Tiến Về Phía Nhau

Chương 85: Chương 85




Chu Nghi Ninh đi đến phòng khác để thay quần áo và trang điểm, thợ trang điểm và trợ lý của mình ở ngoài cửa cẩn thận mang tây trang đi vào phòng Quý Đông Dương.

Thợ trang điểm cho Chu Nghi Ninh là Ken – người đã trang điểm cho cô hồi quay quảng cáo cho nhãn hàng đại diện. Anh ta và trợ lý ở trong phòng đợi Chu Nghi Ninh, lúc thấy Chu Nghi Ninh đi vào thì cười: “Tôi thấy cô để tóc ngắn cực kỳ đẹp.”

Chu Nghi Ninh không ngờ câu đầu tiên mà Ken nói sẽ là câu này, cô bật cười: “Thế à? Tôi đang định đổi kiểu tóc.”

Nhưng hình như Quý Đông Dương không thích tóc ngắn?

Ken gật đầu: “Thật, trông vừa hoạt bát vừa gợi cảm.”

Sau đó, Ken luôn miệng khen cô để tóc ngắn rất đẹp, bảo cô nhất định phải cắt tóc.

Một tiếng sau, Quý Đông Dương mặc tây trang màu đen được đặt may riêng đi vào, anh thắt cà vạt màu xanh dương, trông cực kỳ đĩnh đạc và đẹp trai. Ken đang làm tóc cho Chu Nghi Ninh, lúc nhìn thấy Quý Đông Dương thì vỗ tay: “Hôm nay Đông ca đẹp trai quá, anh chờ một lát nhé, em bảo đảm sẽ trả lại cho anh một cô bạn gái lộng lẫy bốn phương.”

Quý Đông Dương nhìn Chu Nghi Ninh trong gương, mỉm cười: “Cảm ơn.”

Hơn một tiếng sau, Chu Nghi Ninh đứng lên, Ken chỉnh lại váy cho cô, Chu Nghi Ninh nhìn Quý Đông Dương, nhướn mày hỏi: “Đẹp không?”

Cô mặc váy dạ hội màu xanh dương, màu son đang là màu thịnh hành nhất, trang điểm không quá đậm, búi cao tóc, trông rất sang trọng nhưng cũng không kém phần trẻ trung.

Quả thật vô cùng lộng lẫy. Quý Đông Dương chăm chú nhìn cô, chậm rãi gật đầu, đáp ừ bằng giọng mũi.

Ken đắc ý nhìn thành quả của mình, vỗ tay, “Khoan đã.”

Ken cài một cái kẹp cùng màu với cà vạt của Quý Đông Dương lên tóc Chu Nghi Ninh, sau đó lùi về sau mấy bước nhìn hai người, vỗ tay tán thưởng: “Hoàn hảo.”

Chu Nghi Ninh cảm ơn Ken, anh ta cười: “Đừng khách sao, chúc hai người nhận được giải thưởng, lần sau chung ta lại làm việc cùng nhau.”

Trên đường đi, Quý Đông Dương nắm chặt tay cô, “Căng thẳng hả?”

Đây là lần đầu tiên Chu Nghi Ninh tham dự một lễ trao giải, nhưng điều khiến cô căng thẳng là không biết Quý Đông Dương có nhận được giải hay không. Trước kia vì quan hệ giữa cô và Chu Giai Huệ, cô chưa bao giờ quan tâm tới việc liệu Quý Đông Dương có thắng giải hay không, anh có bao nhiêu giải thưởng đều không liên quan tới cô. Nhưng bây giờ thì khác. Cô muốn tận mắt chứng kiến cảnh anh nhận giải thưởng.

Quý Đông Dương như nhìn thấu suy nghĩ của cô, anh siết chặt tay cô, nói: “Đừng lo, sau này sẽ còn nhiều cơ hội.”

Chu Nghi Ninh nghiêng đầu qua, “Vâng.”

Xe dừng lại, có người đi tới mở cửa xe, xung quanh lập tức chĩa máy ảnh về phía này. Quý Đông Dương vừa xuống xe, tiếng máy ảnh liền vang lên không ngớt, Chu Nghi Ninh nâng váy xuống xe, khoác tay Quý Đông Dương bước lên thảm đỏ, đèn flash không ngừng đuổi theo hai người.

Khán giả liên tục la hét, có người gọi Đông ca, Chu Nghi Ninh nhìn về phía đó, sau đó nghe thấy tiếng có người gọi tên mình.

Đột nhiên có người hét to: “Quý Đông Dương cút đi! Không ai chào đón loại người đưa tiền cho bố mẹ hút chích đâu!”

Toàn thân Chu Nghi Ninh chấn động khi nghe thấy tiếng “Cút”, cô khẽ dừng lại, tay níu chặt áo Quý Đông Dương. Quý Đông Dương cũng sững sờ một giây, nhưng chỉ đúng một giây thôi, sau đó anh giơ tay kia vỗ bàn tay cô, “Không sao đâu, em mà nắm nữa là nhăn áo anh đấy.”

Ngay sau đó, lại có người hét to, fans Quý Đông Dương thấy thế thì cãi nhau với người đó, khu dành cho khán giả vốn dĩ đã hỗn loạn nay càng trở nên hỗn loạn, thậm chí còn có mấy cô gái nắm tóc nhau, rồi biến thành đánh nhau lúc nào không hay.

Hiện trường vô cùng hỗn loạn.

Quý Đông Dương nhíu chặt mày, anh sợ fans bị thương, định đi về phía đó thì Dương Huân ngăn lại, “Hai người vào trước đi, có bảo vệ lo rồi.”

Mấy bảo vệ nhanh chóng xông tới tách đám đông ra, phải mất mười phút mới đưa được người gây rối đi ra ngoài.

Chu Nghi Ninh nghiến rắng, ngực phập phồng vì giận, tay vẫn níu chặt tay áo Quý Đông Dương, lúc sắp tới phông nền được dựng trên thảm đỏ, Vệ Trung dẫn các diễn viên trong đoàn phim Khúc mắc đi tới tụ họp cùng hai người. Gương mặt của Quý Đông Dương vẫn điềm tĩnh, anh cúi đầu nói nhỏ vào tai Chu Nghi Ninh: “Có phóng viên chụp hình, đừng xụ mặt nữa.”

Chu Nghi Ninh ngẩng đầu nhìn anh, anh giống như không bị ảnh hưởng gì. Quý Đông Dương cười với cô, lòng thầm thở dài, anh biết cô sẽ bị ảnh hưởng mà.

Lúc người dẫn chương trình giới thiệu đoàn phim Khúc mắc, Quý Đông Dương nửa ôm người Chu Nghi Ninh đi tới ký tên lên phông nền.

Nữ MC cười: “Hôm nay Đông ca đẹp trai quá, Nghi Ninh cũng rất đẹp, hai người xứng đôi lắm.”

Quý Đông Dương mỉm cười: “Cảm ơn.”

Chu Nghi Ninh hít sâu một hơi rồi nở nụ cười, nam MC nhìn Chu Nghi Ninh: “Khúc mắc vô cùng xuất sắc, vai Bùi Diên khiến người ta vừa yêu vừa ghét vừa đau lòng.”

Chu Nghi Ninh cười, cũng không nhiều lời, “Cảm ơn.”

Máy quay hướng về hai người, Quý Đông Dương ôm eo cô xoay người, chờ bọn họ chụp hình xong thì đưa cô đi vào trong.

Vạn Vi đi tới nói với Chu Nghi Ninh: “Em cười lên đi, đừng để người khác nghĩ em chảnh chọe.”

Vì tâm trạng không tốt nên Chu Nghi Ninh không cười nổi, cô im lặng một lát rồi nói, “Em biết rồi.”

Quý Đông Dương nói với Vạn Vi: “Để tôi nói chuyện với cô ấy.”

Quý Đông Dương kéo cô tới một góc không có máy quay, anh cúi đầu nhìn cô, “Anh không quan tâm tới kết quả thật mà, em đừng để chuyện đó ảnh hưởng tới mình, được chứ? Không thắng giải cũng không sao, sẽ còn có cơ hội khác, năm sau, năm sau nữa, hay ba năm nữa, chắc chắn sẽ có cơ hội mà.”

Chu Nghi Ninh ngẩng đầu nhìn anh.

Quý Đông Dương nói tiếp: “Mấy ngày nữa chúng ta qua Anh rồi, tới lúc đó hãy vứt hết những chuyện này ra sau đầu đi nhé.”

“Hửm?” Anh nói bằng giọng mũi.

Chu Nghi Ninh mím chặt môi, đáp nhỏ: “Vâng.”

Quý Đông Dương nắm tay cô quay lại chỗ ngồi. Quý Đông Dương gia nhập làng giải trí đã lâu nên quen biết rất nhiều, liên tục có đạo diễn và nghệ sĩ đi qua bắt tay anh, không cần anh giới thiệu, ai cũng biết Chu Nghi Ninh, không ngừng có người trêu chọc vụ gái gọi, tâm trạng Chu Nghi Ninh dần dần thả lỏng, thoải mái nói chuyện với bạn của anh.

Càng sắp tới giờ diễn ra lễ trao giải, tâm trạng của mọi người cũng càng hồi hộp theo tiếng nhạc, đèn tối dần, MC đứng trong cánh gà chờ tới giờ.

Tiếng nhạc mở màn vang lên, MC đi ra giữa sân khấu, ban tổ chức ngồi vào hàng ghế đầu, lễ trao giải chính thức bắt đầu.

Trao một loạt giải thưởng, chỉ còn lại hai giải quan trọng là nam, nữ diễn viên xuất sắc nhất.

Chu Nghi Ninh không được giải Diễn viên mới xuất sắc nhất như trong dự tính nhưng lại bất ngờ được đề cử ở hạng mục Nữ diễn viên xuất sắc nhất nên tâm trạng vô cùng căng thẳng. Nhưng cô biết giải thưởng này quá xa xôi với cô, đặc biệt là khi nhìn những cái tên cùng được đề cử, cô cảm thấy cơ hội của mình rất thấp.

Cô chăm chú nhìn MC trên sân khấu, chỉ chờ giải Nam diễn viên xuất sắc nhất thôi.

Quý Đông Dương nắm tay cô, Chu Nghi Ninh quay đầu lại nhìn anh, anh nhìn lên sân khấu, gương mặt rất điềm tĩnh.

Trên mạng, cư dân mạng xem trực tiếp cũng bàn tán rối rít:

“Không biết Đông ca có thắng giải không, nếu Đông ca không giành chiến thắng thì quá bất công, đâu phải là anh ấy hút ma túy, không thể nói anh ấy là diễn viên gây ảnh hưởng xấu được!”

“Lúc đi thảm đỏ còn nghe ai đó hét lên bảo Quý Đông Dương cút đi, không biết là thật hay do ai sắp xếp nữa. Tiêu chí bình chọn Nam diễn viên xuất sắc nhất được xét trên nhiều phương diện, chuyện bố mẹ Quý Đông Dương nghiện ngập là sự thật, hơn nữa việc này còn bị bùng ra trước khi phim được khởi chiếu nên chắc chắn là sẽ ảnh hưởng. Mọi người còn nhớ chuyện sáu năm trước không? Lúc đó sự việc không rùm beng như bây giờ là vì không có bằng chứng xác thực, nhưng cũng đủ để Quý Đông Dương phải lánh đi suốt một năm. Lần này mọi việc đã rõ ràng, cộng thêm lúc trước có sự việc một lễ trao giải ủng hộ nghệ sĩ có scandal nên bây giờ ban tổ chức có áp lực rất lớn, cho dù ban giám khảo muốn cho Quý Đông Dương đoạt giải thì cũng phải đắn đo nhiều. Tớ nghĩ hôm nay Quý Đông Dương sẽ không thắng giải đâu.”

“Nhảm nhí! Đông ca không thắng thì ai thắng? Chẳng lẽ cho Lê Tranh ế vé?”

“Vẫn còn Liêu Nghị mà. Phim mới của Liêu Nghị rất hay, tuy diễn xuất không bằng Quý Đông Dương nhưng cũng khá tốt.”

...

MC trêu đùa mấy câu xong thì mời Thẩm Thanh lên trao giải. Thẩm Thanh nhìn xuống khán đài, không biết ánh mắt rơi lên người Quý Đông Dương hay Chu Nghi Ninh ngồi ở bên cạnh anh mà nụ cười thoáng cứng đờ.

Màn hình chiếu clip những nữ diễn viên được đề cử. Xong xuôi, Thẩm Thanh tuyên bố người chiến thắng: “Tôi xin tuyên bố... Nữ diễn viên xuất sắc nhất là... Chu Nghi Ninh trong phim Khúc mắc!”

Ánh đèn lia tới vị trí của Chu Nghi Ninh. Cô ngỡ ngàng, phản ứng đầu tiên là quay sang nhìn Quý Đông Dương, anh đang cười.

Quý Đông Dương buông tay cô ra, cúi người ôm cô, nói nhỏ vào tai cô: “Lên sân khấu nhận giải thưởng đi.”

Vì quá bất ngờ nên mọi người xung quanh cũng sững sờ, qua một lúc khán đài mới vang lên tiếng vỗ tay.

Vệ Trung đứng dậy ôm cô, các diễn viên của đoàn phim ngồi gần đó cũng rối rít ôm cô, Chu Nghi Ninh vẫn nhìn anh, từ từ đứng lên. Vạn Vi đã chuẩn bị bài phát biểu cho giải Diễn viên mới xuất sắc nhất, nhưng không ngờ Chu Nghi Ninh lại đạt được giải Nữ diễn viên xuất sắc nhất.

Chu Nghi Ninh nâng váy đi lên sân khấu, dưới ánh đèn vinh quang, cô nhìn xuống người đàn ông xa xa ở dưới khán đài. Người đàn ông ấy cũng đang mỉm cười nhìn cô, ánh mắt đen láy sâu thẳm lặng lẽ truyền sức mạnh cho cô.

Máy quay quay cận cảnh Quý Đông Dương ba giây rồi mới quay lại sân khấu.

Thẩm Thanh ôm Chu Nghi Ninh, nói nhỏ: “Chúc mừng em.” Sau đó đưa cúp cho cô.

Cúp nặng quá. Chu Nghi Ninh nhìn Thẩm Thanh, “Cảm ơn.”

Chu Nghi Ninh xoay người đứng trước micro, nhìn thẳng xuống khán đài, hít sâu một hơi, “Cảm ơn ban tổ chức, cảm ơn mọi người, cảm ơn đạo diễn, đoàn phim, công ty và ê-kip của tôi, đây là một bất ngờ rất lớn với tôi. Tôi không rõ tiêu chí chọn ra người thắng giải của ban tổ chức là thế nào, trước khi diễn ra buổi lễ, ê-kip của tôi đã phân tích rằng trong Khúc mắc, vì cuộc sống của nhân vật có những nét tương đồng với cuộc đời thật của tôi nên sẽ rất ảnh hưởng đến kết quả, vì thế chúng tôi không hề dám nghĩ sẽ nhận được giải thưởng này mà chỉ hy vọng vào giải Diễn viên mới.”

Cô ngừng lại một chút, “Nhưng cuối cùng tôi lại giành được giải thưởng này.”

Chu Nghi Ninh nhìn về phía Quý Đông Dương ở bên dưới khán đài, cô nhướn nhẹ lông mày, nhìn tới bàn ban tổ chức với vẻ bất cần, “Trước khi quay Khúc mắc, tôi đã từng có suy nghĩ rút lui, trong quá trình quay có những lúc tôi nghĩ mình sẽ điên mất, thực sự mọi việc đã rất khó khăn với tôi. Nếu không có Quý Đông Dương, tôi sẽ không thể nào nhận được tràng pháo tay của mọi người.”

Cô giơ cúp lên, nhìn người đàn ông bên dưới, nói: “Vinh quang của tôi thuộc về anh ấy.”

“Cảm ơn.” Cô cúi đầu.

Khán đài vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

Chu Nghi Ninh mang cúp đi xuống, lúc tới bên cạnh Quý Đông Dương, cô cười, “Giải thưởng của chúng ta.”

Hội trường xôn xao.

Cư dân mạng đang xem trực tiếp lập tức phân tích: “Lời của Chu Nghi Ninh sâu xa quá. Cô ấy nghĩ có thể mình sẽ không đoạt giải vì diễn vai giống cuộc đời của mình, nhưng không ngờ ban giám khảo không hề quan tâm tới điều đó mà vẫn trao giải thưởng cho cô ấy, điều này có nghĩa là ban giám khảo rất công bằng. Như vậy, nếu Nam diễn viên xuất sắc nhất không phải là Quý Đông Dương thì sẽ khiến ban giám khảo lúng túng. Chu Nghi Ninh to gan quá, tui thích!”

MC bối rối nhìn về phía ban tổ chức nhưng họ không có phản ứng gì vì dù sao cũng đang trực tiếp, không thể để xảy ra sai sót nào. MC nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, mời khách mời lên trao giải.

Cuối cùng, khách mời tuyên bố người nhận được giải thưởng Nam diễn viên xuất sắc nhất là: “Liêu Nghị!”

Chu Nghi Ninh siết chặt chiếc cúp trong tay mình, cô quay sang nhìn Quý Đông Dương. Quý Đông Dương như đã biết trước kết quả, vẻ mặt anh rất điềm tĩnh, bình thản vỗ tay chúc mừng.

Trái tim Chu Nghi Ninh như bị đào mất, lồng ngực trống rỗng.

Lễ trao giải kết thúc, Chu Nghi Ninh bị phóng viên vây quanh phỏng vấn, các câu hỏi không ngừng truyền vào tai cô.

“Lần đầu đóng phim điện ảnh đã nhận được giải thưởng, với khởi đầu tốt như thế này, sau này cô có dự tính gì? Cảm xúc của cô bây giờ như thế nào?”

“Cô có tiếc nuối khi Quý Đông Dương không giành được giải thưởng không?”

“Phát biểu trên sân khấu là lời thật lòng của cô hay do công ty yêu cầu? Cô không lo đắc tội với ban tổ chức ư?”

...

Chu Nghi Ninh trả lời từng câu một, câu hỏi của phóng viên càng lúc càng khó, Chu Nghi Ninh trả lời càng lúc càng sắc bén.

Cuối cùng Vạn Vi phải tới giải vây.

Quý Đông Dương cũng bị phóng viên bao vây: “Đông ca, anh có thể phát biểu cảm giác vào lúc này không? Bạn gái giành được giải thưởng danh giá nhất, còn anh thì vẫn vô duyên với chiếc cúp Nam diễn viên xuất sắc nhất, anh có thấy tiếc nuối không?”

Quý Đông Dương dừng lại, nhìn thẳng vào ống kính, nói: “Tôi không có gì để tiếc nuối cả, tôi rất mừng cho cô ấy.”

“Mặc dù giành được giải thưởng nhưng diễn xuất của cô ấy có chênh lệch rất lớn với anh, anh nghĩ sao về điều này?”

Quý Đông Dương trả lời: “Thành tựu của tôi, vinh quang từ trước kia cho đến sau này của tôi đều thuộc về cô ấy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.