn bản mệnh Lệ Quỷ, bảo vật của nàng thì không phải là của hắn sao.

Liễu Như Mộng nhìn Trương Hàn tự biên tự diễn, ánh mắt sâu bên trong tràn đầy ác thú vị, ôm hai tay cười khẽ nói:“Chôn a~ Muốn tìm thì có cơ hội ta chỉ đường cho.”

Trương Hàn trực tiếp cứng lại tại chỗ.

Trong đầu hắn tràn đầy chữ chôn, chôn, chôn....

Làm sao bỗng nhiên cảm giác có chút quen thuộc, hình như từng có một tên sắp bị xử trảm thì nói cái gì bảo khố ta chôn ngoài biển ra đó mà tìm, các ngươi Đại Lão đều thích làm sáo lộ chôn đồ sao?

“Đại tỷ, ngươi cần thêm hai cây đao kề bên đầu mới phù hợp với câu ngươi vừa mơi nói.”

Liễu Như Mộng:“???”

Trương Hàn mặt đầy hắc tuyến nhìn Liễu Như Mộng nói:“Ta chưa từng thấy Đại Lão nào mà nghèo như ngươi a!”

Liễu Như Mộng nghe vậy thì vểnh vểnh môi hồng, cúi đầu xuống đất chơi chơi ngón chân.

Nàng nhẹ thì thầm:“Ta đương nhiên nghèo, không nghèo ta cần gì phải đi cướp bảo khố.”

Trương Hàn cảm giác đầu rất đau, tìm được cái Đại Lão trùng tu, tưởng là gia sản rất giàu có thể loại, cứ tưởng là cái bạch phú mỹ nhưng ai ngờ còn nghèo hơn hắn.

Đây là cái gì tiết tấu, rõ ràng phải là nhặt được Đại Lão sau đó phải tặng một hai cái bảo khố chơi chơi sao? Ta lại có cảm giác bảo khố không có mà sau này ta phải kiếm tài nguyên nuôi nàng là như thế nào?

Trương Hàn không muốn tiếp tục nói chuyện tiền bạc với nàng, hắn sợ chính mình lơ đãng một xíu thì bị nàng sáo lộ cho tức chết.

Ngươi có từng gặp cái Đại Lão nào khi chết biết chính mình có cơ hội trùng tu thì nơi chôn đều xây xong mà cả gia sản đều đem chôn chưa? Một quyển công pháp cũng không để lại, ngươi gặp chưa?

Liễu Như Mộng thấy Trương Hàn không tình nguyện nói chuyện với mình thì trực tiếp nói sang chuyện khác.

“Các ngươi nhân tộc bên trong thì đỉnh cấp cường giả cùng thiên kiêu thì được xem như là số một số hai trong Lục Đạo, nhưng mà cỡ trung chiến lực thì là ít nhất trong Lục Đạo.”

“Thiên phú của Nhân Tộc phần lớn bình thường, nhưng có một số ít thiên phú xem như mặt khác đỉnh cấp chủng tộc chỉ có phần ghen ghét.”

“Nhân Đạo Giới là cho ta một phần Thiên Kiêu nhân loại các ngươi thiên phú chi tư, càng ở trong Nhân Đạo Giới ôn dưỡng càng lâu thì thiên phú của ta càng cao, sẽ có một ngày thậm chí bỏ đi Quỷ Thân mà tạo một bộ Nhân Tộc thể chất!”

Trương Hàn hơi nhíu mày nói:“Các ngươi Quỷ Thể không phải cực kì hợp đạo sao? Tại sao phải đổi Nhân Thân?”

“Hừ hừ! Ta cho dù bỏ đi Quỷ Thể thì như thế nào! Ta chính là thích Nhân Thân!” Liễu Như Mộng hừ hừ cười nói, thực chất lúc này trong lòng nàng cũng biết lí do trong đó.

Quỷ Thể tuy rằng hợp đạo nhưng lại không bị Dương Giới Thiên Đạo cho phép, càng tu về sau thì khó khăn càng lớn. Nếu như nàng sinh hoạt ở Âm Giới thì còn được, nhưng điếm mấu chốt là nơi nàng đang ở là Dương Giới a! Nàng không ngốc tới mức tìm chết.

“Còn có Tiên Ma chi Hồn của Nhân Tộc các ngươi khi đến Trúc Cơ cảnh ta cũng có thể thức tỉnh, uhm còn là Song Sinh! Ghê không, ghê không!” Liễu Như Mộng giơ lên đầu, ngạo kiều nói.

Trương Hàn thấy vậy trực tiếp bổ nhất đao:“Nhưng ngươi tu không lên Trúc Cơ cảnh.”

Liễu Như Mộng:........

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.