Thật kinh khủng a~~~~ Cô còn có thể vác cái mặt này mà ra đường được sao ? Thiên ơi ~~~~~ Ông đã giúp thì phải giúp cho trót chứ a~~~~~ Con ghét ông lắm a~~ Thiên xấu xí xấu tính xấu nết a~~~~~~~ Tuôn xả hết các lời chửi cô thở hồng hộc rồi ngồi bệt xuống đất , giờ phải làm sao đây a ????
Lúc đó , bỗng nhiên một cô gái nhỏ xuất hiện trước mặt cô , và cô bé ấy cũng xấu xí chẳng kém gì cô cả , cô bé nhẹ nhàng lại gần cô :
- Xin chào , Hàn Thu là tên em , chị có còn nhớ em không ?
- Cô là ai ?
- Hàn Thu - Nữ Phụ của bộ truyện “ Có điên mới cho em chạy “ ( Tự nghĩ đấy , khỏi mất công đi tìm truyện này nga ~~ ) .
- Hình như ..... Cái tên truyện quen quen a~~ Tôi có xem qua rồi a.
- Chị à .... Tôi ... Vừa mới bị xe đụng a. Chị bị sốt nên ngất lịm đi , rồi xuyên vào ngay cái xác của tôi luôn a.
- Ôi trời , thế thì tôi còn sống mà a ? Tôi đã chết đâu mà xuyên a~~~~ Còn cái xác của tôi thì tính làm sao đây a??
- Hiện tại , có lẽ em sẽ xuyên vào cái xác của chị nga ~~
- OMG !!!! Thế thì chịu rồi ... Thôi thì ... Em hãy chăm sóc tốt cho bố mẹ chị nhé ... Và ... Cả anh ấy nữa.. Giúp chị em nhé ..?
- Vâng .. Còn khuôn mặt hiện tại của chị ấy , chị đừng ra ngoài nha~ Trong vòng 1 tháng , chị hãy ăn những đồ dầu mỡ a~ Nhiều lên a~~ Ăn thả ga không lo hết tiền a~~~~ Chỉ có thế mới mập lên vài ký lô a~ Tới lúc đó chị sẽ được ngắm dung nhan nghiêng xô nghiêng thùng của em nga ~~ Mà , em sống một mình , không có cha có mẹ , em cũng không phải là nhà giàu , nên chị thông cảm cho em , em biết là từ một con nhà giàu cuối cùng phải tự tay lập nghiệp cày công cực khổ thế này thì chị rất bực , mong chị bỏ qua cho cái sự nhầm lẫn của em a...
- Phụt .. Haha , nhóc nghĩ chị như thế sao ? Nhóc nghĩ chị là tiểu thư khuê các à ? Nhầm rồi nhóc con , chị không sao đâu~
- Cảm ơn chị ... Em sẽ cố gắng chăm sóc bố mẹ chị thật tốt , để đền ơn của chị với em ~ Chị cho phép em .. Mượn bố mẹ chị nhé ?
- Miễn là em chăm sóc họ tốt , cô bé !
- Cảm ơn chị , chị ơi .... Đây là cuốn truyện “ Có điên mới cho em chạy “ , chị hãy đọc nó để biết những tình cảnh sắp tới mình phải đối mặt nhé .
- Cảm ơn nhóc , tạm biệt !
- Vâng , tạm biệt !
Cô bé vẫy tay rồi biến mất sau làn sương mù dày đặc . Cô nhìn xung quanh căn nhà , một căn nhà đơn sơ đi kèm theo là những đồ trang trí nội thất đơn giản , nhưng không khí trong căn nhà rất êm dịu , hít một hơi thật sâu , cô bước nhẹ xuống giường , đi loanh quanh trong nhà tham quan .
-- Ta là dải phân cách tham quan~~~--------------—
Mà khoan , cô khựng lại , cô bé này hẳn là rất nghèo đi ? Nên mới bảo là làm việc rất cật lực ? Thế sao lại bảo cô là hãy ăn uống thả ga a ? Rốt cục là sao !? Cô mải mê nói chuyện quên béng mất là phải hỏi rồi a~~~~~~ Cô lục tung cả căn nhà lên với hy vọng là sẽ tìm được cục tiền nào đó a ~~ Bỗng nhiên , có người nhấn chuông cửa . Thầm nghĩ , không có người thân thì ai đang gõ cửa ? Vội vã chạy ra nhìn qua cái kính hình tròn nho nhỏ trên cửa , cô thấy một người cực kỳ điển trai a ~~~ Nhưng bây giờ cô có thể đi ra ngoàihay sao ? Không thể a~~~~~ Cô phải làm sao đây a???