Tòa Thành Tội Ác

Chương 4: Q.1 - Chương 4: Chân thực




Khi tay Richard chạm đến thần tượng thứ bảy, nháy mắt thần tượng hóa thành bóng ma chui vào trong thân thể hắn. Nhất thời hắn cảm giác toàn thân như bắt lửa, đầu óc sôi trào lên, loại đau đớn tác dụng trực tiếp lên linh hồn này gần như làm hắn phát điên nhưng hắn lại không thể ngất đi được. Từng tia băng lạnh chảy khắp thân thể hắn, không ngừng va chạm kịch liệt với nhiệt lực bên ngoài làm toàn thân Richard như muốn rạn nứt!

Richard khổ sở nhẫn nại chịu đựng, kiên nhẫn rèn luyện từ nhỏ giúp hắn chịu được được đến khi tất cả bóng đen chui vào thân thể hắn. Sau khi hấp thu bóng đen cuối cùng, tâm trí Richard dần thả lỏng, cảnh tượng trước mắt cũng mơ hồ dần, thần điện nữ thần dần tan biến.

Trong tầm nhìn mơ hồ, hắn nhìn thấy gương mặt lo lắng của mẹ hắn, cuối cùng hắn cũng có thể trầm tĩnh lại, ngất đi.

"Ta lấy được hai năng lực, mẹ nhất định sẽ tự hào." Trong bóng đêm vây quanh ý thức, Richard không ngừng tự nhủ.

Trên lầu, tế đàn nguyệt thần xuất hiện vết rạn rõ ràng, tế đàn không ngờ bị hỏng sau nghi thức. Sắc mặt Elaine tái nhợt lại, bờ môi nàng vẫn chảy xuống dòng máu nhưng nàng hồn nhiên không biết, chỉ vội vã quan sát toàn thân Richard. Đợi đến khi xác định thân thể hắn hoàn hảo nàng mới khẽ thở phào. Nhưng khi nàng phát hiện bóng đen ở mi tâm hắn, sắc mặt nàng không khỏi biến đổi.

Trên lầu có ánh đèn và ánh trăng mà Richard lại nằm ngửa, về lý mà nói thì bất kể nguồn sáng nào cũng không để lại bóng đen trên mi tâm hắn được. Nhưng bóng đen kia như mây như khói, không ngừng chấn động nhưng tụ mà không tán. Đó là bóng tối người phổ thông không thể nhận ra, nhưng Elaine có lực lượng mặt trăng thứ năm lại biết được. Nàng run rẩy vươn tay chạm vào nó, lạnh buốt và đau nhói xung kích ngón tay nàng, đó là cảm giác xung đột giữa năng lượng bóng tối và thần lực của nguyệt thần.

"Sinh vật bóng tối?" Elaine kinh ngạc thốt lên. Nàng cắn chặt răng, ngón tay lại tiến vào bóng tối ở mi tâm Richard, lần này nàng không ngừng cầu khấn. Đó là thần thuật dự kiến mà năm xưa Elaine cũng không nắm được nhưng lúc này tâm trí nàng đã loạn, trong tri thức nàng chỉ có thần thuật này mới giúp nàng hiểu được lai lịch bóng tối này. Dù cho hy vọng mờ mịt đến đâu, nàng cũng phải thử.

Từ khi mất đi thân phận đại tế tự, nàng không được nữ thần chiếu cố nữa, thần thuật cũng mất sạch. Vốn là hành động lung tung trong tuyệt vọng không ngờ nàng lại tiên đoán thành công.

Trước mặt Elaine xuất hiện một hình ảnh, đó là vô tận hư vô và hắc ám, chỉ có năng lượng hỗn độn, căn bản không có trăng, sao. Trong hỗn độn, từng thân ảnh bóng đêm khổng lồ di chuyển, nhìn như lộn xộn nhưng thật ra lại tụ đến một điểm, chỉ rõ mục tiêu cuối cùng chính là tiểu Richard!

Hình ảnh chỉ chợt lóe rồi tan biến, ngắn ngủi như vậy nhưng cũng làm nàng tiêu hao hết lực lượng, làm nàng không còn cả sức nhấc ngón tay lên. Cho dù thể lực dồi dào nhưng hình ảnh đó làm nàng tuyệt vọng tột độ.

Bóng tối khác với hắc ám, đó là một loại năng lượng không phải thực chất, có thuộc tính không gian. Sinh vật bóng tối có vô số chủng loại, chúng nó đại đa du đãng ở giữa các vị diện, không chút mục đích. Năng lượng hỗn loạn giữa các vị diện là nguồn thức ăn của chúng. Chúng nó vô cùng giảo hoạt, nguy hiểm mà lại rất mạnh cho nên pháp sư vừa yêu vừa hận chúng. Triệu hoán bóng tối là một pháp thuật được nghiên cứu thành thục, phát triển từ cấp sáu đến chín nhưng là pháp thuật này có tỉ lệ thất bại rất nhỏ. Nếu thất bại, sinh vật bóng tối sẽ không bị khống chế nữa mà pháp sư có ma lực là thức ăn ngon trong mắt chúng nó. Cho nên mỗi năm trên đại lục đều có pháp sư vì triệu hoán sinh vật bóng tối mà mất mạng.

Sinh vật bóng tối chiếm lấy mi tâm tiểu Richard không mạnh, cũng không có sinh mạng hoàn chỉnh. Năng lực bóng tối trong nó không mạnh, chỉ cần một tế tự phổ thông cũng có tác dụng tiêu diệt nó nhưng tác dụng của nó thật ra là ngọn đèn hải đăng, dẫn đường cho đại quân bóng tối tiến vào vị diện này, cũng chính là hình ảnh Elaine nhìn thấy. Hiện tại, cho dù có tiêu diệt sinh vật này cũng đã muộn, những sinh vật bóng tối mạnh mẽ ngoài không gian đã nhận được tín hiệu, đã bắt di chuyển.

Mà tiểu Richard, là tọa điểm để chúng nó tiến vào thế giới này. Khi đại quân bóng tối bắt đầu xung kích vị diện, tiểu Richard chỉ có hai kết cục. Một là bị năng lượng xung kích mạnh mẽ hủy diệt, nếu không bị hủy diệt thì sẽ bị sinh vật bóng tối mạnh mẽ nhất chiếm đi thân thể, vĩnh viễn mất quyền khống chế thân thể. Lúc đó, hắn sẽ trở thành dung khí dung nạp tộc sinh vật bóng tối.

Ai cũng không rõ pháp tắc giữa các vị diện, sinh vật bóng tối cần mấy trăm năm mới đến nơi hoặc cũng có thể chỉ cần mấy tháng đã đến.

"Tại sao lại như vậy chứ…" Elaine ôm chặt lấy Richard, nước mắt nàng không nhịn được trào ra.

Nàng đột nhiên ngẩng đầu lên trời đêm, lúc này mặt trăng thứ năm vẫn treo trên cao, nhưng trên đó có một vệt đen u ám như vết máu chưa khô vậy. Hóa ra, lực lượng mặt trăng phát sinh biến dị làm nghi thức biến hóa, nếu như nàng còn là đại tế tự, dẫn dắt sẽ không chịu biến dị.

Đây là trừng phạt của nguyệt thần Lucia sao? Elaine cay đắng suy nghĩ, nàng đã không còn sức lực oán hận vận mệnh hay tự oán trách bản thân nữa. Nàng ôm Richard xuống lầu sau đó cẩn thận đặt hắn lên giường, đắp chăn cho hắn. Khi ngủ mơ, Richard khẽ nhíu mày rồi lại mỉm cười hiển nhiên là có một giấc mơ đẹp. Hắn là một bé trai tuấn tú, trên gương mặt kia đã dần thoát đi ngây thơ, lắng đọng anh tuấn. Elaine bình tĩnh nhìn con mình, đây là trọng tâm sinh hoạt mười năm nay của nàng. Tuy nàng có sinh mạng dài lâu, mười năm với nàng là rất ngắn nhưng mười năm này với nàng lại như cả cuộc đời. Tiểu Richard phát triển rất nhanh, chỉ yếu hơn bạn bè cùng lứa một chút. Điều này là vì huyết mạch, Richard có nửa huyết mạch ngân nguyệt tinh linh nên có năm trăm năm sinh mạng. Mà gương mặt hắn, hỗn hợp hai đặc tính cứng rắn góc cạnh và tinh tế mỹ lệ, chỉ có nàng biết lý do.

Nhìn vào Richard, bóng tối nho nhỏ kia vẫn đang xoáy vòng trên mi tâm hắn. Elaine khẽ thở dài hôn lên trán hắn rồi rời đi. Một mình nàng ngồi ở phòng khách, buồn bã ngắm nhìn trời đêm, chuyện xưa lần lượt hiện ra. Mấy đêm đó, bộc phát toàn bộ sinh mệnh của nàng, kịch liệt, hận thù, yêu thương! Hiện tại, nàng không thể không nhớ lại.

Ngoài cửa sổ, mặt trăng thứ năm đã dần rời đi, mặt trăng thứ sáu lóng láng ánh vàng dần thay thế. Khi mặt trăng thứ bảy xuất hiện, trời cũng dần sáng.

Ánh trăng chiếu rọi trên gương mặt Elaine, chỉ một đêm mà nàng tiều tụy đi rất nhiều, cũng xinh đẹp hơn nhiều, vách tương in bóng thân ảnh xinh đẹp vô cùng. Đây mới là diện mạo thật của nàng, mười năm này, nàng gần như đã quên đi diện mạo bản thân, đây mới là dáng vẻ xinh đẹp của ngân nguyệt tinh linh.

Nàng đứng lên, cẩn thận lấy ra giấy ma pháp trải trên bàn rồi lấy ra bút ma pháp được bọc kín. Cũng may, bút ma pháp từ lông vũ Griffin tạo thành và mực nước vẫn còn. Đây là mực nước do máu độc giác thú tạo thành, tuy chỉ có vài giọt nhưng bức thư nàng muốn viết không dài, vừa vặn đủ dùng.

Lông vũ nhẹ nhàng nhưng lại nặng như ngàn cân trong tay nàng, nàng cầm rất lâu mà không dám đặt bút xuông. Khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu xuống, nàng mới nhìn cửa sổ, khẽ cười tự nói: "Người có thể phá hủy tinh linh vương đình hẳn có thể đối phó với sinh vật bóng tối, huống hồ mười năm đã qua đi…"

Sau khi thuyết phục bản thân, nàng bắt đầu vẽ ma pháp trận tinh mĩ trên giấy, sau đó ghi một cái tên thật dài.

Gordon Isaiah Setannisi Anatolia Archimonde.

Cái tên này vừa viết xong, bút ma pháp đột nhiên chấn động, cả cái tên không ngừng sáng lấp lánh tỏa ánh hồng sắc, như lửa hừng hực thiêu đốt vậy. Khi ngọn lửa cháy hết, cái tên thật dài đó cũng theo đó tan biến chỉ để lại một vết nhạt. Tuy dấu ấn còn lại rất nhạt nhưng lại ấn sâu vào giấy, trừ khi đốt đi tờ giấy nếu không không thể xóa được dấu ấn này. Đã từng là đại tế tự, nàng hiểu rõ bí ảo của huyết mạch. Ngọn lửa thiêu đốt đại biểu tên này đã xúc động quy tắc hơn nữa đánh động người có tên này biết. Như vậy, tất cả nội dung nàng ghi lại sẽ vượt qua thời gian, không gian trực tiếp đưa đến chủ nhân của tên này.

Ma pháp bút lần nữa dừng lại, bàn tay cầm bút khẽ run rẩy. Việc vừa rồi nói rõ một chuyện, đó là tên thật của Gordon. Tuy những năm này nàng chưa từng một lần hoài nghi nhưng đây là lần đầu chứng thực. Dựa vào ưu thế nắm tên thật, chỉ cần nàng tiêu hao một lượng ma lực nhỏ cũng có thể nguyền rủa ác độc đối với đối phương, dù cho Gordon có là truyền kỳ cường giả cũng không thể tránh được. Tên thật vốn là bí mật quan trọng nhất của huyết mạch.

Không ngờ tên này lại tùy tiện nói cho nàng biết tên thật của mình.

Nàng không tự chủ được suy nghĩ nhưng là cảm khái trong lòng lập tức bị mảng lớn rừng rậm thiêu cháy thay thế. Bàn tay nàng thật lạnh, cũng không còn run rẩy nữa, viết thật nhanh những việc muốn viết, sau đó là ký tên. Nàng do dự một chút rồi đây ưu nhã viết tên mình.

Yilan Ni Moon Song.

Giấy ma pháp thiêu đốt mãnh liệt, nháy mắt hóa thành tro tàn, tin tức trong giấy theo pháp tắc cổ xưa truyền đến phương xa. Lúc buông xuống bút ma pháp, Yilan cũng thả xuống được u buồn, trầm tĩnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.