Người phụ nữ ăn mặc sang trọng với khuôn mặt được trang điểm cẩn thận tỉ mỉ nên khó có thể nhận ra tuổi thật của bà ta đang hung dữ nhìn chằm chằm vào Ngụy Tư Đàn như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Ngụy Tư Đàn vẫn không bận tâm vì bây giờ cô đang ngồi đánh giá người phụ nữ đang cúi gầm mặt ngồi bênh cạnh mình , người này chính là mẹ của Ngụy Tư Đàn. Tình hình bây giờ là bọn họ đang có mặt trong phòng của hiệu trưởng , người phụ nữ sang trọng kia là mẹ của Châu Linh Lan đang rất tức giận khi con gái yêu của mình bị một đứa quái gở bẻ gãy chân.
Hiệu trưởng Lâm! Tôi cần một lời giải thích , tai sao hả? Bé con nhà tôi có làm gì nó đâu mà nó lại nhẫn tâm bẽ gãy chân con tôi! Bà ta hét lên chỉ thẳng vào mặt Ngụy Tư Đàn.
Ngụy Tư Đàn vẫn giữ một nụ cười nhạt trên môi , cứ như mọi chuyện đều không liên quan đến mình .
Tư Đàn , tại sao con lại bẻ chân bạn hả? Con luôn rất ngoan cơ mà... Mẹ Ngụy lo lắng nhìn đứa con của mình , sao đứa nhỏ này có thể làm vậy được cơ chứ? Bà sinh nó ra , đương nhiên sẽ biết tính nó từ xưa đến nay vẫn rất nhu nhược giống hệt bà vậy.
Vâng mẹ ạ, con rất ngoan đấy chứ! Chỉ tại bạn ấy không ngoan nên con mới dạy cho bạn ấy biết cách để làm một đứa trẻ ngoan , mẹ thấy con tốt bụng chứ? BA MẸ BẠN ẤY không dạy bạn ấy cách ngoan ngoãn thì con sẽ dạy giúp Cô mỉm cười lộ ra hàm răng trắng xinh nhưng nụ cười ấy khiến tất cả mọi người trong phòng đều khiếp đảm , nhiệt độ căn phòng dường như lạnh dần .
Mẹ Ngụy hoảng hốt nhìn người mà bà cho là con gái của mình ở trước mặt , đứa nhỏ này , tuyệt đối không phải Ngụy Tư Đàn mà bà biết , chẳng qua chỉ có khuôn mặt và dáng người là giống.
Mày! Con khốn này mày dám nói tao không biết dạy con hay sao? Mày thì sao hả ? Con khốn điên khùng này tao sẽ cho mày nếm mùi địa ngục , tao sẽ mày vào tù ! Bà ta nào vào người Ngụy Tư Đàn nhưng Ngụy Tư Đàn nhanh nhạy tránh sang một bên rồi thuận tiện ngáng chân bà ta khiến bà ta ngã đâm đầu xuống đất. Máu trên đầu chảy ra khiến bà ta hoảng loạng chửi ầm lên.
Ngụy Tư Đàn khịt khịt mũi đầy ghét bỏ nói Ngay cả mùi máu của bà cũng thật dơ bẩn , mẹ nào con nấy nhỉ
Chát! Mẹ Ngụy không chịu được nữa mà dùng hết sức tát mạnh vào mặt của Ngụy Tư Đàn .
Ngụy Tư Đàn! Ai dạy con hỗn láo vậy hả? Mau cúi đầu xin lỗi dì ấy mau , đừng để mẹ ... Bà cật lực hét to nhưng chưa nói xong đã nghe Ngụy Tư Đàn cười ngả ngớn.
Hahahaaaa...Mẹ sẽ làm sao? Đúng là không ai dạy nên tôi mới hỗn láo thế đấy , tại sao phải cúi đầu bà ta cơ chứ , chẳng lẽ gặp ai cũng phải cúi đầu ? Mẹ nên ngẩng cao đầu chứ không phải là cúi đầu trước loại người này Ngừng một lát , Ngụy Tư Đàn chỉ vào mặt người đàn bà kia Vì đứa con hư thân mất dạy của bà ta mà con gái của mẹ Ngụy Tư Đàn đã tìm đến cái chết , nó chết rồi , tôi không phải con gái của bà nên đừng có vô lý mà đánh mắng tôi!.
Cộp! Đế ly thủy tinh được đặt xuống bàn gây ra iếng động , tuy là nhỏ nhưng rất có uy lực khiến mọi người đều nhìn hắn ta , người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế hiệu trưởng .
Từ nãy đến giờ hắn đều không nói tiếng nào , chỉ ngồi đó quan sát từng cử chỉ của Ngụy Tư Đàn.
Châu phu nhân , tôi nghĩ bà đừng làm lớn chuyện bởi vì Châu LInh Lan bị như vậy cũng là vì một lời cảnh cáo thôi...tôi nói có phải không Ngụy Tư Đàn? Hắn ta liếc nhìn Ngụy Tư Đàn một cách thâm thúy rồi nói tiếp Châu LInh Lan ngày thường có những hành vi bắt nạt bạn bè có thể xếp vào bạo lực học đường và Ngụy Tư Đàn chỉ là tự bảo vệ mình nên Châu Linh Lan mới bị vậy , phu nhân nên bồi thường tiền thiệt hại về tổn thương tinh thần lẫn cơ thể cho bạn học Ngụy Tư Đàn đây chứ khoomg phải là làm náo loạn mọi thứ lên tại phòng làm việc của tôi .
Mọi chuyện được giải quyết , mẹ của Châu Linh Lan ra về đầy hậm hực vì bị mất cả chì lẫn chài.
Vừa ra khỏi cửa , mẹ Ngụy đột nhiên ôm chằm lấy Ngụy Tư Đàn rồi khóc thút thít Mẹ xin lỗi...xin lỗi đã làm con đau , chỉ tại mẹ quá nhu nhược không thể bảo vệ con... Cô hơi ngạc nhiên , đây là lần đầu tiên cô được người khác ôm , thật ấm áp. Mặc dù người phụ nữ này không phải mẹ mình nhưng cái ôm này thật làm cô muốn khóc , mẹ Ngụy có mùi hoa trà rất nhẹ nhàng mà ấp áp ngọt ngào.
Thiên Y Y ! Từ khi nào mà mày lại trở nên ủy mỵ như thế hả? Tình yêu thương của gia đình , mày cần gì cái thứ thối nát ấy?
Phải !Tình yêu thương của gia đình cô không cần thứ đó , nó làm con người yếu đuối , nó là điểm yếu khiến con người ta trở thành kẻ thất bại.
Ánh mắt của Ngụy Tư Đàn lạnh dần , trên môi nhếch lên một nụ cười nhạt thật không nhìn rõ tâm tình của cô lúc này.
Cánh cửa phòng hiệu trưởng mở ra , hiệu trưởng Lâm - Lâm Thế Anh nghiêng người mỉm cười nói Tôi có thể gặp riêng Ngụy Tư Đàn được hay không? Mẹ Ngụy ngạc nhiên vì nụ cười quá đỗi chói mắt của Lâm Thế Anh nên ngập ngừng hồi lâu mới nói được , nhưng mà lại chẳng thấy Ngụy Tư Đàn ở đâu cả.
A? Tôi vừa nói chuyện với nó cơ mà Bà khó hiểu nhìn quanh hành lang nhưng chẳng có ai.
Lâm Thế Anh híp mắt như đang suy nghĩ điều gì đó.
Tối...Tại căn hộ nằm ở trung tâm của thành phố Z , thấp thoáng bóng dáng của một cô gái với mái tóc bạch kim cùng làn da trắng bệch và ai mắt đỏ au , cô mặc đồng phục học sinh , dáng hình nhỏ nhắn gầy yếu thật khiến người ta sinh lòng thương tiếc.
Bảo vệ thấy lạ bèn tiến tới hỏi Cháu gái , cháu đến đây tìm ai à? Nhìn cháu rất lạ mắt
Đáp lại chú bảo vệ là nụ cười hồn nhiên lộ ra hàm răng trắng xinh thật khả ái Cháu đến tìm chị hai ạ! Chị ấy rất xinh đẹp nha~ chuyển ra ngoài sống mà không thấy về nhà thăm gia đình nên cháu tìm đến đây vì nghe bạn chị ấy nói chj ở đây...chú giúp cháu tìm phòng chị ấy được không?
Hahaaha tất nhiên là được , cháu nhớ số phòng hay không? Chú bảo vệ nhiệt tình nói.
Là phòng 222 ạ!
Chú bảo vệ suy nghĩ , phòng 222 hình như là của một cô gái rất xinh đẹp ở , hay có đứa em trai xinh đẹp ngồi xe lăn đến và còn có một người phụ nữ khá quyến rũ nữa. Vì sao hắn nhớ rõ à? Đương nhiên là vì người ta rất xinh đẹp và tốt bụng , lúc đi đổ rác là sẵn tiện đi ngang qua văn phòng của hắn rồi tặng hắn rất nhiều đồ ăn ngon.
Được dẫn lên đúng căn hộ của mình , Ngụy Tư Đàn cảm ơn rồi bấm mã số sau đó tiến vào.
Vẫn không có gì thay đổi nhưng hình như có người đến quét dọn nên nơi này đặc biệt sạch sẽ , là ai? Trương Mỹ hay là Thiên PHong?
Cô vào phòng ngủ rồi mở khóa tủ đặt bộ sưu tập của mình , mọi thứ vẫn nguyên vẹn . Sau đó mở khóa tủ chứa đồ , nơi đây dày đặc bụi và mạng nhện , còn có mùi ẩm ướt và mùi xác đang phân hủy rất khó ngửi.
Ngụy Tư Đàn bật đèn , bất kì ai nhìn vào căn phòng này đều sẽ hét lên đầy kinh hãi vì cảnh tượng bên trong quá dọa người.
Trong phòng là năm thi thể đang được phân hủy ở dưới sàn nhà trải đầy bao nilon , những thi thể này đều có những vết thương đầy người , tay chân bị chặt đứt và được khâu lại bằng chỉ đỏ . Khuôn mặt hầu như bị hủy hoàn toàn nhưng đặc biệt ở đây là bọn họ không còn máu , như một cái xác khô đang phân hủy...
Chậc...lâu rồi chưa đổ rác Ngụy Tư Đàn nghiêng đầu tỏ vẻ chán ghét rồi đeo găng tay vào , bắt đầu thu dọn rác.
Bộp...Túi nilon đựng trái cây rơi xuống , vài trái táo lăn ra , một trái lăn đến chân của Ngụy Tư Đàn đang khom người lôi cái xác vào bao ...
Tần Chính há hốc mồm nhìn Ngụy Tư Đàn mắt chuyển xuống nhìn cái xác trong tay cô , một trận buồn nôn ập thẳng lên đầu khiến hắn chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo , Ngụy Tư Đàn vẫn thản nhiên nhét cái xác vào bao tải không quan tâm hành động của mình đã bị người khác thấy .
Thấy hay không thấy cũng đâu có sao , giết người diệt khẩu là được . Trong đầu của Ngụy Tư Đàn đã suy nghĩ như vậy.
Từ bên ngoài đẩy xe vào , Thiên Phong lạnh lùng nói Ăn cho nhiều rồi bây giờ nôn hết ra.... Đến khi nhìn thấy một cô gái tóc bạch kim với nước da nhợt nhạt mặc đồng phục học sinh đang khom người bẻ quặp cái xác lại để bỏ vào bao tải thì hắn đơ người , tại sao lại giống chị ấy đến vậy ?
Hắn lập tức rút súng từ sau lưng ra chỉa vào người Ngụy Tư Đàn Cô là ai? Tại sao vào được đây ? Cô... đống xác chết kia là sao? Bây giờ Thiên Phong hắn không biết nắm vững cảm xúc của mình nữa , tại sao nhìn cô gái này lại liên tưởng đến chị ấy cơ chứ? Hô hấp của hắn cũng khó để đều đặn , không thể nào ! Chị ấy đã chết rồi ...Mày hi vọng cái gì hả Thiên Phong?
Khuôn mặt hắn vặn vẹo đầy khổ sở , bàn tay cầm súng cũng run rẩy . Tần Chính bước ra từ nhà vệ sinh liền thấy cảnh này , hắn cũng rút súng ngắm ngay vào đầu NGụy Tư Đàn Cô là ai? Đến đây với mục đích gì?
Nghe Tần Chính hỏi , Ngụy Tư Đàn nhịn không được mà đưa tay bợp đầu hắn một cái thật mạnh khiến hắn ngã nhà ra sàn , mặt ngớ ngẩn như không thể tin được chuyện vừa xảy ra là sự thật.
Hắn đột nhiên nhớ được cái gì đó liền ôm đầu hét lên với khuôn mặt sợ hãi AAAA...cái tay ! Cái tay của cô đã chạm vào cái xác đang phân hủy mà lại bợp đầu tôi ....AAAAA kinh tởm quá...ọe Thế là Tần Chình ôm bồn cầu mà nôn thốc nôn tháo một lần nữa.
Trên đầu của Thiên Phong và Ngụy Tư Đàn đồng loạt hiện lên hắc tuyến .
Cái tên này mà là vệ sĩ của Thiên Phong á? Ngụy Tư Đàn tự hỏi.
Cái mặt đau khổ ấy là sao? Làm như ai chết không bằng Ngụy Tư Đàn cười nhạt giở giọng châm chọc.
Câm đi! Thiên Phong lạnh lùng nói , ánh mắt sắt lạnh nhìn cô. Ngụy Tư Đàn ngạc nhiên , cái thằng hỗn láo này là sao? Cái thái độ mất dạy đó là ở đâu ra vậy hả? Lão tử đi có mấy ngày mà đã mất dạy đến thế rồi à?
(tg: Tao thài! Nó nạnh nùng là vì đang đau buồn mi chết mà không rủ nó chết chung đấy-.- / TYY : *cầm dao chặt đầu heo* Muốn giống tiểu trư này không hả?/ tg: *nuốt nước miếng* dạ vâng em k dám)
...Azz thật muốn khâu cái mồm của chú mày lại ghê nha~ Dám mất dạy với chị của mình , chán sống hả? Ngụy Tư Đàn tháo găng tay , khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch khi cười mỉm trông chẳng thân thiện mà chỉ đem lại cái lạnh thấu xuongs cùng cảm giác sợ hãi đến tột cùng.
Thiên Phong run rẩy Chị...?Thiên Y Y? ...La..Làm sao...có thể Hắn lắp bắp nhìn cô gái nhỏ nhắn trước mặt vẫn đang cười kia , thật giống chị .
Hazz chắc là lão Thiên thấy ta sống có đức nên cho ta sống lại trong cơ thể của con nhỏ này , cơ thể đứa nhỏ này thật yếu ớt , vận động mạnh là lại nhứt mỏi Cô thản nhiên ngồi trên sofa vắt chéo chân như một nữ vương.
Thiên Phong tin rồi! Cái miệng độc địa , lời nói vô sỉ , nụ cười và ánh nhìn , đến cả cái cách lôi xác đi xềnh xệch như thế...chắc chắn là Thiên Y Y rồi . Thật không thể tin nổi!
Hắn đứng lên chạy đến chỗ Ngụy Tư Đàn mà ôm chặt lấy cô , từ nhỏ đến giờ Thiên Y Y chưa bao giờ cho hắn ôm cả , cô là con người có tính cách rất khó gần gũi , nếu cô ấy cho bạn gần gũi thì có hai kết quả:
1.Bạn là đối tượng mà cô ấy thích bạo hành.
2.Bạn là món đồ chơi sắp bị cô ấy chơi đùa... đến chết!
Chú mày có thể đi? Ngụy Tư Đàn hơi ngạc nhiên , cái thằng này dám giấu diếm mình!
Xin lỗi , cái này là để qua mắt những người ở Thiên gia nên em ... Hắn ngập ngừng , khuôn mặt đầy lo lắng . Chị ấy sẽ đánh mình? Hắn tự hỏi.
Vấn đề đánh hay không đánh chú mày vẫn không quan trọng , quan trọng là ...có kẻ biết quá nhiều Cô nhìn đầy thâm ý về phía Tần Chính đang đứng sững sờ ra đó.
Hắn rốt cuộc cũng nghe hết rồi! Chẳng lẽ Thiên Y Y muốn giết người diệt khẩu?
Tất cả mọi người đều có bí mật...quan trọng là những người biết bí mật ấy có thể giữ mồm giữ miệng được hay không thôi... Ngụy Tư Đàn cười một cách ma quái khiến lông gà lông vịt của Tần Chính nổi hết lên.
I got a secret.
Can you keep it?
Swear this one you'll save.
Better lock it in your pocket.
Taking this one to the grave.
If i show you.
Then i know you won't tell what i said.
'Cause two can keep a secret...
...If one of them is dead!
Why do you smile like you've been told a secret?
Now you're telling lies.
'Cause you have sworn to keep it.
But no one keeps a secret , no one keeps a secret...
Why when you do our darkest deeds do we tell?
They burn in our brains.
Become a living hell.
'Cause every tells...Every body tells...
Look into my eyes.
Now you're getting sleepy.
Are you hipnotized ...By secrets that you're keeping?
I know what you're keeping.
You swore you'd never tell...
YOU SWORE YOU'D NEVER TELL...