Quý An Ninh ngồi ngơ ngác trong văn phòng, nghĩ về đêm qua khi cô ở cùng với Cung Vũ Trạch, lúc này, điện thoại nội bộ trong phòng cô đổ chuông, cô nhấc máy lên: “Alo!”
“Cô Quý, nhân viên đến ứng tuyển của chúng ta đã đến rồi, Quý Tổng hỏi cô có thời gian qua đó không, anh ấy kêu cô đến chọn trợ lý mới giúp anh ấy.
Quý An Ninh không thấy bất ngờ, bởi vì bên chỗ anh cả vẫn còn thiếu một trợ lý, vì thế đã đăng tin tuyển dụng người được vài hôm rồi, và người đến ứng tuyển cũng rất nhiều, chỉ có điều vẫn chưa tuyển được người làm anh ấy hài lòng mà thôi.
“Được! Tôi sẽ qua đó một chuyến.” Quý An Ninh trả lời, cầm di động đứng dậy ra khỏi phòng làm việc. Trong phòng họp phòng nhân sự, Quý An Ninh lần đầu ngồi vào vị trí chủ khảo, ngồi bên cạnh cô là một nữ giám đốc 34-35 tuổi, một nam tổng giám hơn 40 tuổi, như thế càng tôn lên vẻ trẻ trung của cô, nhưng thần thái và ánh mắt của cô, nghiêm túc trong veo, khiến người ta không làm trò càn rỡ trước mặt cô.
Số người lọt được vào vòng trong có ba cô gái, bởi vì xử lý công việc giúp tổng tài, mà nữ trợ lý sẽ càng tỉ mỉ hơn, nên đợt tuyển dụng này chỉ tuyển nữ.
Quý An Ninh phỏng vấn người thứ nhất, người thứ hai, sau khi hỏi một vài vấn đề như thông lệ, cô kêu họ ra ngoài đợi kết quả.
“Kêu người thứ ba vào.” Nữ quản lý nói với trợ lý. Trợ lý kia lập tức đẩy cửa bước ra, sau đó khi trợ lý đẩy cửa bước vào, trên mặt trợ lý tỏ vẻ hơi kinh ngạc. Quý An Ninh đang xem tư liệu của người thứ ba, quả nhiên trên tư liệu thể hiện rõ người thứ ba có một bản lý lịch rất đẹp, cô gái trong hình cũng xinh đẹp ngọt ngào, không biết vì sao, nhìn cô gái này, cô lại thấy có vài chỗ khá là giống cô.
Hai giám khảo còn lại sau khi nhìn hình của cô gái thứ ba, cũng thấy hơi kinh ngạc, họ nhìn nhau, rồi lại nhìn Quý An Ninh đang tập trung tinh thần.
Đều có một cảm giác như nhau, sau đó, tiếng giày cao gót chạm vào mặt sàn vang lên, một hình bóng mảnh khảnh đẩy cửa bước ào, cô ấy vuốt mái tóc ngang vai, ngũ quan xinh đẹp, khuôn mặt giống Quý An Ninh những ba phần, ngay cả vóc người cũng tương tự.
Cô ấy nhìn Quý An Ninh, con ngươi hơi co lại, cô ấy ngồi vào vị trí đối diện với Quý An Ninh một cách tự nhiên: “Chào mọi người, tôi tên là Âu Dương Mộng Duyệt, tôi đến để phỏng vấn vị trí trợ lý tổng tài.”
Quý An Ninh quan sát kỹ càng cô gái trước mặt, ánh mắt cô ấy không hề né tránh hay lóe sáng như những ánh sáng khác, khóe miệng cô ấy cũng nở một nụ cười, cũng quan sát Quý An Ninh, ánh mắt thân thiết.
Quý An Ninh cười với cô ấy: “Tôi xem qua lý lịch của cô, bản lý lịch rất đẹp, cô mới 23 tuổi mà đã có kinh nghiệm làm việc rất phong phú, cô từng đảm nhiệm vị trí trợ lý tổng tài của một doanh nghiệp tài chính hàng đầu tại nước M, một công việc tốt như thế, không biết vì sao mà cô lại từ bỏ công việc này vậy?”
“Chuyện cá nhân, tôi về nước xử lý chuyện cá nhân trong nhà nên không thể không từ chức.” Âu Dương Mộng Duyệt trả lời rất bình tĩnh.
Quý An Ninh bĩnh tĩnh hỏi lại: “Nếu như cô vào làm trong công ty của chúng tôi, do cô ứng tuyển vị trí trợ lý tổng tài, công ty chúng tôi có quy định trong vòng 5 năm không cho phép nhân viên bỏ việc hoặc nghỉ việc, cô có ý kiến gì về yêu cầu này không?”
“Không có ý kiến, tôi sẽ làm được.” Âu Dương Mộng Duyệt trả lời rất khẳng định.
Hoàn toàn không giống với vẻ do dự của hai ứng viên trước, điều này cũng giúp Quý An Ninh thở phào, bởi vì có rất nhiều cô gái có tâm tư bất định, làm công việc này nhưng vẫn luôn nghĩ đến tìm một bến đậu khác tốt hơn. Không còn nghi ngờ gì nữa khi câu trả lời vô cùng chắc chắn của Âu Dương Mộng Duyệt đã giúp cô ấy ghi thêm điểm.
“Được rồi! Mời cô đi ra ngoài trước, lát nữa chúng tôi sẽ cho cô câu trả lời.” Quý An Ninh lên tiếng.
Âu Dương Mộng Duyệt gật đầu, lúc đứng lên, cô ấy nhìn Quý An Ninh đang cúi đầu sắp xếp tư liệu những vài giây, ánh mắt lóe lên thứ cảm xúc khó hiểu.
Trong phòng họp, giám đốc bộ phận nhân sự nói với Quý An Ninh: “Cô Quý, cô quyết định đi!”
“Tôi cảm thấy Âu Dương Một Duyệt này không tồi, cứ chọn cô ấy đi!” Quý An Ninh quyết định rất quả quyết, ngoại trừ việc cô ấy có bản lý lịch xuất sắc ra, thì còn phải xét đến sự tự tin và kiên định của cô ấy, và còn cả một vài tâm trạng cảm xúc khó hiểu, khiến cô vừa nhìn đã cảm thấy thân thiết với cô gái kia rồi.
“Vâng! Vậy tôi chỉnh lý lại một chút, nhờ cô Quý đưa lý lịch của Âu Dương Một Duyệt đưa cho Quý Tổng xem qua, tin rằng anh ấy sẽ không có ý kiến gì với người do cô chọn đâu.”
Trong ban quản lý cấp cao, ai mà không biết Quý Thiên Tứ rất cưng chiều cô em này, cô ấy nói gì, anh ta đều sẽ không phản bác lại, Quý An Ninh có thể đưa ra bất kỳ quyết định gì trong công ty.
Quý An Ninh gật đầu, sắp xếp lại tư liệu của Âu Dương Mộng Duyệt, giám đốc bộ phận nhân sự đã ra ngoài thông báo rồi.
Trong số ba người đang đợi tin, tay của Âu Dương Mộng Duyệt khẽ siết lại, dường như đang chờ đợi kết quả với tâm trạng căng thẳng, tất nhiên hai cô gái ở bên cạnh cũng cảm thấy có cơ hội.
“Qua đợt phỏng vấn, chúng tôi quyết định nhận một người trong các cô.” Giám đốc nhân sự nói xong, cô ta đi đến trước mặt Âu Dương Mộng Duyệt: “Cô Âu Dương, hoan nghênh cô trở thành một thành viên của tập đoàn Quý Thị.”
Bàn tay đang siết chặt của Âu Dương Mộng Duyệt bỗng thả lỏng ra, cô ấy cười đứng dậy, bắt tay với giám đốc nhân sự: “Cảm ơn, tôi nhất định sẽ không để mọi người thất vọng.”
Hai cô gái không được chọn ở bên cạnh, cảm thấy buồn bả, nhưng vẫn chúc mừng Âu Dương Mộng Duyệt, sau đó rời đi.
“Công ty chúng tôi đang cần người gấp, nhờ cô Âu Dương đi làm ngay vào ngày mai nhé!”
“Vâng! Sáng sớm mai tôi sẽ đến công ty đúng giờ.” Âu Dương Mộng Duyệt gật đầu, cho dù đã nhận được công việc này, nhưng nụ cười trên khuôn mặt cô lại không hề vui vẻ, mà ngược lại lại thấy hơi áp lực, cô ấy xoay người rời đi.
Giám đốc nhân sự nhìn theo bóng dáng của cô ấy, càng nhìn, càng thấy Âu Dương Mộng Duyệt này có vài chỗ rất giống với cô Quý, nhưng trên thế giời này có không ít người giống nhau, nhất là các cô gái xinh đẹp, họ đều có nét tương tự nhau.
Quý An Ninh cấm tư liệu bước vào thang máy đi lên văn phòng tổng tài, cô hỏi thăm một trợ lý, được biết anh cả đã họp xong, bây giờ đang ở trong văn phòng.
Cô gõ cửa rồi đẩy cửa bước vào, Quý Thiên Tứ đang ký tên trên văn kiện, anh ngẩng mắt lên, thấy cô bước vào liền mỉm cười: “Phỏng vấn thế nào rồi? Thành công không?”
“Anh cả, em thật sự có mắt nhìn rất độc đáo, đã chọn được một trợ lý tốt cho anh rồi này! Anh phải cảm ơn em đấy nhé.” Quý An Ninh mỉm cười, đặt lý lịch trong tay xuống trước mặt anh: “Anh tự xem đi! Là một người đẹp đấy!”
Quý Thiên Tứ bó tay đỡ trán: “Đừng nói là em dựa theo dung mạo để tuyển trợ lý cho anh đấy nhé!”
“Tất nhiên là không phải rồi! Học vấn và kinh nghiệm làm việc của cô ấy đều cực kỳ xuất sắc, cộng thêm cô ấy không hề có ý kiến gì về quy định không được từ chức trong vòng 5 năm của chúng ta, em tin rằng cô ấy sẽ là một trợ lý tốt.”
“Được rồi, lát nữa anh sẽ xem, em đi nghỉ ngơi trước đi! Anh kêu Tiểu Trần mua điểm tâm và trái cây em thích ăn cho em.”