Người đứng phía đối diện là Ý Hoan và người quản lý Nghiên Kỳ của cô ta.
Hiện nay Trầm Tịch Dương bị cao tầng phong sát không ai không ai biết, tất nhiên sẽ có nhiều người nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng.
Đối với loại người thiểu năng này, Trầm Tịch Dương lười dây dưa, kéo tay Hà Dĩnh Nhi đi thẳng.
Nghiên Kỳ tức giận nói, “Cô.....”
“Thôi kệ cô ta đi, chỉ là con cá giãy chết.”
“Nhưng mà Ý Hoan chị xem thái độ khinh người của cô ta kìa....”
Trầm Tịch Dương và Hà Dĩnh Nhi bước vào thang máy, cô quay sang hỏi, “Tài liệu em đã chuẩn bị tốt rồi chứ?”
“Vâng ạ.”
Hai người bước vào căn phòng đã hẹn trước. Ngoài Trầm Tịch Dương ra còn có khoảng hơn mười nhà thiết kế khác.
Cũng đúng a! Bạch Khánh Chi nổi danh đình đám cả mảng âm nhạc, mảng phim ảnh lẫn mảng model. Nhà thiết kế nào lại không muốn tìm cho mình người mẫu tốt nhất chứ?
Đám người thấy hai người họ đến cũng không ai nói gì, bầu không khí nhất thời có chút đóng băng.
Người quản lý của Bạch Khánh Chi là một phụ nữ trung tuổi, nhìn qua rất thành thục, nhìn về phía mọi người chào hỏi, “Xin chào, tôi là Vu Tử, quản lý của Bạch Khánh Chi, hoan nghênh các vị đã tới đâu. Khánh Chi hiện tại đang kẹt xe nên tới hơi muộn, chúng ta thương thảo trước nha!”
Tất nhiên không ai dám ý kiến.
Vu Tử nói tiếp, “Tuần lễ thời trang lần này chắc các vị đã biết, tôi cũng không nói nhiều, tôi đã xem sơ qua bản thảo các vị gửi, mỗi người đều có phong cách riêng, Khánh Chi nhà chúng tôi đều rất thích. Không biết các vị có mang đồ thử đến luôn không?”
“Có nha!”
“Chúng tôi đều đã chuẩn bị sẵn sàng...”
“Vu Tử, chị Nguyệt nhà chúng tôi mới thiết kế ra mẫu này độc lắm!”
Nháy mắt mọi người đều chen lời, ai cũng muốn gây sự chú ý đến Vu Tử, để cô ấy nói lời tốt đẹp trước mặt Bạch Khánh Chi.
Cửa phòng mở ra, mọi người những tưởng là Bạch Khánh Chi đã tới, đang định tiến lên chào hỏi thì Ý Hoan, Nghiên Kỳ bước vào.
“Thật xin lỗi, tôi đến muộn.”
Vu Tử sắc mặt đã lạnh đi vài phần, cô ghét nhất là loại người đi trễ, không đúng hẹn.
“Mời vào.”
Nghiên Kỳ vừa bước chân vào phòng, nhìn thấy Trầm Tịch Dương và Hà Dĩnh Nhi đã ngồi ở đây từ khi nào thì hét lên, “Cô, tại sao cô lại ở đây....?”
Trầm Tịch Dương thản nhiên nói, “Tôi cũng là nhà thiết kế, tại sao tôi lại không thể ở đây?”
Nghiên Kỳ á khẩu không phản bác được.
Ý Hoan biết nhìn sắc mặt người ta, thấy Vu Tử không hài lòng với mình, vội nhéo tay Nghiên Kỳ nói, “Em nói bậy gì vậy, còn không mau xin lỗi chị Vu.”
Nghiên Kỳ không cam tâm đầu, “Xin lỗi chị Vu.”
Vu Tử loại người nào chưa thấy qua, nói mát một câu, “Thôi, xin lỗi thì không cần, tôi nhận không nổi. Ngồi đi.”
Ý Hoan lúng túng vài phần, vội kéo Nghiên Kỳ ngồi xuống.
“Giờ mọi người vào phòng thử đồ treo sẵn mẫu thiết kế của mình lên đi. Khánh Chi rất nhanh tới rồi. À có ba phòng thử đồ đấy, mọi người chia nhau cho rộng nhé!”
Ai nấy đều than thầm, quả nhiên là ngôi sao hạng A, đãi ngộ cũng thật lớn a!