Hôm nay là ngày nghỉ cuối tuần , Ngụy Tư Đàn dự định sẽ đi mua sắm (tg : Đi mua đồ ăn đó!)
Vừa mở mắt ra đã thấy tin nhắn của Thiên Phong gửi đến , muốn hẹn cô đến một nơi quan trong vì có việc cần bàn .
Vậy là dẹp bỏ giấc mộng đi mua sắm.
Bà đi đâu đấy? Dạo gần đây chẳng chịu phụ giúp mẹ mà cứ nhông nhông ngoài đường , bà có bạn trai à? Giọng cằn nhằn của Ngụy An Nhạc vang lên làm tâm tình của cô càng giảm. Đã có một đứa em trai là thiên Phong cũng phiền rồi , nay lại có thêm một đứa nữa . Hai người này thật giống nhau , cứ thích cằn nhằn mình thôi a.
Tao đi đâu , cần mày quản ? Bớt nhúng tay vào chuyện của tao Cô quay lưng mang giày vào rồi bỏ đi.
Ngụy An Nhạc nghiến răng quyết định đuổi theo.
Nhìn thấy cô ngồi trong chiếc xe sang trọng , trông rất mắc tiền , trong đầu cậu muôn vàn câu hỏi. Đích thân leo lên chiếc taxi gần đó rồi đuổi theo xe của Ngụy Tư Đàn.
Trong khi đó... Ngụy Tư Đàn chán nản nhìn xung quanh , chắt lưỡi Thiên Phong nghèo lắm hay sao vậy? Xe cà tàng như vậy mà cứ đi hoài không chịu đổi.
Tần Chính nắm chặt vô lăng trong muôn vàn khổ sở .
Chiếc xe này mới đấu giá từ tháng trước , cực khổ lắm mới tranh được nó về mà bây giờ trong mắt Ngụy Tư Đàn lại trở thành xe cà tàng.
Chẳng bao lâu chiếc xe dừng trước một khách sạn lớn .
Ngụy Tư đàn bước vào trước , Ngụy An Nhạc theo sau.
Tiểu thư , có một con chuột nhỏ bám theo Tần Chính thấp giọng nói.
Ta đương nhiên biết , mặc kệ đi. Đã bước vào đây thì chuột nhỏ kia sẽ trở thành mồi ngon cho lũ sói ở đây thôi a~ Cô nở nụ cười lạnh , quả thật muốn dạy dỗ cái tên Ngụy An Nhạc này một tí.
Tần Chính rùng mình.
Chết tiệt! Mới đó mà đã biến đi đâu nhanh thế không biết Ngụy An Nhạc bực bội đi dọc theo hành lang các phòng .
Hey! Chúng bây mau lại đây , tao tìm được một bé rất được Một người đàn ông to lớn nắm lấy cổ tay của Ngụy An Nhạc rồi lớn tiếng gọi thêm ba người đàn ông khác từ trong căn phòng gần đó ra.
Ngụy An Nhạc bị nắm tay của hắn làm đau liền đổ mồ hôi lạnh hét Buông ra! Ông điên hả? Tôi phải đi tìm người , mau buông tay ...đau quá Mi tâm nhíu chặt , cậu vung tay nhưng vẫn không thoát khỏi.
Hahaha đã bước vào cái địa phương này thì cưng đừng vờ như mình trong sáng , đi theo tụi anh , sẽ có thứ khiến cưng thõa mãn Gã đàn ông khác cười nhạo , bàn tay to bóp mông của Ngụy An Nhạc khiến cậu tức giận đỏ cả mặt.
Cậu vung tay kia đấm thẳng vào mặt một tên gần đó rồi bỏ chạy nhưng chưa được bao lâu đã bị bốn tên tóm gọn , cậu thừa nhận là bản thân có thể tự vệ nhưng một chọi bốn thì không thể nào , bị bốn gã đàn ông lạ mặt bắt vào phòng rồi cột tay chân lên giường , Ngụy An Nhạc sợ hãi cực độ.
Căn phòng bên cạnh phòng mà Ngụy An Nhạc bị bắt , Thiên Phong và Ngụy Tư Đàn đang nhấm nháp rượu Cognac Henri IV Dudognon* một cách thoải mái .
Tần Chính nhỏ giọng nói với Ngụy Tư Đàn Tiểu thư , chuột nhỏ bị đám sói bắt vào phòng bên cạnh rồi. Sỡ dĩ Tần Chính nhắc cô là vì nhìn hai người cũng có điểm giống nhau , vả lại hắn cũng để ý Ngụy An Nhạc bám theo cô từ lúc cô ra khỏi nhà.
Đáp lại là nụ cười gian mãnh Hì hì...Tự làm tự chịu , để lát nữa đến phần cao trào sẽ có người hùng đến cứu nó thôi Cô híp mắt nhìn một ánh nhìn đầy ẩn ý về phía Thiên Phong. Thiên Phong chả hiểu cuộc đối thoại giữa cô và Tần Chính.
Theo như điều tra thì lúc chị mất tại vùng ngoại ô , đó là khu của Lôi gia . Bọn họ từng qua lại với gia đình nhà chú ba vì công việc , rốt cuộc là ai đã giao dịch với chị tại nơi đó ? Vì công việc của chị khá kính đáo nên em tìm không ra đối phương đã giao dịch với chị... Thiên Phong đưa một tập tài liệu cho cô.
Lúc đến địa điểm giao dịch được năm phút thì nơi đó nổ , vẫn chư nhìn thấy mặt đối tác. Số tài khoản dùng để liên lạc với chị mày cũng là giả...Liệu chú ba có liên quan ? Mày nghi ngờ ổng sao ? Cô khoanh tay trước ngực nhìn ra ngoài cửa sổ .
Chị thừa biết hai chúng ta ở trong Thiên gia rất làm chướng mắt bọn họ , nghe tin chị chết , bọn họ còn đang cười thầm đấy Thiên Phong nghiến răng , bàn tay bóp mạnh vào cái ly.
Ây! Mày điên à? Bể ly thì sao , chị mày rất thích chiếc ly này a~ Lát nữa về nhớ mua một bộ giống vậy
Tần Chính và Thiên Phong cùng xìu mặt Quả là bà chị/tiểu thư có sở thích quái lạ!
Phòng của Ngụy An Nhạc...
Trong Phòng , có vài lọ thuốc rơi trên sàn , xextoys cũng có vài cái trên giường. Người đàn ông cầm máy quay đang quay cố định vào thiếu niên đang nằm trên giường thở dốc.
Hai người đàn ông khác đang không ngừng mò mẫm trên thân thể cậu ta , còn một người còn lại thì ngồi trên ghế gần đó thưởng thức cảnh đẹp.
Thiếu niên đó không ai khác là Ngụy An Nhạc.
Trên người cậu chỉ vỏn vẹn chiếc quần đùi ôm sát , cơ thể run rẩy , cậu co người lại . Làn da bánh mật trơn bóng gợi cảm kia đang lấm tấm mồ hôi càng mê người , khuôn mặt đỏ ửng , hai tay cố gắng bịt miệng mình lại để tránh phát ra những tiếng rên rỉ.
Hahaha cưng cần gì phải ngoan cố như thế , để tụi anh thõa mãn cưng không được hay sao? Đúng là.. Tên đàn ông xoa nắn rồi di tay xuống cặp mông nhỏ tròn kia , ánh mắt hắn hiện lên dâm dục.
Chỗ này của cưng đã cứng rồi , thật dễ thương
Nhìn em chắc cũng là học sinh nhỉ , cơ thể thật đẹp a~
Khuôn mặt này cũng vậy!
Ha---k...kinh tởm!...ha---Các người ...cho tôi...ha----uống thuốc! Cậu thở gấp , cơ thể mềm nhũn vô lực lại gắng gượng muốn bỏ chạy , muốn đối kháng nhưng lại không thể.
Giờ này , cậu ước bản thân chưa từng chạy theo Ngụy Tư Đàn đến nơi khốn nạn này!
Ngực cưng đã cứng rồi , sướng không? Để tụi tôi giúp em , chỉ cần em cầu xin
Tên đàn ông cuối cùng cũng lột đi cái quần của cậu , thân thể trần truồng dưới ánh mắt như sói đói của bọn họ khiến cậu muốn khóc , cái cảm giác ngứa râm ran lan tràn khắp nơi , chỉ muốn , chỉ khao khát được người chạm vào.
Nhưng cậu không phải là gay! Bị đám đàn ông thông cúc bằng côn thịt như vậy thật đáng sợ!
Ngụy An Nhạc khóc nức nở.
Giọng của cậu phát ra lại làm cho cơ thể của bốn người đàn ông kia nhóm lên ngọn lửa ... Cự vật dưới quần ngẩng cao ngạo nghễ làm Ngụy An Nhạc sợ xanh mặt.
Cậu cố gắng lui về sau cho đến khi lưng trầ đã đụng bức tường lạnh , cơ thể lúc này mẫn cảm hơn bao giờ hết...
Ai đó , làm ơn cứu tôi!