Tiểu Thư Lạnh Lùng và Công Tử Đáng Ghét

Chương 7: Chương 7: Hoàng Yến Nhi




(T/g : Hôm nay làm bài hảo hảo tốt, liền lấy chương mới trong kho đăng lên cho mọi người ^^)

“Kính coong !!! Kính coong !!!”

Ra ngoài mở cửa, quản gia Quân thấy một cô bé khoảng độ 14 tuổi đang đứng đó, bên cạnh là một chiếc vali màu hồng có thắt một chiếc nơ trắng rất dễ thương. Cô bé lễ phép nói :

– Cháu chào bác, cháu muốn tìm chị Băng Nhi !!!

– Khoan đã cô bé, cháu là ai!? Tìm tiểu thư có việc gì!?

– A...cháu là Hoàng Yến Nhi, là em gái của chị Băng Nhi ạ! – Yến Nhi vừa nói vừa cười vô cùng đáng yêu.

– À thì ra là Yến Nhi tiểu thư mà ông chủ nói! Thật thất lễ, mời tiểu thư vào trong!

– Dạ, cháu cám ơn bác nhiều!!!

– Không có gì, mà tiểu thư đừng gọi tôi là bác, không được đâu. Tôi chỉ là một quản gia mà thôi! – Quản gia Quân nhìn cô bé đáng yêu trước mắt, trong lòng rất có hảo cảm đối với Yến Nhi.

– Vâng, cháu nhớ rồi, vậy cháu sẽ gọi bác là bác quản gia ha!!! – Nói rồi, Yến Nhi nháy mắt tinh nghịch chạy theo cô người hầu tới căn phòng được sắp xếp dành riêng cho mình ...

Vài phút sau ........

– Quản gia! Khi nãy ai bấm chuông? – Nó lạnh lùng hỏi.

– Thưa tiểu thư, là Yến Nhi tiểu thư chuyển đến đây...

– Tôi biết rồi! – Quản gia Quân chưa kịp nói xong thì bị nó ngắt lời.

– Ông chuẩn bị bữa sáng cho con bé đi!

– Vâng thưa tiểu thư !

Còn nhiệm vụ đặc biệt bây giờ của nó là lôi cái đám heo lười kia dậy...

– E hèm... – Nó khẽ ho

Không động tĩnh…

“Cốc! Cốc!” – Khẽ gõ cửa

Không có tác dụng…

– ĐỀ-NGHỊ-MỞ-CỬA!!! – Nó gằn lên

P/s : Như trên…

1 giây trôi qua…

Nhiệt độ hiện tại : 25oC

2 giây trôi qua…

Nhiệt độ hiện tại : 50oC

3 giây lại tiếp tục trôi qua…

Nhiệt độ hiện tại : 75oC

4 giây trôi qua, quá mức chịu đựng…

Nhiệt độ hiện tại : 100oC

Nó nói bước đến gần lan can, nói vọng xuống tầng dưới :

– Quản gia! Mang lên cho tôi xô nước đá!!!

Quản gia Quân trong phòng bếp đang phân phó người hầu làm bữa sáng cho Yến Nhi, nghe thấy tiếng của nó liền lập tức đi lấy đá trong tủ lạnh, bỏ vào xô rồi mang lên.

– Xô nước đá của tiểu…

Quản gia Quân chưa kịp nói xong, xô nước đá trong tay ông đã bị nó giằng lấy. Đạp mạnh cửa phòng, nó tạt luôn xô nước đá lạnh lẽo vào cái “đống thịt” đang nằm trên giường. Lập tức, đống thịt hốt hoảng bật dậy, kèm theo tiếng hét chói tai vang vọng khắp căn nhà. Yến Nhi đang ở trên phòng sắp xếp lại đồ đạc trong vali, bị tiếng hét này làm cho giật mình, lỡ tay làm đổ luôn chồng sách vừa được sắp xếp gọn gàng ở trên giá.

Thấy vậy, quản gia Quân trố mắt ra nhìn đầy ngạc nhiên. Nó thản nhiên nói :

– Trời hôm nay đặc biệt nóng, lấy xô nước ra dội phòng cho mát!

Ngọc Trang uất hận nhìn nó nói :

– Cách gọi dậy của cậu nhất thiết phải bạo lực như vậy sao? Xô nước này rất lạnh đó!!!

– Dậy rồi hả? Tốt! Đi ăn sáng!!! – Nó bơ đẹp luôn lời nói của cô nàng làm Ngọc Trang tức muốn xì ra khói nhưng không dám làm gì. Nhưng có một điều rất lạ mà mọi người đều cảm nhận được đó là hôm nay tâm trạng của nó đặc biệt tốt, lúc bước xuống phòng ăn còn hơi cười mỉm.

“Chẳng lẽ là vì cô bé tên Yến Nhi đó sao?!” Quản gia Quân thầm nghĩ trong đầu, rồi sau đó rất nhanh gạt bỏ đi, ông tốt nhất không nên xen vào.

Ba con kia sau khi định thần liền quay ra ngắm nhìn khung cảnh xung quanh : Cái cửa gãy nát bét, long cả nắm vặn; chăn gối bay lung tung loạn xạ, ướt mèm; nền nhà đầy nước và những viên đá nhỏ còn chưa tan hết; đồ đạc rơi xuống đầy đất, nằm lộn xộn, ngổn ngang khắp nơi… Đây là một bãi chiến trường cực kỳ, cực kỳ hỗn độn...

Sau 3 giây mải “ngắm nhìn cảnh vật” “tươi đẹp” xung quanh, ba nàng “công chúa ngủ như lợn” của chúng ta vội vàng chạy vào nhà tắm đánh răng, rửa mặt và VSCN với vận tốc ánh sáng nên chỉ sau 1 phút đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ “bị” giao và “bay” từ trên lầu xuống phòng ăn.

Đến nơi, thấy Yến Nhi, cả ba cô nàng vội xúm xít lại làm quen rồi trò chuyện rôm rả, phải nói là ầm ĩ cả bữa ăn. Cũng may là nó đeo headphone chứ không thì...hậu quả khó lường trước được! ==”

*** ***

Đêm khuya, cửa phòng nó khẽ mở, một bóng người rón rén bước vào, chân đi nhẹ không tiếng động, đến gần tủ khoá. Cô ta rút trong túi ra một chiếc chìa khoá bạc.

“Ha ha...Thật quá dễ dàng! Rất nhanh thôi, toàn bộ tài sản sẽ thuộc về tôi! Lúc đó, chị sẽ không còn gì cả...ha ha ha ha!!!”

– Đêm khuya không ngủ, cô vào phòng tôi làm gì vậy? – Một giọng nói âm lãnh vang lên phía đằng sau Yến Nhi làm cô nhóc giật mình quay người lại, vội giấu chiếc chìa khoá ra sau áo.

– Chị!?! À...ừm...đêm khuya em sợ bóng tối nên...nên muốn đến ngủ cùng chị...em...em... – Vừa nói, Yến Nhi vừa khóc lóc rất đáng thương.

– Thôi được rồi! Lên ngủ trên giường tôi đi!

– Em...cám ơn chị... – Yến Nhi lấy tay khẽ lau nước mắt leo lên giường.

Đợi lúc Yến Nhi ngủ say, nó nhẹ nhàng bước ra vườn sau, gọi điện thoại :

- Điều tra cho tôi….

Sớm hôm sau, tất cả mọi người đều dậy rất sớm. Nó và ba cái “của nợ” kia tiếp tục đến trường học.Yến Nhi thì theo quản gia Quân đi mua sắm đồ dùng học tập và quần áo, tiện thể đăng kí nhập học vào trường trường Royal.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.