Trầm Tịch Dương cau mày phân tích, “Chị mới về nước nên chưa được giới thời trang trong nước đón nhận. Bây giờ muốn thoát ra khỏi gọng kìm của người kia, cần phải tạo điểm nhấn đột phá, thiết kế thì không lo, về vấn đề người mẫu để chị tìm cách.....”
Hà Dĩnh Nhi đôi mắt bỗng chốc sáng ngời, nhìn Trầm Tịch Dương từ trên xuống dưới khiến cô cảm giác một lớp da của mình sắp bị lột tới nơi.
“Dáng người chị đẹp như thế tại sao không vào giới showbiz chứ? Lần này chị có thể tự làm người mẫu cho thiết kế của mình nha!!! Nhất định không có ai khí chất bằng Dương tỷ của em đâu ~”
Trầm Tịch Dương bật cười, “Em cũng quá coi trọng chị rồi đó!”
Hà Dĩnh Nhi trợn mắt không phục, “Sao lại quá coi trọng chứ? Chị nhìn chị xem siêu cấp đại mỹ nhân người gặp người mê, hoa gặp hoa nở.....”
“Được rồi Dĩnh Nhi cô nương của tôi ơi, em đi lên danh sách những người thích hợp với thiết kế lần này của chị đi.”
“Quá đáng, sao lại không tin em chứ!”
Hà Dĩnh Nhi đi được một quãng chợt hét toáng lên rồi quay lại nhìn Trầm Tịch Dương nói, “Đúng rồi, chẳng phải chị với Đường tổng quan hệ không tệ hay sao? Công ty anh ấy nhất định không thiếu tài nguyên, như JA ở đó không phải hô mưa gọi gió sao?”
Trầm Tịch Dương nghe thấy tên JA thì đôi mắt lướt qua tia sáng nhẹ, sau đó cô lại lắc đầu, “Chị muốn tự đi lên bằng sức mình a! Mới có như này chúng ta đã không vượt qua sau này sao có thể trụ vững trong ngành thời trang?”
Như được tiếp thêm động lực, Hà Dĩnh Nhi phấn chấn nói, “Đúng ạ! Em tin chị!”
Cuối ngày Hà Dĩnh Nhi đem một tờ danh sách những người phù hợp cho Trầm Tịch Dương, cô nhìn lướt qua một lần, đến cái tên “Bạch Khánh Chi” thì dừng lại.
“Có gì không ổn sao ạ?”
“Không có gì, ngày mai chúng ta sắp xếp đến tìm Bạch Khánh Chi, em liên hệ với quản lý của cô ấy đi!”
Hà Dĩnh Nhi đơ người hồi lâu, là truyền kì thi hậu bốn năm liên tiếp Bạch Khánh Chi đó nha! Mức độ nổi tiếng đương nhiên không cần nói.
Quả nhiên Dương tỷ trâu bò, ngay cả chọn người mẫu cũng trâu bò.
“Dương tỷ....”
“Đừng lo, em có thấy chị làm chuyện gì mà không chắc chắn bao giờ chưa?”
Hà Dĩnh Nhi lắc đầu, xem ra Dương tỷ chắc hẳn có suy tính của mình, cô nàng không nói gì nữa mà về bàn làm việc liên hệ với người quản lý của Bạch Khánh Chi hẹn lịch.
Chừng mười phút sau Hà Dĩnh Nhi vui vẻ nói, “Dương tỷ, vận khí của chúng ta thật không tệ nha! Người quản lý của Bạch Khánh Chi nói vừa hay ngày mai cô ấy có lịch trống, chúng ta có thể đến luôn.”
Trầm Tịch Dương nhâm nhi tách trà đã nguội, cười nhẹ, “Vậy sao? Thật tốt.”
****
Ngày hôm sau tại đại sảnh công ty giải trí Đế Thần.
Hà Dĩnh Nhi đứng trước bàn tiếp tân hỏi, “Xin lỗi, hôm nay tôi có đặt lịch trước với Bạch Khánh Chi. Tôi là Hà Dĩnh Nhi.”
Nhân viên tiếp tân xem sổ rồi trả lời, “Cô Bạch ở phòng C tầng 12.”
Hà Dĩnh Nhi cảm ơn một tiếng rồi đi về phía Trầm Tịch Dương.
“Ôi ai đây, nhà thiết kế “nổi tiếng” của chúng ta cũng đến đây ư?”