Hứa Thanh Khê nghe thấy những lời ấy, thì hơi dừng động tác đang uống nước của mình lại.
Sau đó cô tự nhiên, không nhanh không chậm đặt chén nước xuống rồi cười nói: "Trước đây không chịu ăn uống tử tế đúng giờ, cộng với việc thích uống rượu nữa, cho nên không biết tại sao đã biến thành thế này."
Cô trả lời lại bằng đáp án mơ hồ, làm Quân Nhật Đình cũng không tin tưởng được.
Theo đúng như tài liệu mà Hà Văn Tuấn đưa cho anh, thì giấy khám sức khỏe của Hứa Thanh Tuệ hoàn toàn khỏe mạnh không có bất cứ vấn đề gì cả, hơn nữa nhà họ Hứa cũng thường xuyên sắp xếp kiểm tra sức khỏe định kỳ cho cô, mặc dù ăn uống không có quy luật lại thường xuyên say rượu, nhưng sức khỏe cũng không kém chút nào cả.
Nhưng hiện giờ, cô gái này không chỉ không uống được rượu, mà dạ dày cũng vô cùng không tốt.
Nhất thời đã khiến trong lòng Quân Nhật Đình sinh ra vô số điều nghi hoặc.
Anh có cảm giác giống như Hứa Thanh Tuệ đang lừa gạt anh điều gì đó.
Còn Hứa Thanh Khê, hình như cô cũng không nhận ra được anh đang nghi ngờ.
Sau khi ăn xong, cô lắc đầu nhìn Quân Nhật Đình với vẻ mặt có chút bối rối.
"Việc đó, Quân Nhật Đình, việc tôi nói lúc trước, anh định làm thế nào?"
Quân Nhật Đình bị câu hỏi này của cô cắt ngang dòng suy nghĩ.
Thấy cô đã ốm như thế này rồi mà vẫn không quên chuyện của nhà họ Hứa, thì sắc mặt anh hơi tối đi.
"Chuyện này tôi sẽ xử lý, cô cứ yên tâm dưỡng bệnh đi."
Tất nhiên là Hứa Thanh Khê nhận ra được anh không vui, nhưng cô vẫn không nhịn được thở phào nhẹ nhõm.
Đừng thấy vẻ ngoài thái độ của anh không tốt mà hiểu lầm, bản thân cô biết rõ, anh nói sẽ xử lý, chính là đã ngầm đồng ý với cô.
"Cảm ơn."
Cô nói rất chân thành, nhưng Quân Nhật Đình chỉ khẽ hừ một tiếng rồi nghiêng người đi vào trong phòng tắm.
Hứa Thanh Khê nhìn thấy bóng dáng anh biến mất sau cánh cửa, thì khóe môi cô không nhịn được khẽ cong lên.
Người đàn ông này nhìn bề ngoài có vẻ rất bạc tình, nhưng mà lại là người rất dễ mềm lòng.
Suy nghĩ miên man một lát, sau đó cô vô tình ngủ quên từ lúc nào không biết.
Không lâu sau, Quân Nhật Đình đã rửa mặt xong rồi đi ra khỏi phòng tắm.
Khi nhìn thấy người con gái đang ngủ say trên giường, anh khẽ cau mày lại, sau đó đi về phía cô.
Ở trên giường, không biết có phải do Hứa Thanh Khê ngửi thấy mùi hương quen thuộc hay không, mà cả người cô vô thức lăn lại, hai tay còn bám chặt vào áo ngủ của Quân Nhật Đình một cách rất tự nhiên.
Nhận ra động tác của cô, cả người Quân Nhật Đình bỗng nhiên cứng đờ lại.
Anh nhìn gương mặt đang gần sát với mình kia, sự ỷ lại theo bản năng của cô khiến trái tim anh trở nên mềm mại.
Cuối cùng anh cũng không thể tàn nhẫn đẩy cô ra được.
Một đêm trôi qua bình an không có chuyện gì cả.
Hôm sau, khi Hứa Thanh Khê tỉnh lại, bên cạnh cô đã không còn thấy bóng dáng của Quân Nhật Đình đâu nữa.
Cô cũng không thèm nghĩ nhiều, mà tự mình xuống giường rồi rửa mặt đánh răng.
Cũng đúng lúc ấy, ở Tập đoàn Phong Quân.
Hứa Hải Minh mang vẻ mặt vui mừng đi theo Hà Văn Tuấn vào trong văn phòng của Tổng giám đốc.
"Tổng giám đốc, ông Hứa đã đến rồi."
Hà Văn Tuấn báo cáo xong thì cung kính mở cửa đi ra ngoài.
Quân Nhật Đình nhìn về phía Hứa Hải Minh, đôi môi mỏng khẽ cong lên: "Ngồi đi."
Hứa Hải Minh gật đầu, sau đó ông ta đi đến bên cạnh ghế sô pha rồi ngồi xuống.
Quân Nhật Đình thấy thế thì híp mắt lại.
"Lần này tôi bảo ông đến đây, có lẽ trong lòng ông cũng biết lý do là gì rồi. Tôi sẽ nói ngắn gọn thôi, nếu như ông muốn Tập đoàn Phong Quân giúp ông, cũng không phải không được, chỉ có điều tôi có vài điều kiện."
Hứa Hải Minh nghe thấy nửa câu trước thì trong mắt ông ta đầy vẻ đắc ý, nhưng nghe thấy câu nói sau đó của Quân Nhật Đình thì mặt ông ta sa sầm xuống.
"Cậu có ý gì hả?"
Tất nhiên là Quân Nhật Đình biết ông ta sẽ không hài lòng, anh khẽ cười nói: "Tổng giám đốc Hứa, tôi chỉ đang thương lượng với ông thôi, nếu như ông không đồng ý, thì cửa lớn ở ngay sau lưng ông đấy."
Sự cảnh cáo ngầm này của anh, khiến cho ý tưởng muốn dùng quan hệ giữa hai nhà để ép anh của Hứa Hải Minh bị bóp chết ở trong đầu.
Cuối cùng Hứa Hải Minh vẫn phải thỏa hiệp, dựa theo những gì Quân Nhật Đình nói để bắt đầu đàm phán.
Mà tất cả những chuyện này, Hứa Thanh Khê đều không biết.
Đợi đến khi cô ăn cơm xong quay lại phòng ngủ, thì mới trông thấy tin tức mới nhất về công ty nhà họ Hứa ở trên mạng.
“Công ty nhà họ Hứa hứa hẹn, tuyệt đối sẽ không biến bãi tha ma trở thành làng du lịch”
“Lời xin lỗi muộn màng của công ty nhà họ Hứa, là thật hay là giả?”
“Lời xin lỗi của công ty nhà họ Hứa, là do khuất phục trước dư luận, hay là đang sử dụng chiến thuật”
Hứa Thanh Khê xem vài đầu đề tin tức, cuối cùng cũng tìm được lá thư công khai xin lỗi của công ty nhà họ Hứa.
Phía trên lá thư nói rõ về thỏa thuận ban đầu, chỉ rõ rằng bọn họ hoàn toàn không biết rõ chuyện bãi đất trống kia trước đây là bãi tha ma, sau đó chính là tuyên bố sẽ thay đổi lại ở cuộc họp báo lúc trước, sẽ không biến mảnh đất đó thành biệt thự du lịch để buôn bán, mà dùng mảnh đất này liên kết cùng với phía Chính phủ để mở nghĩa trang công cộng, hơn nữa, khi tiến hành sẽ xây dựng lại mộ cho những nấm mồ không có tên kia.
Đồng thời ở đoạn cuối, công ty nhà họ Hứa còn lấy danh nghĩa của mình để kêu gọi những nhà kinh doanh khác tẩy chay hoạt động buôn bán bất động sản không có đạo đức, khuyên người khác ngàn vạn lần phải cẩn thận đừng để bị lừa.
Sau khi kết thúc lá thư xin lỗi, bên dưới còn được đính kèm tài liệu trước đây khi công ty nhà họ Hứa mua mảnh đất này, để tăng thêm độ tin cậy trong lời nói của bọn họ.
Không thể không nói, việc làm lần này đã khiến cho đám người đang giận dữ trên mạng tỉnh táo lại không ít.
Đặc biệt là những tài liệu đính kèm kia, càng làm bọn họ có chút lưỡng lự hơn.
Chẳng lẽ bọn họ đã trách lầm công ty nhà họ Hứa rồi sao?
"Những tài liệu này có đánh dấu thời gian rõ ràng, có lẽ công ty nhà họ Hứa không nói sai."
"Tôi cũng cảm thấy thế, nếu như là giả mà bị điều tra ra, thì công ty nhà họ Hứa thật sự sẽ xong đời."
"Việc này cũng chưa chắc, hiện giờ kỹ thuật làm giả càng ngày càng tinh vi, không có cơ quan Công an đứng ra bảo đảm thì vẫn chưa thể tin được."
"Đúng vậy, những lời này ai chả nói được, hơn nữa mọi chuyện cho đến bây giờ đều là lời nói một phía của công ty nhà họ Hứa, còn bên Chính phủ vẫn chưa có phản ứng gì, nhìn qua là biết ngay, công ty nhà họ Hứa lại đang lừa dối chúng ta."
"Còn không phải thế sao, kiên quyết chống lại loại người buôn bán có lòng dạ hiểm độc như công ty nhà họ Hứa!"
Theo làn sóng này, vốn dĩ ban đầu đám người chống lại công ty nhà họ Hứa ở trên mạng đã dịu đi, thì bây giờ lại lần nữa càng điên cuồng phỉ nhổ công ty nhà họ Hứa hơn.
"Mẹ kiếp, thiếu chút nữa là bị loại người lòng dạ độc ác kia lừa gạt rồi."
"Đúng thế, thật đúng là gian thương thì vĩnh viễn là gian thương, lừa gạt người thật thà như ông mày."
"Không được rồi, tôi tức giận quá rồi, tôi muốn đi cho Tổng giám đốc của công ty nhà họ Hứa một nhát dao quá!"
Những người này càng ngày càng hung dữ, đến mức Hứa Hải Minh đang đàm phán với Quân Nhật Đình cũng nhận được tin tức.
Sắc mặt của ông ta lập tức sa sầm xuống.
Quân Nhật Đình thì cười mà như không cười nhìn về phía Hứa Hải Minh.
"Tổng giám đốc Hứa, ý của ông là vẫn tiếp tục kiên trì sao?"
Hứa Hải Minh thấy thế, lại nghĩ đến một đống điều kiện không bình đẳng kia, cuối cùng vẫn phải nghiến răng đồng ý.
"Được, tôi đồng ý!"
Quân Nhật Đình lấy được câu trả lời mà mình hài lòng. thì gọi điện thoại nội bộ bảo Hà Văn Tuấn vào phòng.
Sau đó anh nhỏ giọng phân phó cho Hà Văn Tuấn vài câu, làm hai mắt Hà Văn Tuấn hiện lên vẻ kinh ngạc.
Nhưng cậu ta cũng không nhiều lời, sau khi nghe lệnh thì xoay người ra ngoài ngay.
Không lâu sau, tài khoản của các cấp các ngành có liên quan đến chuyện này, đã trực tiếp đăng bài thừa nhận quan hệ hợp tác với công ty nhà họ Hứa lên trên mạng.
Nhất thời khiến dân mạng lập tức yên lặng.
Tất cả những kẻ anh hùng bàn phím kia đều bắt đầu lặn mất.
Dù sao tin tức này đã đăng lên rồi, nếu bọn họ còn tiếp tục xúi giục người khác nữa, thì rất khó đảm bảo sẽ không bị điều tra.
Cũng vì bọn họ không đứng ra nữa, nên cơn sóng gió này của công ty nhà họ Hứa đã dần dần chìm xuống.
Nhưng mà, đối với công ty nhà họ Hứa mà nói, thiệt hại của bọn họ đã vô cùng to lớn.
Rất nhiều các hạng mục của công ty đều rơi vào trong tay người khác, thậm chí còn bị người ta mượn gió bẻ măng.
Nhưng những điều này Hứa Thanh Khê lại hoàn toàn không biết gì cả.
Có điều sau khi cô thấy cú xoay người này của công ty nhà họ Hứa, thì trong lòng cũng biết chuyện ấy chắc chắn có liên quan rất lớn đến Quân Nhật Đình.
Dù sao hôm qua cô vừa nói với Quân Nhật Đình về chuyện của nhà họ Hứa, thì hôm nay chuyện ấy đã được giải quyết xong.
Hơn nữa chỉ mất thời gian một buổi sáng ngắn ngủi, thế mà đã giúp công ty nhà họ Hứa ngăn được cơn sóng dữ. Có lẽ sức mạnh đứng sau trợ giúp trong chuyện này, chỉ có mình Quân Nhật Đình hiểu rõ được thôi.
Đương nhiên, cô cũng biết Quân Nhật Đình sẽ không tự nhiên mà giúp đỡ công ty nhà họ Hứa, chắc chắn hai bên đã đạt được thỏa thuận nào đó.