Tình Mê Pháp Lan Tây

Chương 31: Chương 31




Alex đã tiến đến sát Sở Lăng, khoảng cách thân mật đến mức có thể nghe thấy tiếng hô hấp của đối phương, Alex chậm rãi nâng cằm cậu lên, chăm chú nhìn vẻ mặt cậu vô cùng căng thẳng, nghiêng đầu hôn lên đôi môi anh đào hồng nhạt, nhẹ nhàng mút vào, thân thể càng tiến sát hơn dán vào người cậu.

Sở Lăng bị nhốt giữa bức tường lạnh băng cùng thân mình nóng như lửa của Alex, anh hơi xoay đầu hôn thật sâu, tăng thêm lực khiến cậu không thể giãy dụa nhưng lại không hề có cảm giác khó chịu, Sở Lăng một lần nữa cảm giác được ôn nhu ẩn chứa phía sau sự cường ngạnh kia, hơn nữa còn có một chút quan tâm, nhận thức được điều này làm tim Sở Lăng đập loạn đến không thể khống chế, cậu lập tức hoảng sợ bắt đầu giãy dụa.

Alex lợi dụng dáng người cường tráng vững vàng đem Sở Lăng vây ở phía trong bức tường, bắt lấy hai tay cậu đặt lên trên đầu, vừa thân mặt khẽ hôn lên tai cậu vừa thì thầm: “Lăng, em biết rõ sức em đánh không lại tôi, còn muốn giãy dụa làm gì? Ngoan, đừng phản kháng nữa, để tôi hảo hảo yêu thương em, tôi cam đoan tuyệt đối không thô bạo như hôm qua. Lăng, tin tưởng tôi, tôi thật sự không muốn làm em tổn thương, chỉ muốn em vui vẻ, chỉ cần em thả lỏng đừng giãy dụa nữa thì sẽ không cảm thấy đau đớn, tôi đảm bảo sẽ đối xử với em thật nhẹ nhàng, được không?”

Alex một bên thì thầm, một bên hôn dọc theo gáy Sở Lăng, hôn lên xương quai xanh xinh đẹp, đầu lưỡi ấm áp liếm mút khiêu khích phần da thịt trần trụi lộ ra từ phần quần áo bị xé nát, thân thể hai người cũng dán sát không còn khe hở, Alex nhẹ nhàng ma sát phần bụng và đùi của cậu, dục vọng sớm cứng rắn đứng thẳng của anh càng làm càn chạm vào người Sở Lăng.

Sở Lăng bất giác thở hổn hển, Alex càng khiêu khích, cậu càng cảm thấy sợ hãi kinh hoảng nhận ra nội tâm chính mình đang bắt đầu dao động, Alex không hề dấu diếm tình cảm mãnh liệt của mình đang từng chút từng chút ăn mòn lý trí cậu, đánh vỡ quyết tâm của cậu, chậm rãi xóa tan hận thù trong lòng cậu, khiến cậu kiềm nén không được muốn buông lỏng chống cự, cứ như vậy chìm đắm vào sự ôn nhu mê người kia…

Sở Lăng bị suy nghĩ của chính mình làm kinh hoảng đến mức hận không thể lập tức cắn đứt đầu lưỡi, cậu làm sao lại có loại ý nghĩ vô sỉ như vậy? Cậu thế nào bắt đầu muốn sa vào sự ôn nhu của người này? Bị bắt buộc là một chuyện, nhưng chủ động chịu khuất phục lại là chuyện khác, chuyện đó tuyệt đối không thể xảy ra, cậu tuyệt đối không để loại tính yêu không bình thường này chinh phục, tuyệt đối không thể.

Alex đang không ngừng hôn lên vùng xương quai xanh, bỗng nhiên nghe thấy âm thanh trầm thấp của hắn: “Alex…”

Tim anh bất ngờ đập loạn, ngẩng đầu lên, đây là lần đầu tiên Sở Lăng gọi tên anh khiến anh không khỏi vừa mừng vừa sợ, kích động nói: “Lăng…”

Sắc mặt Sở Lăng ửng hồng, khẽ khép lại làn mi không nhìn Alex, âm thanh càng trầm thấp hơn nữa: “Thỉnh….buông tôi ra…”

Alex im lặng trong chốc lát, sau đó tiến đến bên tai cậu: “Không, tôi sẽ không buông em ra, tôi nghĩ muốn em thì nhất định phải có được.” Nói xong liền ôm lấy cậu đi lại giường, bàn tay bắt đầu cởi thắt lưng cậu.

Sở Lăng nhắm chặt hai mắt không hề phản kháng, cắn răng hít sâu một hơi, âm thanh có chút run nhẹ: “Alex, anh thật muốn giết chết tôi?”

Bàn tay đang nhanh nhẹn mở thắt lưng Sở Lăng không khỏi ngừng lại, kinh ngạc nói: “Lăng…”

Sở Lăng vẫn nhắm chặt mắt, hai bàn tay vô thức nắm chặt lại, bởi vì căng thẳng mà âm thanh có chút khàn khàn: “Nếu anh dám xâm phạm, tôi lập tức chết trước mặt anh.”

Alex ngồi ở mép giường chăm chú nhìn cậu hơn nữa ngày, cuối cùng chậm rãi rút tay về, nhẹ nhàng nói: “Lăng, em thật sự hận tôi như vậy?”

Sở Lăng vẫn chung thủy không nhìn mắt Alex, quay đầu không mở miệng nữa.

Alex im lặng nhìn hắn một hồi lâu, than nhỏ: “Lăng, kỳ thật tâm em so với tôi còn cứng rắn hơn.” Sau đó đứng dậy đi thẳng ra khỏi phòng ngủ.

Sở Lăng nghe thấy âm thanh đóng cửa phòng mới chậm rãi quay đầu lại, mở to mắt, Alex quả thực đã ra ngoài, trong phòng chỉ còn một mình cậu, lúc này cậu mới thở mạnh một hơi, vô lực ngã xuống giường, cơ hồ một chút sứ lực cũng không còn.

Cậu biết rõ chính mình lúc nãy dùng tánh mạng đặt cược, cá xem Alex cuối cùng có thật lòng với mình hay không, nếu Alex quả thực yêu mình như lời nói thì sẽ tuyệt đối không tiếp tục áp sát nữa, nếu không chính mình quả thực chỉ còn con đường chết.

Qua hơn nửa ngày, Sở Lăng mới chậm rãi ngồi dậy, ngẩng đầu nhìn về phía cửa, ánh mắt mờ mịt biểu hiện được tâm tình hỗn độn của cậu lúc này. Cậu có thể nghe được giọng điệu Alex lúc nói câu nói kia có bao nhiêu chua sót, anh cũng buông tha cậu, đây không phải cũng chứng minh được anh thật lòng yêu cậu hay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.