Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 222: Chương 222: Chương 129: Có phải quan hệ cha con hay không? 2




Đối tượng chọn thông gia của chính mình mà thiếu gia cũng không nhớ tên là sao?

“Ừ, nói cho gia tộc cô ta biết, nếu như muốn làm thông gia với Cung gia tôi thì phải chuẩn bị tốt giai đoạn thụ tinh nhân tạo đi.” Cung Âu nói.

“Cái gì?”

Phong Đức khiếp sợ. “Chỉ sợ tiểu thư của Gia tộc của Mona sẽ không đồng ý.”

Coi như chỉ là thông gia vì môn đăng hộ đối thì gia tộc nhà gái cũng sẽ không gả con gái mình vào để ở góa đâu.

Thụ thai nhân tạo, chuyện này là chuyện đáng xấu hổ đối với một gia tộc.

“Vậy thì đổi người thông gia khác, đổi cho đến khi nào đồng ý mới thôi.” Cung Âu không chút nghĩ ngợi nói.

Không cần phải nói, đây nhất định cũng là sự nhượng bộ đối với Thời tiểu thư.

Nhưng nếu chuyện này truyền về Anh quốc thì sợ rằng sẽ xảy ra biến cố liên tiếp.

Phong Đức nhíu nhíu mày, uyển chuyển nhắc nhở hắn: “Thiếu gia, nếu như vậy người sẽ phải trả giá rất nhiều.”

“Từ khi nào ông lại nhiều lời như vậy.” Cung Âu trừng mắt nhìn ông, nói “Tôi đồng ý thì ai cần ông lo.”

Hắn đồng ý cưng chiều Thời Tiểu Niệm, hắn đồng ý vì cô mà thỏa hiệp, không ai quản được.

“Thiếu gia, ngài không cần làm vậy thì Thời tiểu thư cũng sẽ ở bên cạnh người.” Phong Đức nói vào trọng tâm.

Hắn có dự đoán, nếu câu nói để thông gia thụ thai nhân tạo truyền về Anh quốc thì thiếu gia sẽ có nhiều việc buồn phiền thêm.

“Tại sao ông càng ngày càng nói nhiều vậy.” Cung Âu không vui nhìn về phía Phong Đức, nói: “Không muốn làm thì đi đi.”

“Vâng, việc này tôi sẽ nhanh chóng xử lí.”

Phong Đức không thể làm gì khác ngoài việc gật đầu.

Cung Âu rơi vào trạng thái an tĩnh, gương mặt không có cảm xúc, môi mỏng nhếch lên, đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào mặt đất, không có nhìn về xa xăm.

Đương nhiên hắn có thể giam cầm Tiểu Niệm, không cho cô đi.

Nhưng như vậy thì không đủ, còn thiếu rất nhiều.

Hắn còn muốn nắm lấy một thứ từ trên người cô. Hắn muốn tình yêu của cô, hắn muốn cô yêu hắn.

Một lát sau, bác sĩ đẩy cửa đi ra, thái độ cung kính đến gần Cung Âu, nói: “Cung tiên sinh, kết quả giám định ADN đã có.”

Nghe vậy, ánh mắt Cung Âu lạnh lẽo, không có chút chờ mong nào.

Đứa nhỏ.

Một đứa nhỏ không phải của hắn và Thời Tiểu Niệm thì làm sao hắn có thể vui vẻ được.

Bác sỹ đưa giấy giám định đưa tới trước mặt Cung Âu, Cung Âu vẫn duy trì tư thế ngồi không nhúc nhích kia, không nói gì cũng không nhận lấy giấy giám định.

Bác sỹ có chút lúng túng nhìn về phía Phong Đức đang đứng ở một bên.

“Cảm ơn bác sỹ.”

Phong Đức tiến lên cầm lấy giấy giám định, tay lướt qua tờ giấy, lất tới trang cuối cùng, trên gương mặt lộ ra một tia kinh ngạc.

Ông nhìn về phía Cung Âu, chỉ thấy Cung Âu vẫn ngồi chỗ đó, trên gương mặt không có biểu hiện gì, mười ngón tay đan xen nhưng rõ ràng lại đang nắm chặt, giống như đang sốt sắng lắm.

Thiếu gia cũng có thời điểm căng thẳng.

“Bác sĩ, ngài tới giải thích một chút đi.” Phong Đức nhìn về phía vị bác sỹ nói.

“Được, vâng” bác sỹ gật đầu, nói một cách chuyện nghiệp: “ Từ hai mẫu xét nghiệm mà ngài đưa cho tôi, chúng tôi so sánh nhiễm sắc thể, chỉ có bốn cặp giống nhau, từ góc độ của y học mà nói thì bọn họ không có quan hệ cha con.”

Phong Đức nhìn về phía Cung Âu.

Cung Âu vẫn ngồi chỗ đó, hai mắt nhìn chằm chằm mặt đất.

Sau hai giây, Cung Âu đột nhiên đứng lên, đưa tay nắm lấy cổ áo của vị bác sỹ,con ngươi đen âm u nhìn bác sỹ nói: “ Ông lặp lại một lần nữa, có phải quan hệ cha con không?”

“Không phải quan hệ cha con.”

Bác sỹ kinh ngạc sững sờ, chẳng lẽ không thể có đáp án này sao?

Ông muốn nói nếu không tin thì kiểm tra lại một lần nữa, nhưng với nhóm ADN này, căn bản không thể nào làm sai được.

“Không phải.” Cung Âu lạnh lùng nghiêm nghị nói, hai con mắt âm trầm trừng vị bác sỹ ấy.

“Đó là thể hiện của máy móc, tôi chỉ xem rồi đọc kết quả.” Bác sỹ bị hắn hỏi làm cho hai chân mềm nhũn lại.

Cung Âu buông vị bác sỹ ra làm vị bác sỹ đó ngồi bệt xuống đất.

Bộ mặt hắn băng lãnh, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười khó hiểu.

Phong Đức chưa từng thấy vẻ mặt này của Cung Âu, chỉ cúi đầu nhìn tờ giấy giám định trên tay, nghiêm túc nói: “Thiếu gia, tôi cảm thấy chuyện này có vấn đề, nếu không phải quan hệ cha con, vậy là ai đang gạt ngài, là Đường Nghệ, hay là Thời tiểu thư cũng biết, đều bắt tay lừa ngài.”

Đây là chuyện huyết thống của Cung gia, nhất định phải làm cẩn thận.

“Ông không nghe sao, đó không phải là con trai của tôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.