Richard ra sức gật đầu rồi vội vã chạy về phòng, nhưng là nhìn bộ dáng hưng phấn của hắn, quá nửa đêm nay sẽ không ngủ được. Elaine cười cười lắc đầu, mang theo đèn ma pháp lên lầu trên.
Lầu trên vốn dùng làm nhà kho, nhưng thường ngày cũng được dọn dẹp sạch sẽ. Elaine mở ra một cái rương, để lộ tế đàn nhỏ bên trong, tế đàn được tạo bằng đá, bề mặt được mài nhẵn và khắc ma pháp trận phức tạp chỉ là vị trí đặt thần tượng lại trống rỗng.
Elaine cẩn thận lau chùi tế đàn, tẩy sạch lớp tro bụi bám bên trên. Sau đó nàng mới đứng lên, ánh mắt dừng lại ở một quyển sách dày đặt trên rương bên cạnh. Quyển sách này dày đến thần kỳ, sợ rằng phải có cả ngàn trang, mà nhìn chiều dài rộng của nó, sợ rằng nặng đến cả chục cân. Bìa đồng tỏa ánh lánh lánh dưới đèn ma pháp, không chút bụi nào bám trên bề mặt quyển sách. Elaine không khỏi bần thần, đã lâu rồi nàng chưa từng chạm vào nó như vậy hiển nhiên là Richard đọc nó. Không ngờ, nhóc con kia lại đọc hăng say như vậy.
Elaine vươn tay mở nó ra, ngón tay nàng thon dài đẹp đẽ, đẹp hơn rất nhiều dung mạo nàng. Nam nhân trong thôn không chỉ một lần bàn tán về bàn tay nàng.
Bìa sách bằng đồng đúc thành, nặng nề lạnh lẽo không ngừng tỏa khí tức trầm trọng tang thương của năm tháng. Elaine biết bên trong thanh đồng là cả trăm hạt thủy tinh, nếu đồng thời kích hoạt chúng nó sẽ tạo thành một tế đàn nhỏ, nếu kẻ sử dụng đủ thành kính và mạnh mẽ thậm chí có thể qua tế đàn này trực tiếp lắng nghe thanh âm của nguyệt thần Lucia!
Ở trang đầu, nét cỗ ngữ tinh linh ưu mỹ tán tụng trường thi về nguyệt thần Lucia, cho đến hôm nay, nàng vẫn thuộc từng âm tiết bài thánh ca này. Nàng khẽ lật xem, cảm giác từng trang sách như chì chảy qua tay, từng trang hoặc khắc văn tự tinh linh, hoặc vẽ những bức tranh sinh động như thật. Khác với giáo điển nhân loại, nội dung giáo nghĩa về nguyệt thần rất ít, phần lớn là các sự tích về nguyệt thần. Bởi thế trong đó có rất nhiều nội dung, không chỉ về Noland đại lục còn về các đại lục khác, các vị diện khác. Tiểu Richard đầy hứng thú coi những nội dung này thành phong cảnh địa lý mới.
Quyển sách này ngoại trừ dày nặng ra, nhìn không thấy được chỗ nào thần kỳ nhưng nó từng là bảo vật quan trọng nhất của tinh linh vương đình, thánh điển của nguyệt thần Lucia!
Trong thánh điển thật ra còn khắc bảy thần thuật riêng của nữ thần nhưng chỉ có người được nữ thần thừa nhận mới có thể nhìn thấy và sử dụng. Năm xưa, nàng có thể sử dụng năm thần thuật. Ngoại trừ đại Druid của vương đình, nàng là tế tự lĩnh ngộ nhiều thần thuật nhất. Điều này đại biểu cho thực lực, đại biểu nàng được nữ thần thừa nhận nhưng hiện tại, dù trả giá lớn thế nào nàng cũng chỉ có thể dùng một thần thuật thậm chí còn phải mượn dùng lực lượng thánh điển.
Nàng khẽ niệm lại bảy thần thuật.
"Vận mệnh của Lucia, thần thuật: dẫn dắt."
"Chiếu cố của Lucia, thần thuật: khỏi hẳn."
"Phẫn nộ của Lucia, thần thuật: chế tài."
"Kiếm của Lucia, thần thuật: ngân nguyệt vũ trang."
"Ý chí của Lucia, thần thuật: thẩm phán."
Còn hai thần thuật nữa, trong đó một cái nàng không nắm được là Tâm của Lucia, thần thuật: dự kiến. Mà thần thuật thứ bảy chỉ ghi chép lại trong thánh điển, trước giờ chưa có ai sử dụng được, là Mê mang của Lucia, thần thuật: mặt tối của mặt trăng.
Elaine đặt tay lên thánh điển, cẩn thận cảm thụ một tia khí tức thần thánh còn sót lại trên đó. Vầng trăng thứ năm lúc này đang treo giữa trời, ánh trăng lạnh lẽo sáng trong chiếu xạ trên người nàng. Từng tia thần lực trong ánh trăng dần thấm vào người nàng được nàng tích tụ lại chuẩn bị cho nghi thức vài chục ngày sau.
Thần thuật: dẫn dắt, là món quà sinh nhật mười tuổi của Richard.
Đến ngày sinh nhật của tiểu Richard, đến nửa đêm, hắn được mẹ gọi dậy mang lên lầu quỳ trước tế đàn. Trước mặt Richard là thánh điển đã được lật đến một tờ đặc biệt, ngôn ngữ bên trên hắn nhận ra. Đó là cổ ngữ tinh linh, loại ngôn ngữ mờ ảo thâm thúy này Richard đã hiểu như ngôn ngữ thông dụng thường ngày. Phần lớn nội dung bên trên là tán tụng và cầu khấn nguyệt thần, Richard khẽ niệm một lần, đột nhiên hắn có cảm giác kỳ dị, thân thể hắn như đột nhiên hóa thành trong suốt, trong âm u, có thứ gì đó đang di chuyển không mục đích đột nhiên phát hiện ra hắn, lao về phía thân thể hắn. Richard đột nhiên cảm thấy phần bụng hơi lạnh sau đó khí lạnh lan đến tứ chi, tuy chợt lóe rồi tan biến nhưng cảm giác này vô cùng rõ nét. Tuy nhiên, trong nghi thức ma pháp hoặc tế thần, có rất nhiều cảm giác đặc thù đôi khi còn phải chịu đựng đau đớn cho nên tiểu Richard không nói gì, tiếp tục làm tĩnh lặng tâm tình như mẹ hắn muốn.
"Richard của mẹ, lát nữa con sẽ tiến vào cung điện của nữ thần Lucia, tiếp thụ vận mệnh dẫn dắt. Con rất có thể sẽ có hai hoặc ba lựa chọn, nếu như có, con hãy chọn…" Nói tới đây, Elaine đột nhiên lắc đầu, nói: "Richard của mẹ, con muốn chọn gì thì chọn, chú ý lắng nghe thanh âm nữ thần sau đó lựa chọn theo nội tâm con."
Richard tỉnh tỉnh mê mê gật đầu, theo thanh âm tụng vang của Elaine, ý thức hắn dần mơ hồ tựa như thế giới này dần đi xa.
Khi tỉnh lại, Richard phát hiện hắn đứng trước một thần điện cao lớn. Chỗ hắn đứng là một quảng trường rộng đến vài ngàn mét vuông, đứng ở đây, hắn như có cảm giác mình chỉ là con kiến bé nhỏ. Quảng trường do đá bạc xám tạo thành, lóng lánh ánh trăng thần bí. Hắn nhìn quanh bốn phía, lại không ngờ nhìn thấy trời đêm lấp lánh xung quanh, từng vì sao rất gần, gần như thể hắn vươn tay ra là có thể nắm lấy. Mà quảng trường này, như được dựng lên giữa không trung vậy.
Không gian rộng lớn mang đến áp lực cho hắn, hắn cảm giác nhịp tim càng lúc càng nhanh, hắn cũng không dám nhìn xung quanh nữa, mà chạy vội về phía thần điện. Hắn chạy thật lâu, ngang qua cả quảng trường, bước lên cả ngàn bậc đá mới thấy cửa thần điện. Nếu không nhờ thân thể khỏe mạnh, bền bỉ thì Richard đã sớm mệt ngã rồi. Hắn chạy toàn lực đến đây, căn bản chưa từng dừng lại nghỉ, lúc này hắn có thể nhìn thấy cả quảng trường. Ánh sáng lóng lánh liên tục di chuyển bên trên, tựa như cả không gian không phải tĩnh lặng mà vận động theo quy tắc nào đó. Richard lại có ảo giác, phảng phất chỉ cần hơi chút dừng bước, cả quảng trường sẽ bị nghiêng mà quảng trường trơn bóng này không có vật gì cho hắn nắm, hắn sẽ rơi trượt xuống vực sâu không đáy.
Khi đứng ở cửa thần vực, trái tim Richard nhảy đập kịch liệt, hô hấp vô cùng khó khăn. Thật không dễ dàng hắn mới bình tĩnh lại được, hắn nghe theo lời mẹ dặn ngẩng đầu nhìn phía thần điện.
Thần điện không có phần đỉnh mà từ thạch trụ trắng bóc như ngọc dựng thành, trung ương là một tế đàn, ba bức tượng nữ thần như là đứng vây quanh tế đàn. Tư thế các nàng khác nhau, cũng có khoảng cách với nhau. Vốn là có sáu bức tượng nữ thần, đại biểu cho sáu năng lực khác nhau. Richard có thể nhìn thấy số tượng càng nhiều như vậy hắn càng có nhiều lựa chọn.
Trí nhớ của tiểu Richard vô cùng xuất chúng, rất nhanh đã nhớ ra năng lực của ba bức tượng nữ thần này. Đó là "siêu phàm thần lực" - ban phát lực lượng lớn; "sinh mạng kích lưu" - có sinh mệnh lực cường đại và có thể thi triển năng lực trị liệu; cuối cùng là "phong tốc" - tăng cao tốc độ và nhanh nhẹn.
Richard hơi có chút thất vọng, thật ra hắn đã sớm có tuyển chọn bản thân, chính là "trí tuệ" - tăng cao trí lực bản thân. Bởi vì nam nhân chân chính cần trí tuệ!
Nhưng là có ba hạng mục để tuyển chọn đã là tốt rồi, mẹ hắn cũng chỉ mong có hơn một tuyển chọn. Thật ra Elaine cũng không nói với Richard, quá nửa số người nhận được thần thuật dẫn dắt khi tiến vào thần điện chỉ thấy thần điện trống rỗng.
Tiểu Richard đi hướng tế đàn, cố gắng mở to hai mắt tìm kiếm "trí tuệ" mình muốn. Nhưng là thần điện này, tính cả trời sao xung quanh nữa cũng không phải chân thực, dù hắn nỗ lực thì có thể nhìn thấy gì chứ? Ngược lại bởi vì do dự và dao động, ba bức tượng nữ thần dần biến thành mơ hồ.
"Ngươi muốn có nhiều năng lực hơn sao?" Một thanh âm đột nhiên vang lên trong đầu Richard.
Tiểu Richard không khỏi chấn kinh nhìn quanh bốn phía nhưng không nhìn thấy ai. Thanh âm kia đột nhiên vang đến, đều đặn như cơ giới, băng lãnh như kim loại làm hắn vô cùng sợ hãi.
"Ngươi… ngươi là ai?" Richard lấy hết sức lực run rẩy hét lên. Thanh âm của hắn vang vọng trong đại điện làm hắn càng thêm khiếp sợ.
"Ta là ai không quan trọng, mà sau này ta cũng sẽ không xuất hiện nữa. Chuẩn xác mà nói, ta là một nửa ẩn trong lòng ngươi." Thanh âm kia nói.
"Không thể nào." Richard quả quyết quát lên. Mẹ hắn từng nói tâm linh hắn vô cùng thuần khiết, không có những tâm tình rối loạn. Nói chuyện với kẻ này mấy câu, hắn dần không sợ hãi nữa, trẻ con trong núi đều vô cùng dũng cảm, hắn ban đầu sợ hãi là vì chưa biết rõ đối phương và đối phương xuất hiện quá bất ngờ mà thôi.
Nhưng là thanh âm kia không chịu ảnh hưởng từ Richard, thanh âm của đối phương vẫn đều đặn, băng lãnh như trước: "Hiện tại, đi chọn thứ ngươi muốn đi."
Ngay trước mặt Richard, tế đàn lại lần nữa tỏa sáng không ngờ lại xuất hiện thêm ba bức tượng nữ thần! Ngoại trừ "trí tuệ" ra, còn có "nguyên tố hảo hữu", năng lực này có thể giúp pháp sư kết nói với nguyên tố dễ hơn, từ đó tiêu hao ít ma lực dẫn dắt hơn. Trực quan mà nói, ma pháp sư có nguyên tố hảo hữu có thể phóng thích nhiều hơn ma pháp sư bình thường ba ma pháp. Đây là một thiên phú khủng bố tràn đầy uy lực. Mà năng lực khác là "tự nhiên sứ giả", giúp người nhận hiểu trực quan tự nhiên hơn, tăng cao năng lực che dấu và tốc độ di chuyển trong địa hình phức tạp và năng lực pháp thuật hệ tự nhiên cũng được tăng lên đồng thời tăng cao khả năng kháng độc.
Đến đây, sáu loại năng lực đã hiện ra trước mặt Richard.
"Điều này…" Richard há hốc miệng, nói không nên lời. Đầu não hắn không khỏi hỗn loạn, hắn không hiểu là chuyện gì xảy ra nữa. Giải thích hợp lý nhất với hắn lúc này là tất cả đều là ảo giác nếu không sao có thể chứ, điều này không giống với sách tả hay mẹ hắn kể.
Richard cuối cùng không quên đi mục đích, thế là bàn tay run rẩy vươn ra hướng tới bức tượng nữ thần "trí tuệ". Trước tượng nữ thần cao mấy chục mét, Richard nhỏ bé chỉ có thể chạm vào chân tượng. Đây cũng là một phần của nghi thức, cúi người chạm vào chân tượng đại biểu thái độ khiêm tốn. Khi bàn tay Richard chạm vào chân tượng, ý thức hắn đột nhiên vang lên tiếng nứt vỡ, thế giới xung quanh đột nhiên chân thực và rõ nét hơn.
"Trí tuệ có thể giúp nhìn rõ thế giới hơn." Đây là câu nói ghi lại trong thánh điển, đến giờ Richard đã có thể cảm nhận câu nói này.
Khi Richard chạm vào thần tượng, các bức tượng nữ thần dần tan biến, theo lý thuyết nghi thức cũng kết thúc. Nhưng lúc này, thần điện chưa tan biến.
Richard khó hiểu nhìn xung quanh, đột nhiên phía trước tế đàn lại hiện ra một bức tượng nữ thần mới. Hai tay nàng đan chéo đặt trước ngực, khuôn mặt khẽ nghiêng về một bên, thần tình u buồn chuyên chú, khác với những bức tượng khác bức tượng này như do bóng đêm ngưng tụ thành, không có cảm giác chất liệu nào. Chẳng lẽ đây là năng lực sao? Richard nỗ lực nhớ lại nhưng làm sao cũng không nhớ được có thần tượng này. Cho dù trong thánh điển, cũng không ghi lại nữ thần có hình thái này, dù cho nàng quả thực là thần tượng của Lucia.
"Không muốn có thêm năng lực sao?" Thanh âm kia lại vang lên.
"Đó là năng lực gì?" Richard ngập ngừng một chút rồi dứt khoát nói: "Ta không muốn bỏ trí tuệ."
"Ngươi có thể gọi nó là chân thực. Nó giúp ngươi dùng ánh mắt khác quan sát thế giới này, mà ở điểm cuối con đường có lẽ ngươi sẽ nhìn thấy vài thứ khác biệt."
"Là thứ gì vậy?" Richard hiếu kỳ hỏi.
Thanh âm yên lặng không trả lời hắn.
Richard muốn rời đi, hắn biết chỉ cần chính mình muốn có thể triệt để rời khỏi đây trở về hiện thực. Tòa thần điện này thật ra chỉ là thế giới tạo thành từ lực lượng nghi thức, tác dụng của nó là giúp người có thiên phú nhìn rõ năng lực của mình hơn nữa lựa chọn con đường tương lai cho bản thân. Một phương diện khác, thế giới này cũng không phải hoàn toàn hư ảo, thần điện tràn ngập thần lực nữ thần, các dạng năng lực cũng không thể rời xa được chiếu cố của Lucia.
Nhưng là thanh âm vang lên trong ý thức Richard, tòa thần tượng thứ bảy chưa từng được ghi lại trong thánh điển triệt để lật đổ tri thức của hắn. Richard đột nhiên có cảm giác, đây rất giống ma quỷ dụ hoặc. Nhưng là có lực lượng ma quỷ nào lại có thể hiện ra trong nghi thức thần thánh của nguyệt thần?
Nhìn vào bức tượng thứ bảy kia, Richard thật sự do dự. Hai thanh âm bất đồng không ngừng tranh luận trong đầu hắn. Chọn hay không đây?
Richard do dự hồi lâu nhưng rồi từng bước đi tới bức tượng thứ bảy.
"Thế giới là công bằng, tất cả thu hoạch đều phải trả giá." Richard nhớ đến một câu nói trong thánh điển, công bằng là tín điều hạch tâm của nguyệt thần. Như vậy, hắn thu được hai loại năng lực thì sẽ phải trả giá gì đây?
Lần đầu tiên hắn mê mang giãy dụa nhưng là cuối cùng, hắn vẫn vươn tay về hướng thần tượng. Mẹ hắn từng nói, hắn hãy lựa chọn theo nội tâm mà hắn không muốn bỏ qua kỳ ngộ lần này, hơn nữa hắn đã chuẩn bị đủ tâm lý trả giá. Tiểu Richard có đủ dũng cảm, hắn nguyện ý phấn đấu vì thu hoạch. Mà hắn cũng rất thông minh, hắn biết sâu trong nội tâm mẹ hắn luôn mong hắn trở thành anh hùng, một đại nhân vật thật sự.
Chí ít phải vượt qua Tucker nam tước!